Hiển thị các bài đăng có nhãn truyen pha trinh. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn truyen pha trinh. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Bảy, 9 tháng 6, 2012

truy loạn 24h phần cuối

truyen sex Về thể xác mà nói thì thật ra Hương không thấy sướng lắm. Hai cái buồi to tướng vừa thi nhau địt như giã chầy vào ***, giờ lại chuyển sang một cái bé hơn hẳn mà *** nàng thì đã đẫm nước nhờn trơn tuồn tuột nên cảm giác càng kém phần khoái cảm. Thế nhưng bù lại là sự kích thích của hoàn cảnh. Việc phá trinh cậu bé kém nàng tới cả chục tuổi quả là rất thích thú, mang tính sa đoạ, truỵ lạc, dâm ô cùng cực. Nghĩ tới đó Hương đã thấy rùng mình sướng khoái, nước *** lại tiết thêm và *** nàng bắt đầu co thắt vì kích thích khiến Nam rên lên vì sướng.

Thứ Tư, 30 tháng 5, 2012

Truyện chiếc quần lót đáng nhớ

Truyện chiếc quần lót đáng nhớ

My cằm chiếc quần lót bằng vải lụa mỏng đã nhàu nát trong tay run run giở ra để tìm kiếm cái gì đó. Nàng tròn xoe đôi mắt nai đen láy vào một vệt khô màu nhạt chạy dài khoảng 5 cm lên phía lưng quần. Chỉ mới đây thôi, nàng nhìn thấy Kim – bạn học cùng phòng trọ – cởi đồ ra, gói gém chiếc quần lót và cất kỹ càng dưới đáy rỗ đồ dơ trước khi vắt khăn lên vai, đi tắm, thì nàng vội vã lao tới lục lọi , tìm kiếm những gì nàng muốn kiếm. Đã từ lâu rồi, My rất ngưỡng mộ Kim từ hình thái tới tư chất, nhất là thân hình mi nhon xinh xinh mới lớn của Kim : từ trên xuống dưới đều nở nang, chắc nịt; đôi mông tròn lẳng dễ ghét lúc nào cũng nung núc rung rinh trước ánh mắt hau háu của My, bao phen làm cho My khao khát muốn chiếm đoạt!
( Hãy truy cập :http://sex.3vn.us/ luôn cập nhật doc truyen sex mới nhất)

Thứ Hai, 28 tháng 5, 2012

Truyện sex hồi ức thời xưa

Truyện sex hồi ức thời xưa

Reng.....eng...en...eng!
Con 3G .1202 rung lên đùng đùng trong túi, Rút Alo ra lau chùi cẩn thận không sợ nó xước, bọc khan mùi xoa ra bọc và dí vào tai nghe. Alo.......
...... Đồng chí bàn giao công việc rồi về HN nhận công tác mới.....? D...t. m...mày chưa kịp hỏi đi đâu Nó ( sếp) cúp mẹ máy rùi y như cái kiểu ngày xưa thời 2004-2005 Viettel gọi blog 6s không mất tiền ý.
Nghĩ bụng về cặc bố đang ở dưới Ninh Bình chưa kịp ăn con '' Dê'' nào đã về, mày đi mà đi bố đéo đi....Nghĩ bụng thôi chứ mấy thằng đồng nghiệp nó nghe thấy nó tâu vua chít bỏ mẹ.... Chán...... về phòng dọn đồ đạc làm ly nước lạnh rồi ngược về HN
Sáng thứ 2 đầu jo giao ban ngành nên phòng họp mà tâm trạng cứ mênh mang đéo biết nó cử mình đi đâu.... thằng này nó ghét người tài lắm khéo lại đi miền núi bỏ cụ.... Hix hic
Lần này mình lại may mắn thế hok bít, '' Đồng chí lần này đi công tác trong Đà Lạt hy vọng Đ/c sẽ hoàn thành công việc mà cty giao phó'', mình như được mở cờ trong bụng thoang thoáng nghe đc bài hát mà thằng Đàm nó hay hát : '' Lắng nghe chiều xuống thành phố mộng mơ'' ặc....ặc ( xin lỗi anh Đàm nhé đéo bit anh có vào đây đọc ko, mà tao có bít mày nhiêu tuổi đâu hehe). Nó vui lắm vì lâu rồi 4 năm chưa trở lại đây không bít bây jo có ji thay đổi không....mối tình 4 năm trước không bít bây jo thế nào ( gọi là mối tình thui chứ hồi đó làm ăn đc đéo ji đâu chỉ có 3 ngày thì làm ăn được đéo ji yes sờ đc tí là may lắm rồi) úi gần 6h pm rùi hết mẹ jo làm việc từ bao jo rồi, té đây tối viết típ nhé.
( Hãy truy cập :http://sex.3vn.us/ luôn cập nhật truyen sex mới nhất)
NEXT!
Tối đó Hắn ko sao ngủ đc, trằn trọc suy nghĩ làm sao bây jo 4 năm ko gặp chỉ thi thoảng online trên YM, chém jo trên facebook hoặc sms mà thôi, nhưng rồi hắn cg nhắm mắt đc và ko quên để lại lời nhắn :'' Cuối tuần anh vào''
Vào đến nơi thấy không gian nơi đây vẫn vậy, thời tiết lạnh kém ji ngoài bắc đâu, cái lạnh làm hắn tê người rồi hắn giật mình bởi tiếng gọi.
-Tacxi ko anh?
- Dạ em ít tuổi anh ạ, ko có ji thay đổi sang năm em mới có 32 thôi
- em mới có 28 mà anh
-Cho em về Nhà Nghỉ Hàng Không với
-???? tròn xoe mắt ( như kiểu trẻ con đc nhận quà noen ý) làm ji có nhà nghỉ Hàng không hả anh, chỉ có KS Hàng Không và nhà trọ thôi
- uhm Nhà nghỉ Hàng Không , anh cũng chém jo kinh nhỉ
Xuống xe vào nhận phòng và ko quên lấy cái hóa đơn VAT đút túi về còn trả con mụ kế toán già nữa chứ
- Cho anh xin phòng anh đặt cách đây 3 hôm
- Dạ anh tên ji anh đi mấy người ạ
- ( mù ah : ở đây chỉ có tao và mày chẳng nhẽ tao đi cùng với mày ) . 1 người độc thân vui tính
- Dạ anh cho em mượn CMT ạ
- CMT anh còn dùng, em lấy tạm passpost của anh đi, nếu thích em lấy luôn cg đc lúc nào thích trai Bắc bỏ ra mà ngắm vì sang tháng nó cg hết hạn rồi
Đang nhận chìa khóa phòng thì tít....tít. ah sms
- anh vô chưa? mệt lắm không anh
realy
- anh vào rồi, ko mệt lắm, tối nay anh mời em đi ăn nhé
new messges
- Dạ, nhưng 7h tối em mới rảnh anh ạ
realy
- okie, No vấn đề anh chờ em
Đến 5h chiều đói đéo chịu đc đành lang đến cái chợ ven hồ làm cái bánh mì pate rồi ghé vào quán sữa đậu lành làm 1 cốc nóng hổi, đang suy nghĩ miên man về nàng 4 năm rồi ko gặp nàng sao nhỉ? có xinh hơn truớc nhiu ko....khói thuốc làm hắn cay xè mắt rồi lại giật mình bởi tiếng chuông điện thoại nhưng hắn ko nghe cúp máy gọi lại cho nàng
- sao anh cúp máy vậy
- ờ nút nghe bị hỏng anh gọi lại cho em ( tiền chùa ấy mà)
- anh ơi! gia đình có khách em phải nấu ăn rồi mới đi đc, 8h anh nhé
- okie ( tức lần 1 mày định bỏ bom bố mày ah)

Làm cái ji bây jo cho giết time, 2 tiếng nữa hic..hic... ah đây rồi game online. hắn tạt vào quán game làm trận Đế Chế mà thời SV hắn hay chơi. úi... tụi bay sao hack nhiều vậy, chơi thế xấu và chán lắm thôi chuyển sang làm tí CF vậy... chán lại hack... thui chơi tạm giết time
8h kém hắn alo cho nàng
- Em chuẩn bị đi chưa?
- Dạ chuẩn bị anh ạ, anh chờ em chút xíu nhé ( mía lùi gọi bằng cụ)
- Anh ơi, mình gặp nhau ở đâu hả anh
- Chợ Đồng Xuân ven Hồ Xuân Hương
-- ???? Chợ ji zay anh? ( ngu thía ko bít)
- Chỗ đầu cầu mà mấy anh chụp ảnh đứng đấy
- Dạ anh chờ em nhé
Rồi hắn dời quán game, lang thang đứng cạnh cầu ngồi ngắm những đôi tình nhân đi ngoài phố mà lòng hắn trực nên những ham muốn đời thường
8h trôi qua...8:30.....9h kém lòng hắn như phát điên bụng chửi thầm ( dyt định bỏ bom bố mày lần 2 ah). Rồi nàng xuất hiện hắn ngờ ngợ nhưng ko dám nhận rồi quay mặt đi trả vờ coi như ko bít. Nàng rút điện thoại ra và alo cho mình:
- Em đang đứng ở giữa cầu nè
- Anh nhận ra rồi
Thật không thể tuởng tượng đc, nàng vẫn như 4 năm về trước vẫn xinh đẹp, bộ váy màu đỏ nàng mặc + với con alizabet màu đỏ nàng đi càng tôn thêm nét đẹp của nàng
- Chào em, mấy năm rồi ko gặp em vẫn vậy xinh hơn truớc rất nhiều đó
- Dạ, anh cg vậy ko mấy thay đổi ji hết trơn hít, Đi ăn ji đi anh chắc anh đói lắm ah
- uhm anh đói lắm, mình ăn ji bây jo hả em
- Dạ , em pít 1 món bún bò Huế ở đây rất ngon, mình đi ăn nhá
- okie, em cầm lái nhé anh chưa thi đc giấy phép lái xe nhỡ CA hỏi làm sao ( nói phét đấy định cơ hội ngồi sau ấy mà)
- Sao đc hả anh, anh cầm lái chứ, ai lại để em đèo
-okie đc rồi em ngồi vững nhé, anh mới đi xe ga lần đầu
Đường phố Đà Lạt lúc này vắng vẻ hơn, chỉ có nhừng đôi tình nhân đi lang thang dạo phố mà thôi, nhìn những đôi đó mà lòng hắn dạo dực.. kít... kít tiếng phanh đĩa làm nàng giật mình, 2 trái buởi của nàng ép sát vào ng hắn, hắn cảm nhận đc từ cơ thể của nàng chợt nàng hỏi:
- Sao vậy anh
- Anh mới đi mà em:biggrin5:
Quán ăn đây rồi, lễ phép lịch sự hắn rút ghế ra cho nàng, cuộc chém jo bắt đầu từ đây nàng và hắn nói chuyện rất rôm rả chuyện đông tây nam bắc, chuyện trong nc và quốc tế chuyện ai làm tổng bí thư đại hội đảng sắp tới, chuyện Bắc Hàn đánh nhau với Nam Hàn, rồi cả chuyện tại sao ông obama lại là tổng thống da màu đầu tiên ở Mỹ....


Sorry đã đến 11h đêm ''các bạn có thể vặn nhỏ máy thu thanh để khỏi ảnh hưởng tới người khác'' câu chuyện này sẽ đc típ tục nếu bạn đọc có hứng, Gia Đình xin trân thành cảm ơn! chúc các bạn ngủ ngon!

Next ( tranh thủ buổi trua)
- Mình ăn xong, anh có muốn đi dạo TP ko anh? ( nàng nhẹ nhàng nói)
- yes, cho anh đi xem hoa "" nồi cơm điện'' nhé!
- ( đôi mắt tròn xoe) hoa ji hả anh?
Hắn cười tủm tỉm 1 mình, nàng hiu hắn nói, hắn đang trêu nàng, nhưng thú thật lần truớc mình vào lần đó gần lễ hội hoa Đà Lạt chẳng hiểu có loại hoa ji mà to thế, nên mình mới gọi là '' Hoa nồi cơm điện''
Hắn và nàng dạo quanh hồ 1 vòng, đi mãi rồi cg mỏi chân chứ, hắn tìm chỗ đáp bến, nhìn xung quanh hắn thấy hàng ghế đá nơi mà cái bóng đèn cao áp nó cháy rồi ( đen thế ko bít mấy ông chiếu sáng đô thị thay chưa)
- Mình ngồi đây nghỉ nhé ( quá thông minh, chọn đúng chỗ tối)
-Dạ
- Em có mỏi chân và mệt ko?
- Dạ mỏi chân, nhưng ko mệt, em thấy vui lắm lâu rồi em ko đi chơi như thế này
Hắn bất chợt nắm lấy tay nàng và hỏi.
- em có nguời iu chưa? ( câu này ngu nhất trong ngay)
Nàng chỉ cười nhẹ, ko nói ji, hắn và nàng im lặng ko nói ji, hắn nắm lấy tay nàng, nàng chỉ?
- Mình ra chỗ cầu kia đứng đi anh?
-( oh my god! chỗ kia là chỗ ji thế này, sao lại có đôi kia nhỉ) , yes sir

Hắn và nàng tay trong tay cùng dắt nhau ra chỗ cầu kia đứng, không gian thật đẹp và im lặng, tự nhiên hắn nghĩ : Giá mà mình đem theo cần câu ở đây thì tuyệt, chỗ này chắc chẳng ai câu nên nhiu cá to lắm chẳng bù với cái Hồ Thạch Bàn bên Gia Lâm mà hắn hay câu toàn cá nhỏ téo, đang suy nghĩ nàng hỏi
- Sao anh chưa có Gia đình?
- (Hắn cãi bay biến), ai bảo em anh chưa có GĐ
- ơ, sao anh chẳng nói với em anh chưa có GĐ, anh xạo em sao?
- Anh thề anh ko nói dối, nói dối em thì đc ji, anh có GĐ chứ, GĐ anh chẳng có 4 ng mà anh đã nói với em đó sao
Nàng hiu điều hắn nói, hắn vẫn vui tính như ngày nào, hắn luôn làm cho nàng cười khi mọi khi mặc dù đó là những lời của internet. Tay hắn bắt đầu bít hoạt động, hắn vòng tay qua sau ôm sát eo nàng, thấy lò phản ứng hạt nhân ko hoạt động hắn càng bạo hơn dùng cả 2 tay ôm nàng từ phía sau.
Hix...hic lò phản ứng hoạt động rồi, nàng ưỡn ng như né tránh mình, nhưng mình đâu có ngu, cá vào vợt rồi mà để nó tuột thì Giang Hồ nó bít nó cười cho thối mũi
Lạnh, cái lạnh làm hắn và nàng như ko muốn dời nhau ra, hắn và nàng ko nói ji cả chỉ ngồi ngắm nc và hoa. Sao lắm Hoa vậy trời chỗ nào cg mọc hoa, đât ở đây có ji tốt đâu mà nhiu hoa vậy, có lẽ do Đà Lạt có thời tiết 4 mùa đó các bạn ah.
Hắn bạo dạn hơn, tay hắn đc đẩy cao hơn 1 chút, cái môi hắn bắt đầu biết hoạt động rồi, đầu tiên là vai nàng, cổ nàng, dần dần nên má nàng, ơ cái ji thế này lò phán ứng sao thế nhỉ, ko hoạt động ah, . next nào! hắn quay ng 180 độ môi hắn bắt đâu kiếm ăn từ từ tìm đến môi nàng, nàng ko phản ứng nhưng cg ko ủng hộ nhiệt tình, nhưng hắn cg đâu đến nỗi kém sử dụng những kinh nghiệm mà bản thân hắn có rồi hắn cg bắt nàng hưởng ứng.
Đc khoảng 5- 7 phút ji đó đang lúc say đắm nhất nàng lại tự tuyệt ra đi kèm theo 1 lời di chúc
- Mình về đi anh, muộn rồi, sợ má em mong, mai má còn về sài gòn với ba em
-
- Em chở anh về KS sau đó em đi về cg đc
- No, ko đc, anh đưa em về sau đó anh đi xe ôm về cg đc mà
Nàng và hắn lại tip tuc cuộc hành trình '' dạo qua phố phường, dạo qua thị trường'', nàng có tiến bộ hơn, ng nàng đã ép sát vào ng hắn có điều tay nàng để trong túi áo ủ ấm thì fai.
Chia tay nàng hắn cảm thấy bâng khuâng khó tả, đầu hắn nghĩ sao kém vậy nhỉ, tối nay sao đây nhưng rồi hắn tự động viên mình '' từ từ ngoan thì cái ji cg có, quan trọng là phải ngoan'' . note 1 ko thành thì note 2, 3... mình ở đến nửa tháng cơ mà lo ji

P/s : 13h rùi có ji viết sau nhé, hẹn gặp lại cảm ơn bạn đọc!

next !
Hắn trở về phòng trong tâm trạng buồn chán, thấy 1 máy đt sim thay thẻ card có nhiu cuộc gọi nhỡ, nhiều tin nhắn, hắn bít thừa là ai gọi, ai nt bởi vì hắn có thói quen rất hay off máy trong có việc quan trọng
Tắm, làn nc nóng làm hắn bừng tỉnh, rồi hắn đi ngủ ko quên sms cho nàng
- i miss you! see you tomorrow, good night!
Buổi sáng thức dậy, trước khi đi làm hắn vẫn sms cho nàng, chú nàng buổi sáng tốt lành và ko quên câu quen thuộc '' i miss you'' và hắn cg đc đáp lại bằng những lời âu yếm '' anh ăn sáng nhiều nhé, giữ gìn sk'' . hắn phấn khởi lao vào công việc hăng say miệt mài thoáng chốc đã thấy 3h chiều, bỏ đt ra thì thấy sms lúc trưa của nàng
- Anh đã ăn ji chưa zay?
Hic...hix sao mình ngu vậy điện thoại để ở chế độ báo đèn, hắn vội vàng call lại ngay cho nàng
- Xin lỗi em, anh buys quá quên mất
-( nàng cười nhè nhẹ) ko sao đâu anh ah
Nụ cười của nàng làm hắn quên đi những mệt nhọc, nỗi cô đơn trống vắng khi xa nhà hắn nói.
- Tối nay mình đi ăn , rồi đi chơi em nhé
- Vô nhà em đi anh, má về Sì Gòn với ba rồi , ở nhà chỉ có em với chị giúp việc thui, anh qua đây em nấu cơm mình ăn
- oh yes
Hắn cười 1 mình như 1 thằng điên, đầu hắn tưởng tượng linh tinh, toàn những cám dỗ, nàng ở nhà 1 mình hic.... hix. hắn về phòng tắm giặt, an mặc chỉnh tề, nói chung là rất ngon rồi thong thả bước ra khỏi cửa, hắn quay lại bởi tiếng gọi
- Xe thồ không anh?
Hắn ngạc nhiên quay lại, mắt tròn xoe nhìn xung quay chẳng thấy cái xe thồ nào giống ngoài Bắc cả mà ngày mùa vẫn thấy những ng nông dân lam lũ họ chở lúa cả. hóa ra ko phải xe thồ mà là xe ôm
- Anh cho em ra chợ cái.... rồi chở em đi.....!
Đến khu chợ hoa, hắn ko quên mua 1 lãng hồng tuyệt đẹp rồi nghĩ bụng đi xe ôm xấu hổ quá thui ăn chơi đầu tư 1 tí, hắn vẫy tacxi rồi tip tục cuộc hành trình '' 80 ngày vòng quanh thế giới''
Bính.....bong tay hắn bấm chuông, tay hắn vẫn cầm dỏ hoa hồng
- Oa.... Chào anh, tặng em ah ( nàng nói)
-uhm.. anh tặng em dỏ hoa này 22 bông = tuổi em, chúc em đẹp mãi tuổi 22
- Nhân dịp ji zay anh?
- Kỉ niệm 4 năm mình quen nhau
Hihi... haha nàng và hắn cg cười thân mật, cg nắm tay nhau sánh vai bước vào nhà, căn nhà nàng dưới chân đồi thông 1 biệt thự nho nhỏ nhưng khá đẹp kiến trúc theo kiểu pháp đc bố trí khá bắt mắt, dân design nhìn vào là bít 1 chủ nhân khá kĩ tính và cầu kì
Nàng pha cho hắn 1 cốc trà lipton nóng, nàng ngồi cạnh chàng và nói:
- Tối nay em sẽ tết anh 1 món đặc biệt nghen!
- Anh dễ tính lắm, ăn ji cg đc mà em, để anh phụ em nấu ăn nhé
- Thôi anh cứ ngồi coi tivi, em làm đc mà
Hắn ngồi coi tivi xem foodball, làm điếu thuốc cho đời oi khói, vừa xem vừa ngắm nàng nấu ăn mà hắn nghĩ như là mình đã có 1 gia đình thật hạnh phúc

P/s ( mình đi tý, về sẽ viết típ. Ok?)
__________________

( Hãy truy cập :http://sex.3vn.us/ luôn cập nhật doc truyen sex mới nhất)

Next !

Ngắm nàng trong trang phục đầu bếp, hắn nhớ nhà, hắn mơ mái ấm gia đình, có lẽ đây là lần đầu tiên hắn đc mời ăn trong khung cảnh lãng mạng như thế này, hắn bồn chồn suy tư, từ trước đến jo co ai nấu ăn cho hắn ăn đâu, mấy con vẹo trước và bây jo chỉ đc cái ăn sẵn là nhanh thôi, nào là Vịt quay, Lẩu...
Hắn cười tủm tỉm bước lại gần nàng bất ngờ hắn ôm nàng từ phía sau, rồi hun nên má nàng, nàng thẹn thùng quay lại 2 gò má ửng hồng rùi nói
- Anh cứ ngồi coi tivi đi, em làm 1 mình đc mà
- Để anh phụ em cho em đỡ vất vả
Tay hắn dời khỏi người nàng, vừa nhặt những nắm Hành Hoa vừa gọt những củ cà rốt rất chuyên nghiệp, hắn cg bít nấu ăn đấy chứ hồi nhỏ bố, mẹ đi công tác hắn và em hắn vẫn tự chăm sóc cho bản thân mà
Bữa tối bắt đầu diễn ra trong không gian thân mật, với ngon nến to mình đoán nó phải Phi 42, vừa ăn vừa nói chuyện . Hắn kể cho nàng cuộc sống ngoài bắc của hắn như thế nào, nàng chăm chú nắng nghe và hok ngừng gắp thức ăn cho hắn, Ly rượu vang nàng rót làm hắn thật cảm động, lâu lắm rồi chưa ai chăm sóc hắn như nàng
- Mình đi dạo phố đi em?
- Anh chờ em xíu nhé!
Hic...Hic Phụ nữ mà lại mất toi 30 phút, nàng bước xuống cầu thang.... Ờ ớ Vẫn là mầu đỏ toàn mầu đỏ trên ng nàng ( bên trong ko bít). Hắn và nàng tung tăng trên phố rồi tạt vào Chợ đêm, hắn mua cho nàng 1 chiếc khăn len màu đỏ
- E gửi tiền chị ơi
-.......? thối anh 10k
- Ơ sao lại thối vẫn còn mới mà
Nàng cười khúc khích, cuối cg hắn cg hiểu ngoài bắc mình gọi là tiền thừa trả lại hic...ic! Hắn quàng qua cổ nàng, nàng thẹn thùng đỏ mặt rồi cg thốt thành lời
- Thanks!
- Cô chú đi trăng mật ah ( con mụ bán hàng nói)
Nàng xấu hổ, còn tui nghĩ bụng " Điên'' ( mừng thầm cảm ơn chị nhiều lắm). Hắn và nàng lại lướt phố lần này hắn thấy nàng tiến bộ hơn ng nàng ép sát vào ng nàng, tay nàng ko để ủ ấm nữa rồi, nó bít hoạt động ở khu nó cần phải làm ở khu eo hắn, hắn cười tủm đắc chí. Hắn bít phải làm ji vào lúc này tất nhiên là phải tìm bến đỗ xe kiếm cốc trà đá, chắc chắn hắn sẽ chọn khu bóng đèn cao áp hôm qua nó cháy.
Nàng và hắn tay trong tay cùng nhau sánh vai bước đến chỗ hôm qua mà hắn và nàng đã đứng, ui may quá tụi hôm qua hok có ở đây, hắn nghĩ bụng chắc là tai nạn giao thông rùi ko pít có bị làm sao ko ( xin lỗi 2 bạn nào hôm qua đứng ở đấy nhé, nếu có Die đừng oán tôi nhé).
Hắn ôm nàng thật chặt từ phía sau ko dời nửa bước, rồi hắn cg cưỡng đc người nàng quay lại để ôm hắn, nàng miễn cưỡng nhưng rồi cg xuôi. đc đà xông nên môi hắn bắt đầu hoạt động... má.... đến ....môi. Hắn ngấu nghiến như 1 kẻ nghiện thèm thuốc ý, dần dần nàng cg hưởng ứng cơn nghiện của nó. Đây ko phải là lần đầu tôi kiss nhưng sao cảm giác nó khác vậy, khác hoàn toàn với mấy con '' Vẹo'' trước đây
Kiss mãi thì cg mỏi mồm.... ơ cái ji thế này phía dưới mình bắt đầu hoạt động, sao thế nhỉ? hắn hỏi? rồi hắn hiểu phản ứng hạt nhân bị dò dỉ nên hắn nhiễm xạ
Tay hắn bắt đầu dở trò thô tục, 2 bàn tay toàn xi măng+ cát vàng xoa vào lưng nàng rồi từ từ đưa tay xuống phía dưới hông, nàng ưỡn ng xa môi hắn, môi hắn trượt khỏi đường Ray tầu hỏa từ từ lăn bánh rồi đâm ầm 1 phát xuống cổ... vai nàng. Ơ hay nhỉ nàng vẫn ưỡn người, hắn nghĩ " Tôm ah'' quái lạ lúc nãy vừa ăn xong bây jo đã thèm ăn rồi ah.
Hắn đang tính : bây jo mà luồn tay vào lưng nàng thì khó kinh khủng, khó hơn cả chuyện đi thi toic, bởi vì sao nàng mặc váy... hic.... hic
Hắn bạo dạn hơn lôi nàng tiến lại gần ghế đá ( chỗ đấy còn có chỗ tựa), nàng ngoan như em bé theo hắn vào đó, chít roài em ơi nó lừa đấy
Môi hắn và môi nàng vẫn hoạt động, chỉ có bàn tay hắn là bắt đầu xuôi về đồng bằng nơi mà nơi có nhiều chân giò lụa . tay hắn cầm lấy dùi nàng đặt nên chân hắn hắn vuốt nhẹ bắp chân nàng, éo sờ đc da toàn thấy bít tất, hắn nghĩ bỏ qua khu này bởi vì nó không có màu mỡ mấy nên ko thể phát triển kinh tế đc.
Tay hắn tiến cao hơn, đây rồi đùi, hắn xoa nhẹ đùi nàng, hắn thấy nàng run hơi thở của nàng nóng hổi gấp gáp, ko thấy phản ứng ji mấy, tay hắn tiến cao hơn nhưng hắn bỏ qua khu trung tâm của địch bởi hắn nghĩ ( như vậy quá thô), cao hơn nữa hắn xoa bụng nàng, đc đà chiến thắng tay hắn bắt đầu chinh phục dãy núi " Hoàng Liên Sơn''.
Nàng giật mình bởi hắn đã chạm vào phía dưới dãy núi, 5 ngón tay hắn đã bắt đầu vượt qua đc lớp vỏ của dãy núi rồi đang tiến đến trung tâm dãy núi, hắn nhẹ nhàng bóp, tay kia của nàng cứ đẩy vào ngực hắn. thoát sao đc hả em
2 tay hắn đã chạm đc vào 2 dãy núi, hắn cảm nhận đc sự săn chắc của dãy núi, bỗng dưng nàng nói
- Đừng Zay anh
Hắn ko vừa típ tục môi hắn dời khỏi môi nàng và chui xuống cổ nàng Hắn nói:
- I love you!
Nàng không nói ji , im lặng 1 lúc lâu, cuối cg '' Cóc'' gặp trời mưa thì cg phải mở miệng
- Như zay có nhanh quá ko anh?
- Ko anh nói thật , anh rất nhớ em dù phương xa, anh vẫn luôn muốn đc gặp lại em, có lúc anh ko muốn nhớ về em vì như thế thật vô vọng, mình xa nhau quá, nhưng thật may mắn là lần này mình có nhiều time bên nhau hơn
Hắn cảm thấy sự chân thật trong lòng hắn, nhưng nàng im lặng ko nói ji , 1 lúc sau nàng nói.
- Mình về đi anh, em thấy hơi nhức đầu?

( còn tiếp )

The end!
Chuông đt hắn reo, hắn nghĩ ai gọi mà vô duyên vậy, đang lúc cao điểm, sao hắn lại ngu thế ko bít, thường jo cao điểm hắn vẫn off máy mà.
- Anh nghe phone đi ( nàng nói)
Hắn móc điện thoại ra khỏi túi quần xem ai gọi vao jo này, thui chết nàng cũng nhìn thấy name " rau C6H6Cl6'' ( theo danh bạ tôi đặt nghĩa là Rau đã dính thuốc trừ sâu), nhưng hắn nghĩ nàng ko pít hắn nói
- Đứa em họ a làm bên bảo vệ thức vật, chắc nó nhờ anh mua cái ji đó, thôi tý về anh gọi lại cho nó
- Mình về nhé ( hắn típ tục nói)
Hắn đưa nàng về lòng đầy tâm trạng, vui có , buồn có hắn vòng tay ra phía sau kéo tay nàng ôm vào lòng hắn, bụng hắn suy tính, tối nay thịt hay ko thịt, mà thịt thì làm cách nào bây jo nhỉ
Đầu hắn nảy sinh say rượu ư? ( vô lý chút rượu vang ăn thua ji), nghĩ đến các mẹo '' đau bụng, nhức đầu....'' . toàn những lý do chính đáng có thể dẫn đến 1 nhà nghỉ.......... Hắn lắc đầu, tầm thường.., vớ vẩn truớc sau ji nàng cũng là of mình, thui nhịn đi.........ráng chờ nhé!

2 đứa chia tay nhau bằng 1 nụ hôn thắm thiết, hắn vẫn còn thốt nên đc câu.
- Anh yêu em nhiều lắm!
- Anh đi về cẩn thận nhé ( nàng cười nhẹ)
Trở về phòng mà hắn thấy hụt hẫng như thiếu đi 1 cái ji đó, buồn miên man, mở con laptop cổ điển cách đây 5 năm ra coi ít tin tức..... rồi hắn chìm trong giấc ngủ ngon lành
Hắn tỉnh dậy, hắn hết sức ngạc nhiên nàng nt cho hắn
- Anh đi ăn ji đi nhé, i miss you!
oh yes .Hắn nhảy như 1 thằng điên trên giường may mà đệm nó êm chứ ko chắc hắn phải đi viện bó bột rồi. hắn sms lại cho nàng.
- Anh bit rồi, anh yêu em!
Rồi hắn lại bắt đầu với công việc, buổi trưa hắn gọi cho nàng rủ nàng đi ăn nhưng nàng lại nói.
- Ăn cơm hàng làm ji a, lát em vô đón qua nhà ăn với em
Rồi nàng đến đón hắn, nàng chờ mình ngoài cổng, gặp nàng hắn vui lắm, hắn thốt nên
- A.... Anh nhớ em lắm
Lại cười... cái cười của nàng làm hắn nhớ mãi cho đến ji hắn vẫn ko quên đc nàng, 2 đứa ăn cơm xong , nghỉ ngơi rồi nàng lại đưa hắn ra chỗ làm, 2 đứa chia nhau hẹn tối gặp lại.
Nàng lại đến đón hắn nhưng tối nay thấy lạ toàn đồ trắng... ơ xe đạp mini nhật trắng, hắn nghĩ bụng, sao thể nhỉ? cầm đồ rồi ah?
Nàng và hắn tiến lại gần nhau nàng nói
- Xe đạp nhá anh, lâu rùi em ko đi
- ko vấn đề ji, để anh cầm lái, em cầm cho anh ít bản vẽ nhé
Hắn và nàng đạp xe trên đg, thú thật lâu rùi ko đi xe đạp, nàng trong bộ áo dài truyền thống làm hắn nhớ lại thời SV quá. Hắn dừng xe bên đg và tạt vào cửa hàng hoa hôm qua hắn mua
- Bán cho em 22 bông chị ơi?
Chị bán hàng có vẻ nhận ra tui hôm qua chị nói
- Ng iu chú hả?
- vâng
Thấy em quay mặt đi, hắn bít là nàng đang xấu hổ, hắn mang hoa tiến lại gần nàng và nói
- Ngày nào anh còn ở đây thì ngày đó luôn là ngày 22, anh tặng em nè ( ko quên 1 nụ hôn trên má)
Hắn và nàng trở về nhà nàng, leo nên quả đồi làm hắn ướt hết cả áo, nhưng hắn thấy vui lắm hắn hỏi nàng.
- Hôm nay có ai ăn cg anh em mình ko?
- Dạ ko, hôm nay chủ nhật chị giúp việc xin phép nghỉ sang nhà bà con chơi ạ
Hắn phát điên và nghĩ thầm, tốt quá, kể ra số mình cg hên đấy chứ. Hắn và nàng cg nhau nấu cơm ăn ( diễn biến ko có ji mới nên tác giả ko kể)
Nàng và hắn ăn xong 2 đứa ngồi coi tivi, hắn co sát ng nàng vào lòng mình, hắn hôn nên trán nàng, hắn nói.
- làm ng iu anh nhé!
-( Nàng cười nhẹ, ko nói ji). tối nay mình đi đâu chơi hả anh
- Qua chỗ anh chơi đi, anh còn 1 đống bài chưa học đến, học xong mình đi chơi
- Dạ, anh chờ em xúi nhé, em thay đồ rùi mình đi ha
Hắn bít thừa là nàng làm ji rồi, hắn ra ngoài hút thuốc và ngắm nhìn những dàn hoa Thiên Lý thật đẹp và lạ mắt, hắn và nàng trở về phòng hắn, hắn lấy chìa khóa phòng 2 đứa cùng lên phòng hắn.
- Em ngồi chơi game nhé, anh tắm 1 téo ng dơ wa ( hắn nói)
- Dạ ( vẫn ngọt như thường)
Hắn hôn nên môi nàng rùi chui tọt vào phòng tắm, mọi khi hắn tắm lâu lắm sao hôm nay hắn tắm nhanh vậy, khi ra đầu hắn vẫn còn ướt sũng cái áo font hắn mặc, cái quần sooc hắn mặc trong kì quá, hắn vòng tay ra đằng sau ôm nàng và ngắm nàng chơi pikachu
Tay hắn, mồm hắn hoạt động liên hồi, nàng cg ko chơi game đc nữa, nàng và hắn lao vào cuộc như 1 con thú đói đi săn mồi.
.................................................. .................................................. .................................................. .................................................. .................................................. .................................................. .................................................. ........................................
( Hãy truy cập :http://sex.3vn.us/ luôn cập nhật truyen dam mới nhất)
( xin lỗi bạn đọc phần này ko kể chi tiết bởi vì nó quá bình thường)
Hắn chỉ cảm nhận 1 điều là đêm đó đối với hắn thật hạnh phúc, nhưng hắn hơi bị ngượng bởi áo chip của nàng hôm đó hắn ko cởi đc bởi nó đc bị mã khóa bằng password . điều mà hắn yêu nàng nhất có lẽ là tính thật thà của nàng, lần thứ 2 quan hệ nàng đã nói cho mình bít nàng..... ko còn... em đến với a là ng thứ 2. Hắn cười nhẹ hôn nên trán nàng, nàng hiu đc điều đó.
Cuộc vui nào cg đến hồi kết thúc, nàng tiễn hắn về, hắn và nàng nhìn nhau âu yếm hắn nói.
- Anh sẽ trở lại, chờ anh nhé cưng
- Em yêu a!
Về đến HN tôi thấy trống vắng làm sao, buồn...nhớ... nàng. Cho đến jo hắn vẫn yêu nàng dù nàng sắp phải đi học 2 năm xa nhà, đối với hắn nàng là tất cả cho t/y
Anh sẽ chờ, sẽ đợi em về.... Anh yêu em!
The end!

Chủ Nhật, 27 tháng 5, 2012

Truyện sex cô hải anh xinh đẹp

Truyện sex cô hải anh xinh đẹp

Phải công nhận là xa dì Út Ngự, Lợi không thể nào chịu đựng nổi cảm giác nhung nhớ từng làn da sớ thịt dì ; hầu như lúc nào, nó cũng trông chờ chuông điện thoại di động réo vang và đầu dây bên kia chính là giọng nói oanh vàng, thỏ thẻ của dì nhưng tuyệt nhiên không bao giờ xảy ra chuyện dì gọi điện thoại về cả. Nếu có gọi thì chẳng qua đó là thằng An gọi nó đi uống café không hơn không kém. Vậy là không thể nào gặp lại được dì rồi! – Nó nhủ thầm và rồi thời gian trôi qua cũng làm cho nó nguôi ngoai đi phần nào nỗi niềm nhớ nhung dì Út bởi những câu chuyện đời thường liên tiếp xảy ra càng ngày càng làm xóa nhòa đi tất cả và một trong những câu chuyện ấy là chuyện tình xảy ra giữa nó và cô Hải Anh, cô giáo cũ của nó đang công tác giảng dạy tại trường cấp III Châu Thành. Tuy gọi là cô nhưng từ lúc bước chân vào học lớp 10, nó chưa hề học cô một ngày nào cả vì cô chỉ dạy Hóa khối 11, 12 mà thôi nhưng hai cô trò biết nhau vì cô là vợ thầy Bình, phụ trách văn nghệ của trường còn nó thì lại là một trong những thành viên tích cực nhất trong đội văn nghệ và do trong tuần có hai buổi chiều thứ tư và thứ sáu nó và thằng An đến nhà để học lớp đàn ghitare do thầy Bình dạy. Đôi khi nó cũng đến vào những lúc rãnh rỗi, phụ thầy Bình xách nước, giúp cô Anh chẻ củi…Nhà cô Anh là một căn hộ nhỏ nằm trong một dãy ba căn liền nhau trong con hẽm ngang nối liền đường Cách mạng Tháng Tám với đường Chợ Mới, đi qua đình thần Phước Lễ.

Lúc này, do bỏ học nên nó không tới lui nhà cô nữa nhưng vì có nghề chạy xe ôm nên đôi khi thấy thầy Bình hoặc cô Anh đi bộ ngoài đường, Lợi vẫn vì tình cũ nghĩa xưa mà chở hộ thầy, cô đi và dĩ nhiên là nó không hề lấy tiền dù cho thầy Bình, cô Anh có đưa tiền cho nó đi chăng nữa. Riết rồi hai vợ chồng cô trở thành mối của nó hồi nào cũng chẳng hề hay biết! Do thời gian công tác tại trường cấp III Châu Thành đã lâu nên hiện tại, năm học này thầy Bình được luân chuyển xuống trường cấp III Ngãi Giao cách Bà Rịa những 20 cây số ; vì vậy thầy phải ở lại trên đó một tuần hay nữa tháng mới về một lần để tiết kiệm bớt tiền xe. Hai thầy trò có cho nhau số điện thoại di động nên đôi khi thầy alô là lập tức nó chạy lên Ngãi Giao chở thầy về hoặc là đến nhà chở thầy lên trường. Cô Hải Anh vẫn giảng dạy bình thường tại trường cũ và do cô kiêm nhiệm công tác thủ quỹ của trường nên mỗi tháng một lần, cô đến Kho bạc Thị xã để nhận lương về trường phát lại cho giáo viên. Chính cái công việc này là tiền đề đầu mối dẫn dắt cô và Lợi bước vào cuộc tình tuy vụng trộm, lén lút nhưng thật tuyệt vời với nguyên cả một vườn ân ái tràn ngập hoa thơm cỏ lạ nhưng đó là chuyện hồi sau hãy tính. Cô Anh năm nay 33 tuổi và hai vợ chồng cô có một đứa con gái tròn 8 tuổi, học lớp Ba hiện đang ở với gia đình ông bà nội ở Long An. Bấy lâu nay, thầy Bình hy vọng là hai vợ chồng thầy sẽ có thêm một cậu con trai nữa nhưng vì lần sinh đầu tiên, cô phải sinh mổ nên có lẽ ảnh hưởng đến đường con cái nên mấy năm nay, hai vợ chồng cô đều hiếm muộn.
( Hãy truy cập :http://sex.3vn.us/ luôn cập nhật truyen sex mới nhất)
Trong thời gian thầy ở trên Ngãi Giao, thỉnh thoảng Lợi vẫn lui tới phụ giúp cô Anh một số công việc lặt vặt như vệ sinh nhà cửa, giặt giũ, chở cô đi mua sắm…; do vậy nên sợi dây quan hệ tình cảm hai cô trò càng lúc càng thắt chặt vào nhau hơn như là hai chị em và đến một ngày nào đó, sợi dây này lại lay động biến đổi khiến hai cô trò không sao mà lường trước được. Thỉnh thoảng, nó ở lại dùng cơm trưa hoặc chiều với cô ; cô có biệt tài nấu ăn rất ngon, dù không phải cao lương mỹ vị gì cả nhưng với tài nghệ chế biến của cô thì lại đó là những món ăn cực kỳ hấp dẫn. Canh bắp cải giò heo, lòng già xào dưa cải chua, cá ngừ chiên xốt cà chua… là thực đơn ở nhà cô mà nó rất thích. Không hiểu vì sao cô cũng biết chuyện nó trốn đi vượt biên nên phải bỏ học, trong những lúc vui vẻ cùng nhau, đôi khi cô khuyên nó đừng hy vọng ảo tưởng nơi xứ người, đất nước quê hương mình là trên hết. Dĩ nhiên, cô làm sao biết rõ tận tường ngóc ngách câu chuyện vượt biên của nó nhưng nó chẳng hề phân bua chi cả, chỉ nhỏ nhẹ hứa với cô là sang năm sẽ xin đi học lại. Một buổi tối nọ, khoảng 7 giờ, trong lúc rong ruổi tìm khách đi xe, Lợi bỗng chợt nhớ cô Hải Anh rồi không ngờ nó lại nảy sinh một ý nghĩ khá táo bạo là mời cô đi uống café. Vừa nghĩ xong, nó chạy đến nhà cô ngay nhưng phải hơn nữa giờ đồng hồ sau, với khuôn mặt đỏ rần lên vì ngượng và tâm trạng hồi hộp, lo lắng giống y như là phạm pháp quả tang, nó mới thốt được nên lời. Tưởng đâu cô sẽ sụ mặt xuống la mắng nó nhưng không, sau vài giây nghĩ ngợi, cô thản nhiên bảo nó ngồi chờ chút xíu đặng cô đi thay quần áo. Khi cô khóa cửa nhà xong, nó khởi động xe máy chở cô ra quán Mưa thu ở ngã ba Mũi Tàu. Vì quán đông khách, các ghế bố bên ngoài đều có người, chỉ còn ghế đôi trong chòi mà thôi ; nó tính quay ra tìm quán khác nhưng cô đã chui tọt vào trong chòi và bảo nó là hai cô trò ngồi chung ghế bố đôi có sao đâu. Bên trong chòi chỉ lờ mờ một bóng đèn trái ớt đỏ lòm, thoang thoảng mùi nhang muỗi, nó khép nép ngồi cạnh cô, sợ sệt không dám đụng chạm vào người cô.

Nó gọi một ly café sữa đá và một ly café đá, hai cô trò ngồi khoảng hơn tiếng đồng hồ ; nó không nói gì chỉ ngồi im nghe cô nói hết chuyện này đến chuyện kia. Tính tình cô là vậy, bình thường cô rất ít nói nhưng vì hiếu động, hòa đồng, vui vẻ, nhã nhặn với mọi người nên chỉ cần bắt trúng đài là cô nói không ít. Đêm hôm đó, khi lên giường ngủ, không hiểu vì lý do gì mà nó cứ mãi trằn trọc ; nó biết chắc chắn là không phải vì lý do uống café vì có tối nào mà nó không uống đâu sao vẫn cứ ngủ khì? Trong đầu óc nó, hình bóng cô Hải Anh hiện lên trông rõ mồn một và nó vội lắc đầu quầy quậy cố xua tan bóng hình cô vào ký ức dĩ vãng nhạt nhòa vì dầu sao đi nữa, cô cũng đã là một người phụ nữ có chồng có con và chồng cô thì lại không phải là chổ xa lạ với nó, vả lại còn sống sờ sờ ra đó, chỉ ở cách xa nó khoảng chừng 20 cây số là cùng. Nghĩ ngợi mông lung, cuối cùng Lợi quyết định sẽ không bao giờ đến nhà cô Anh nữa vì một ổ kiến lửa nếu cứ cố tình chọc tay vào thì hậu quả sẽ rất khó lường ; đến giờ phút đó, nó mới chập chờn bước vào giấc ngủ mỏi mệt. Cuộc đời là vậy, thực tế xảy ra không bao giờ giống như tư tưởng con người đâu, đôi khi còn nhiều cái dữ dội, đắng cay muôn phần mà không thể nào ngờ trước được. Vào một buổi chiều, khi vừa mới ngủ dậy thì chuông điện thoại di động của nó réo vang từng chập, nó bắt máy thì nhận ra tiếng cô nơi đầu dây bên kia ; cô nói với nó là cô đang trên xe đò từ Sài Gòn về và khoảng bốn giờ rưỡi, nó ra bến xe đón cô rồi chở cô đến kho bạc để rút lương phát cho giáo viên vì ngày mai là ngày tổng kết năm học rồi. Nhìn đồng hồ đeo tay thì thấy mới có ba giờ, nó ung dung đi tắm, mặc chiếc áo thun kiểu màu xanh dương với cái quần tây xanh đậm rồi dắt xe máy ra khỏi nhà. Trên đường đi, Lợi ghé vào quán café Ánh Trăng quen thuộc, nhâm nhi ly café đá với mấy điếu Jet phì phà và nghe băng nhạc Modern Talking sôi động ; chiều hôm nay sao mà nó lại cảm thấy tâm hồn thực sự thoải mái, nhẹ nhõm vô cùng như là nó vừa mới trút xong một gánh nặng vô hình vậy.

Dĩ nhiên, nó không thể nào ngờ trước được rằng đêm nay, cô Đào thị Hải Anh, cô giáo khả ái của nó sẽ ngã vào trong vòng tay nó với một mối tình cấm nồng nàn, đắm say. Chị nhân viên quán lớn hơn Lợi khoảng 2-3 tuổi lúc này cũng rãnh rỗi nên đến ngồi bắt chuyện với nó và mãi vui chuyện nên bất chợt nhìn đồng hồ, thấy đã 4 giờ 35 phút, nó hoảng hồn vội vàng tính tiền rồi ra nổ máy xe phóng ào đến bến xe. Tại đây, cô Anh đã đứng đợi sẵn nơi cổng ra vào bến tự lúc nào ; nó ngừng xe và gãi đầu, gãi tai nói :
- Xin lỗi cô, em đến trễ!
- Thôi, ai bắt lỗi bắt phải gì đâu mà xin lỗi. Cô cũng vừa xuống xe đây thôi.
Nói rồi cô một tay xách túi hành lý, một tay xách giỏ thức ăn ngồi lên yên sau xe Lợi, nó rồ ga rồi chở cô chạy thẳng đến Kho bạc trên đường Cách mạng tháng 8, đoạn gần Nhà Tròn.
- Cô ơi, sao cô không để sáng mai nhận tiền có phải là thoải mái hơn không?
- Em không biết đâu chứ giấy duyệt rút tiền của Kho bạc ghi ngày nào là phải rút ngày đó, vả lại ngày mai là ngày tổng kết năm học có rất nhiều việc cô phải làm. Đúng ra, cô phải đến kho bạc lúc hai giờ kìa nhưng vì có bạn quen làm việc trong đó nên cô mới được ưu tiên đến trễ như thế này đấy.

Lợi và cô Hải Anh đến nơi cũng vừa lúc một cơn mưa thật lớn ào ào đổ xuống. Bầu trời mịt mù mây mưa đen kịt, trĩu nặng nước trút xuống vạn vật, đất đai, nhà cửa và kể cả cuộc sống nhân gian. Lợi đẩy xe vào nhà xe đụt mưa, còn cô thì mặc áo mưa , cầm cái túi valy không bằng vải dù xanh lá cây rồi chạy vụt vào trong kho bạc. Hai cô trò không hề ngờ được rằng mình vừa mới lọt vào tầm ngắm của một tên cướp, đó là một thanh niên trạc tuổi 20, đầu đội sẵn mủ bảo hiểm màu đỏ và đang đậu xe cách Lợi khoảng chừng 10m. Hắn đã đứng như thế này từ trưa đến giờ, vuột mất hết bốn mối, vả lại hắn sắp sửa lên cơn nghiện thuốc phiện mà lại chẳng có đồng xu dính túi nào cả ; tình cờ một thằng nhóc chở một người phụ nữ đến và cô ta vào trong kho bạc thì chắc chắn là vào rút tiền rồi? Hắn nhủ thầm rồi quyết định phen này, hắn phải ra tay thôi, nếu không thì ngay đến mạng sống hắn cũng không còn nữa là…Lợi cũng nhìn thấy hắn vì cái mũ bảo hiểm đỏ chói trên đầu gã nhưng nó không để ý ; nó lấy áo mưa trong cốp xe ra mặc sẵn và tên cướp cũng lấy áo mưa ra mặc. Khoảng nữa tiếng đồng hồ sau, cô Hải Anh từ trong kho bạc đi ra, cái túi valy vải nơi tay phải cô căng phồng hơn một nửa với 20 xấp tiền giấy 100000đ.

Khi cô đã yên vị nơi yên sau, Lợi từ từ chạy ra khỏi nhà xe và ngay lập tức, tên cướp vội vàng nổ máy xe bám theo bén gót, chờ cơ hội thuận tiện là sẽ ra tay mà không hề thương tiếc. Vì trời mưa, đường trơn nên Lợi chạy khá chậm, cô Hải Anh ngồi sau ôm valy tiền để chen giữa người vô và người nó, chiếc áo mưa cô mặc phủ trùm lên một tài sản gần 200 triệu chứ chẳng phải là ít ; gần đến nhà cô, nó càng chạy chậm hơn. Tên cướp phải nói rất là tinh tường, lão luyện vì hắn đoán đúng chổ để valy tiền, giỏ thức ăn đeo ở móc sắt bên phải còn túi hành lý của cô Anh để nơi yên giữa ; chỉ cần rồ ga vượt qua mé tay trái Lợi một cái vù là bàn tay phải hắn đã chộp được cái vali và do cố chụp giữ cái valy nên cô mất thăng bằng té xuống đường rồi hoảng hồn xỉu luôn. Tuy cũng kinh hoàng tột độ nhưng Lợi kịp thời trấn tĩnh lại, nó để mặc cô nằm đấy vội vàng phóng xe rượt theo tên cướp về phía Chợ Mới. Hết con đường tắt, nó rẽ tay trái chạy ngược chiều cách xe tên cướp khoảng 70m, rẽ qua đường rạp hát Châu Thành về phía Vũng Tàu. Đúng là ông trời có mắt, hoàn toàn không thể nào dung thứ cho kẻ gian được lộng lành trên cõi đời này! Khi ôm cua qua bùng binh Mũi Tàu, do đường trơn nên bánh xe trước hắn bị trợt và nguyên cả xe hắn tự động đổ kềnh ra ; hắn lăn lông lốc trên mặt lộ, chiếc valy vải nằm cạnh chiếc xe ngã và chiếc mũ bảo hiểm màu đỏ rơi cách đó khoảng 5m. Thế là Lợi đàng hoàng, ung dung chạy đến lượm lại chiếc valy rồi vòng qua bùng binh quanh về ; nó không quên ngó lại thì thấy tên cướp lồm cồm ngồi dậy. Nó nhủ thầm :
- Ủa, cái mũ bảo hiểm đỏ sao lại thấy quen quen vậy ta? À, mình nhớ ra rồi. Cái gã này khi nãy ngồi trong nhà xe ở chổ kho bạc đây mà!
Vì trời mưa lớn nên tuyệt đối không một người dân nào phát hiện ra vụ cướp và cũng không ai mục kích cuộc rượt đuổi giữa Lợi và tên cướp y như là trong phim hành động. Cô Hải Anh khi nãy té xỉu nơi sân nhà cô, trong lúc thằng học trò cô rượt theo tên cướp thì cô hồi tỉnh lại vì người cô ướt từ đầu cho đến chân ; cô gắng gượng đứng dậy bước vào hành lang, lấy chìa khóa trong túi áo ra mở cửa nhà với đôi mắt ướt đẫm lệ nhòa. Cô nhủ thầm là chắc chắn cô phải bán nhà để đền cho giáo viên trường chính xác là 195. 456.788 đồng vì không hy vọng gì mà có thể lấy lại được số tiền trên từ tên cướp dù cho Lợi có là thần đồng đi chăng nữa. Nhưng kìa, cô thấy rõ ràng nó đang ngừng xe, bước vào trao tận tay cô chiếc valy vải màu xanh lá cây vẫn căng phồng hơn nửa như lúc đầu trên tay! Cô òa lên khóc lớn hơn, ôm chầm lấy nó vì mừng rỡ tột độ đến nỗi cô không nói được lời nào ; nó lính quýnh tìm cách gỡ tay cô ra vì sợ người dân hàng xóm nhìn thấy thì sẽ rất phiền. Cô vừa khóc vừa bảo nó :
- Thôi, em dắt xe vào nhà lẹ đi! Tội nghiệp em quá, ướt hết rồi.
- Cô cũng ướt hết cả người, vậy mà cũng còn lo cho em!

Khi cô Hải Anh mở rộng hai cánh cửa thì Lợi trở ra sân dắt thẳng chiếc xe máy vào nhà ; cô khóa trái cửa lại rồi cởi áo mưa ra mắc lên móc áo gắn tường nơi phòng khách, sau đó cô xách chiếc valy tiền và túi hành lý vào buồng ngủ. Trong lúc đó, Lợi cũng đã giăng cái áo mưa lên chiếc xe nó phơi cho khô rồi xách giỏ thức ăn xuống bếp giùm cô ; nó trở lên phát giác ra cô nằm sóng xoài dưới sàn gạch nơi cửa buồng. Nó lật đật bật công tắc đèn giữa lên (do nó ra vào nhà cô thường xuyên) rồi vào buồng, lấy đại bộ quần áo pyjama nam (chắc là của thầy Bình?) và một cái khăn nơi mắc áo gắn tường, nhanh chóng cởi bộ quần áo ướt trên người, kể cả quần đùi rồi lau khô người, mặc bộ pyjama vào. Tiếp đó, nó cầm một cái khăn khác và một bộ đồ bộ vải đỏ bông chấm tròn trắng, thêm nịt ngực và quần lót trên dây thép giăng sát tường ; không hiểu sao lúc này nó lại thật dạn dĩ vì đích thân hai bàn tay nó lột bỏ chiếc áo soa xanh, cái quần tây đen, nịt vú và quần lót ướt đẫm nước mưa trên người cô. Lợi dùng khăn lau khô người cô giáo rồi mặc quần áo khô vào cho cô ; sau khi bế cô lên đặt trên giường, nó ra ngoài phòng khách lấy chai dầu khuynh diệp để trên tivi mang vào xức lên trán, lên hai mang tai, lên gáy cô. Nhìn cô nằm thiêm thiếp trên giường đệm, nó nhủ thầm chắc là cô bị xốc sau vụ cướp rồi lấy lại được tài sản và phần lớn do mưa lạnh thấm vào người nên cô mới ra nông nỗi này. Nó để cô nằm yên trên giường rồi ôm hết quần áo dơ của cô và của nó với hai cái khăn ra nhà sau giặt sạch, trước khi giặt nó không quên lấy điện thoại di động cùng với số tiền 155.000đ trong túi quần bên hông trái ra. Giặt đồ xong, bất chợt nó thấy cô Hải Anh đi xuống và nó chưa kịp nói gì thì cô đã lên tiếng :
- Trời ơi, sao em lại giặt đồ cho cô?
( Hãy truy cập :http://sex.3vn.us/ luôn cập nhật doc truyen sex mới nhất)
Nó chỉ cười cười, không nói gì cả rồi nó lại phụ cô móc quần áo vào những cái móc nhôm, lần lượt treo lên sợi dây thép giăng ngang nhà sau, gần vách tường. Cô bảo nó lên nhà trên ngồi đặng cô chuẩn bị bữa tối cho cô và nó. Tuy mới có sáu giờ rưỡi nhưng vì trời mưa nên cứ ngỡ là 8, 9 giờ rồi ; Lợi ngồi xem tivi ở phòng khách chỉ độ khoảng 10 phút sau, cô bưng lên một mâm bánh mì ăn kèm với vịt quay cùng với hai ly CocaCola. Hai cô trò vừa xem tivi vừa ăn uống vui vẻ vì vừa mới trãi qua một tấn bi hài kịch não nề, thật là cười ra nước mắt.
- Trời mưa dai quá, chẳng biết làm sao đi về đây?- Lợi chép miệng.
- Em lo chi cho mệt. Em cứ ngủ lại đây đi. Chẳng có gì phải sợ cả!
Ăn uống xong, hai cô trò dọn dẹp rồi cô Hải Anh lấy bưởi trong tủ lạnh ra khoảng 5-6 tép ra cho cả hai tráng miệng. Vừa ăn, Lợi vừa thuật lại câu chuyện khi nãy vì sao nó lấy lại được cái valy tiền. Kể xong, nó nói :
- Do trời còn thương cô nên mới xui khiến cho thằng cướp đó ngã xe, chứ nếu không thì chưa chắc gì em rượt kịp nó ; mà nếu có rượt kịp nó cũng không sao đánh lại nó để giành lại tiền cho cô.
- Kệ, dù sao đi nữa thì cô vẫn mang ơn em suốt đời. Em biết không? Giả sử như mất tiêu cái valy ấy thì chắc cô tự vận chết thôi vì nếu bán nhà đền cũng chưa chắc gì có đủ 200 triệu để trả lương cho giáo viên.
- Ủa, còn thầy Bình vẫn còn ở trên Ngãi Giao hả cô?-Im lặng giây lát, Lợi hỏi.

Cô Hải Anh chỉ gật đầu, không nói gì rồi cô móc từ trong túi áo cô ra hai tờ giấy 500.000đ nhét vào tay thằng học trò. Lợi hoảng hồn, vội vàng nhét trở lại vào túi áo cô ; hai bàn tay cô lại nắm chặt lấy hai bàn tay nó để cản lại.
- Cô ơi, em giúp cô đâu có phải vì tiền. Cô giữ lại đi!
- Từ hồi nào đến giờ, thầy hay cô đi xe em có bao giờ em lấy tiền xe đâu. Nếu coi như em không muốn cho cô tạ ơn em thì em cứ nghĩ là cô phụ tiền xăng cùng em đi vậy.

Cuối cùng rồi hai cô trò không ai chịu ai hết nhưng mà hai bàn tay họ vẫn cứ ở trong nhau. Gần hai tiếng đồng hồ sau mà trời vẫn cứ mưa, cô Hải Anh bỗng thấp giọng xuống bảo Lợi vào buồng ngủ chung giường với cô vì trời đã hơi khuya. Nó thấy hơi kỳ kỳ nhưng rồi một cảm giác bất chợt trỗi dậy trong lòng khiến nó không sao lý giải được hành động của nó sánh bước cùng cô đi vào trong buồng. Khi cô tắt ngọn đèn neon và bật đèn ngủ trái ớt màu hồng lên thì không gian buồng ngủ trước mắt Lợi trãi rộng ra một cách nên thơ, ý vị. Không biết cố tình hay vô ý, cô Hải Anh đang đi cạnh nó bỗng bị vấp chân ngã chúi về trước và nó dĩ nhiên không thể nào không dùng cả hai tay để chụp giữ cô lại rồi do vậy, cả hai cô trò cùng mất đà té ngồi xuống giường ; trong lúc cấp bách, hai cô trò vòng tay ôm chặt lấy nhau đặng khỏi té. Thấy vậy, Lợi càng hốt hoảng hơn vội buông cô ra nhưng trái lại, cô không buông nó mà còn ôm chặt nó hơn ; sự sợ hãi lẫn lộn với vô số luồng xung điện kích thích, ham muốn, đòi hỏi đang càng lúc dâng tràn trong cõi lòng và toàn khắp châu thân nó. Vậy là không thể nào không khẳng định là nó thích vợ thầy giáo cũ của nó và hiện tại, nó biết nó đang muốn gì nơi cô ; trái lại, cô Hải Anh có lẽ do thần giao cách cảm nên ít nhiều gì thì cô cũng cảm nhận được dòng tư tưởng của thằng học trò cũ vì thẳng thừng mà nói, giờ đây không hiểu tại sao cô lại có suy nghĩ y như là của Lợi vậy. Chúng ta hãy tả một chút về nhan sắc cô Hải Anh vậy nhé! Mái tóc uốn lượn xiton mượt mà, óng ả, êm ái và mềm mại như nhung phủ xõa đến giữa tấm lưng tôm thon thả, ôm lấy một khuôn mặt trái xoan nhỏ nhắn, khả ái. Vầng trán cô cao, đôi mắt cô tuy hí nhưng rất long lanh, ngời sáng, ươn ướt, đen láy và cong vút như sóng lượn đôi hàng mi sắc lẻm như dao cau ; sống mũi cô tuy thấp nhưng nhỏ gọn nằm cân đối giữa hai gò má hơi hóp và nhô cao hai lưỡng quyền. Nổi bật phía trên chiếc cằm lẹm xinh xinh là đôi môi đều đặn hình trái tim mọng thắm, hồng đỏ tuy có phần hơi mỏng nhưng thật quyến rũ, khêu gợi. Cô Hải Anh tuy vóc dáng, thân thể nhỏ con, gầy guộc nhưng không phải vì vậy mà không có da có thịt ; do vậy, người cô khá cân đối, có đường nét đầy đặn tuy chưa đạt đến mức độ tuyệt mỹ của một pho tượng Thần Vệ Nữ nhưng khá kiêu sa, dễ dàng thu hút lôi cuốn người khác phái. Trong lúc hai cô trò vẫn còn hoang mang, phân vân cực độ thì bỗng khuôn mặt Lợi áp vào mái tóc cô thoang thoảng mùi dầu gội đầu Dove lẫn lộn với mùi son phấn, mùi da thịt thăng hoa từ thân thể cô ; cô Hải Anh yên lặng để cho nó hôn nhẹ lên tóc cô và trong lúc cô vẫn còn đang ngây ngất, lưỡng lự thì đôi môi nó đã nhanh chóng hôn lần xuống hai bên mang tai, xuống vầng trán, xuống đôi mắt sắc sảo của cô. Khuôn mặt cô không ngớt nghiêng qua nghiêng lại nhưng cô có vẻ như không hề phản đối, cự tuyệt Lợi gì cả mặc dù trong bụng cô lúc này ưng chưa hẳn là ưng mà chối cũng không rõ ràng là chối.

Cả hai cô trò lúc này đều cùng nhau thăm dò đường đi nước bước trước khi bước vào một cuộc tình cấm vụng trộm, lén lút trong một đêm mưa tầm tã, dai dẳng. Tuy tâm trạng vẫn còn rất sợ cô nhưng dù gì đi nữa thì hiện tại, Lợi cũng phải cố gắng chiếm lấy thế chủ động tiến công cho nên nó rất mạnh dạn, có thể nói là táo bạo vì nếu mà ngừng lại thì không bao giờ cơ hội sẽ quay lại lần thứ hai ; tất nhiên nó phải thẳng tiến trong chinh phục, chiếm đoạt, thưởng thức cô giáo cũ của nó. Với tâm trạng hồi hộp, lo âu xen lẫn rạo rực, háo hức, từng nụ hôn của nó đặt lên khuôn mặt cô càng lúc càng nồng nàn, cháy bỏng và nó rất lấy làm sung sướng khi thấy cô Hải Anh cũng đang bắt đầu hôn trả lại vào má, vào mũi nó. Thời gian như ngừng chuyển động, không gian dần dần lắng đọng lại nơi gian buồng ngủ bên trong căn nhà hai vợ chồng thầy Bình, chỉ có cơn mưa đêm là vẫn rả rích tựa như con tim hai cô trò vì lúc này đây, cả hai đôi môi đang thực hiện cái ý nghĩ là muốn tìm kiếm, tìm hiểu nhau ; cũng phải mất gần cả hai phút ngập ngừng, bẽn lẽn, nữa muốn nữa không, đôi môi hai cô trò vừa mới chạm khẽ vào nhau thì lập tức dính chặt vào với nhau như là dùng keo silicon. Quả thật là bất ngờ, cô Hải Anh và Lợi cả hai không ai lý giải được vì sao họ lại đến với nhau bằng tình yêu như một cơn gió thoảng, tựa một áng mây bay và không khác một cánh hoa rơi. Ngay từ những giây phút đầu tiên của cuộc tình, hai cô trò không thèm suy nghĩ gì cả mà chỉ việc tập trung tất cả tinh thần cũng như sinh lực vào nụ hôn đầu đời họ đang ngây ngất, say sưa và nồng nàn trao tặng cho nhau với nỗi niềm khao khát như đã bấy lâu nay. Nước bọt từ trong miệng hai cô trò không ngớt tứa ra nơi hai bên khóe miệng hai người ; dĩ nhiên, vợ thầy Bình và Lợi cũng không ngại gì việc liếm nút nước bọt của nhau. Cô Hải Anh cứ vậy mà liên tục nấc lên từng hơi thở hổn hển, cuồng loạn trong vòng tay đa tình của thằng học trò cũ có tuổi đời nhỏ hơn cô những 16 tuổi ; với những nụ hôn nồng cháy, nóng bỏng, hai cô trò từ từ dìu đỡ nhau nằm xuống tấm đệm giường phủ drap trắng bông xanh ấm êm, mềm mại. Vậy là lúc này, không còn gì có thể chối cãi được nữa, cô Hải Anh và Lợi đã thực sự yêu nhau ; một mối tình thật tuyệt vời và rực rỡ chẳng khác gì một vườn hoa thơm ngát rập rờn ong bướm trên cõi thiên đàng.

Xét cho cùng ra thì hai cô trò yêu nhau không hề có gì là tội lỗi chi cả, chỉ là hơi so le về tuổi tác một chút nhưng cũng chẳng sao vì tình yêu đâu phân biệt tuổi tác, địa vị, nghề nghiệp,…..Chẳng mấy chốc, hai cô trò đã ôm nhau trong vòng tay ấm, lăn qua lộn lại trên chiếc giường ngủ của hai vợ chồng thầy Bình – cô Hải Anh giờ lại trở thành giường hạnh phúc của cô và Lợi. Chỉ cần nghĩ đến mỗi một điều là mình có cái diễm phúc sắp sửa được khám phá, thưởng thức, chiếm đoạt thân thể mỹ miều của cô thì Lợi cũng đủ sướng rơn cả người rồi, chứ đừng nói chi là…Lúc đứng trên bục giảng, cô Hải Anh rất nghiêm, rất dữ đến nỗi học sinh cá biệt cũng còn sợ nữa là ; vậy mà bây giờ, trong vòng tay của Lợi, cô lại chẳng khác gì một con mèo đang run sợ trước con chuột, run rẫy và phấn khích với vô số giai điệu yêu đương đang nhảy nhót trong trái tim rỉ máu thắm đượm men ái tình ân của cô. Chẳng hiểu tại sao cô Hải Anh không hề nhớ một chút xíu nào đến thầy Bình, chồng cô hiện ở cách nhà khoảng chừng hai mươi cây số, nơi trường cấp III Ngãi Giao ; cô chỉ còn biết đến thằng học trò cũ đang làm tình, ân ái cùng cô nơi gian buồng hoa chúc trong căn nhà bé nhỏ, ấm cúng, vắng lặng, tĩnh mịch. Cô lấy làm lạ vì chỉ mấy ngày trước đây thôi, khi đi uống café với cô ở quán Mưa Thu thì cô thấy Lợi rất nhút nhát, thậm chí ngồi chung ghế bố, có lúc cô vô tình cọ quẹt đầu gối vào chân nó, nó lại khẽ xê người né tránh ; còn trong đêm mưa này, hình như nó đã trở thành người khác thì phải? Vì nó không những dạn dĩ mà thậm chí còn táo bạo với những thao tác làm tình thật khéo léo, điêu luyện, sành sõi nếu so ra thì còn trội hơn những người trưởng thành ; chính đây là nguyên nhân khiến cho cô tỏ ra rất nể phục, yêu thương nó ngay từ những phút những giây đầu tiên của cuộc tình.

Hơn nữa, sự nhẹ nhàng, tinh tế của nó hoàn toàn tạo ở trong cô một cảm giác thân quen, tin tưởng và tuyệt đối không làm cho cô có tư tưởng thân thể mình bị xúc phạm, danh dự mình bị chà đạp. Lạ một điều nữa là cô Hải Anh và nó tuy mới lần đầu tiên yêu nhau nhưng mà sao cả hai cô trò lại thật giống y như là một đôi tình nhân xa cách nhau lâu lắm rồi nay mới có dịp gặp lại? Lúc này, tuy chưa xin phép xin tắc gì cả nhưng mà mười ngón tay Lợi đã dám ngang nhiên lần lên mày mò tháo cởi hai hột nút ốc nhựa nơi cổ, nơi ngực cô và khi cô Hải Anh phát hiện ra được điều này thì nó hột nút thứ ba của cô vừa mới bị nó mở bung ra ; hai bàn tay cô vội chụp giữ hai bàn tay nó lại một cách chiếu lệ cầm chừng, nữa muốn nữa không nên chẳng khác gì bật đèn xanh báo hiệu cho nó tiếp tục đi thẳng tới. Do đó, hai hột nút áo thứ tư và thứ năm cuối cùng nơi chiếc áo bông đồ bộ cô đang mặc chẳng mấy chốc cũng phải chịu cùng chung số phận như ba hột nút kia ; rồi hai thân áo trước của người cô giáo cũ theo đà hai cánh tay thằng học trò lần lượt trãi rộng ra hai bên. Cô Hải Anh nhắm nghiền hai mắt, đồng tình với việc Lợi lột hai vai áo cô xuống rồi hết bên phải đến bên trái, hai ống tay áo cô nối tiếp nhau rời khỏi hai cánh tay cô nhỏ nhắn, nuột nà. Mới lúc nãy đây thôi, Lợi là người trực tiếp thay bộ quần áo ướt đẫm nước mưa trên thân thể cô bằng bộ đồ bộ vải đỏ bông chấm tròn trắng này và giờ đây, nó lại cởi bộ đồ mới này ra nhưng chẳng phải là do nó khùng đâu! Khi ấy, nó cởi quần áo cô là quan tâm đến sức khỏe cô, giúp cho cô khỏi bị đau ốm ; còn hiện tại, nó cởi áo cô là để giúp cho cô và nó thỏa mãn được nhục dục tình yêu bấy lâu nay cả hai đều thiếu vắng. Lợi cẩn thận để chiếc áo cô Hải Anh lên mé đầu giường và tự lần hai bàn tay cởi năm hột nút nhựa tròn nơi chiếc áo pyjama của thầy Bình mà nó đang mặc trên người ; tiếp đó, nó lột hai vai áo xuống rồi cánh tay phải tuột ống tay áo trái ra khỏi cánh tay trái, ngược lại cánh tay trái tháo ống tay áo phải rời ra cánh tay phải.

Chiếc áo pyjama cởi ra xong được nó thận trọng để lên phía trên chiếc gối tai bèo hoa văn cô Hải Anh đang gối đầu lên, cạnh chiếc áo bông đồ bộ của người cô giáo cũ, vợ thầy giáo Bình mà nó luôn kính trọng. Khi thấy hai bàn tay thằng học trò cũ từ từ luồn xuống dưới lưng mình, cô khẽ nhỏm người lên để tạo điều kiện cho nó dễ dàng mở hai cái móc sắt nhỏ cài vào hai cái khoen tròn nối hai đầu sợi dây chiếc nịt vú bằng thun voan trắng nữa kín nữa hở của cô ; chẳng mấy chốc, chiếc nịt vú ấy không còn bó sát vào ngực cô mà dần dần tuột lệch xuống dưới và Lợi nhanh chóng cầm gọn lấy trong bàn tay phải rồi để vào mé trong giường sát vách, cạnh cô Hải Anh. Tuy đã luống tuổi nhưng do mới chỉ có một đứa con nên hai gò ngực cô vẫn hãy còn săn chắc, đầy đặn như một cặp bưởi non đang độ chín tới, liên tục phập phồng nâng lên hạ xuống theo nhịp thở hổn hển, cơ hồ tựa hai hòn hỏa diệm sơn sắp sửa đến thời kỳ phun trào nham thạch nóng hổi để thiêu rụi thế gian. Bỗng chốc, cô Hải Anh khẽ rùng mình mấy lượt đồng thời thở nấc lên khi miệng lưỡi thằng học trò cũ đang từ từ cúi xuống nhẹ nhàng, khéo léo ngậm nút lấy đầu núm vú phải đỏ hồng hon hỏn của cô một cách háo hức đầy phấn khích khiến cho cô có dù muốn dù không đi nữa cũng phải rướn người lên đón nhận ; hai cánh tay nuột nà, đầy đặn của người cô giáo 33 tuổi vòng qua sau gáy Lợi kéo ghịt nó xuống. Trông hai cô trò lúc này thật chẳng khác gì hai mẹ con cùng thể hiện tình mẫu tử thiêng liêng, cao cả đó là truyền sức sống cho nhau qua bầu sữa ngọt ngào tuy là thực sự chẳng hề có lấy một giọt sữa nào cả. Hiện giờ, cách Bà Rịa khoảng hai mươi cây số, thầy Bình ngủ say sưa trong phòng tập thể trường cấp III Ngãi Giao để chờ ngày mai tổng kết năm học xong là thầy sẽ đón xe về Long An tận hưởng một mùa hè sum họp bên vợ cạng con ; thế nhưng chắc chắn một điều là thầy không sao ngờ được rằng lúc này đây, cô Hải Anh – người vợ yêu quý của thầy đã cắm sừng lên đầu thầy vì chỉ trong chốc lát, cô lại dễ dàng dứt bỏ tất cả để ngoại tình cùng thằng học trò nhỏ hơn cô đến những 16 tuổi một cách say sưa, mê mệt và cuồng loạn. Hàng xóm láng giềng có lẽ vì trận mưa dầm quá lớn nên tuyệt nhiên không ai biết là khi nãy có một vụ cướp kinh hoàng xảy ra và hiện tại thì lại có một cuộc tình vụng trộm, lén lút thật nên thơ và tuyệt vời diễn ra trong căn hộ nhỏ bé của vợ chồng cô Hải Anh, nơi gian buồng hoa chúc và trên chiếc giường đệm hạnh phúc.

Từ trước đến giờ, cô Hải Anh vốn có cảm tình với Lợi vì bản tính nó dễ thương, ngoan hiền, trung thực và không vụ lợi, dối trá tuy không được năng động cho lắm ; ngày hôm nay, cô đâu có ngờ là nó lại dũng cảm dám rượt theo tên cướp để lấy lại số tiền lương của cả trường cô mà những đứa học trò khác dù thông minh, lém lỉnh đến mấy đi nữa cũng chưa chắc gì làm được. Chính cái tình cảm chân thật ấy của cô giờ đây cộng với sự xúc động, bồi hồi sau khi cô được Lợi ra tay anh hùng nghĩa hiệp cứu vớt thoát khỏi một nạn kiếp tưởng chừng như tận cùng bằng số cả cuộc đời đã kết tinh thành một tình yêu tươi đẹp, tuyệt vời mà cô Hải Anh đang tự nguyện trao tặng cho người tình nhỏ của cô để thay cho lời cảm ơn trân trọng nhất. Đây chính là lý do có thể giải trình cho hành động đêm nay của cô vì sao phải thất tiết với người chồng lúc nào cô cũng yêu cũng quý ; dĩ nhiên, tuyệt đối cô không hề ghét bỏ gì thầy Bình cả nhưng có lẽ vì hoàn cảnh nên dòng đời đưa đẩy cô sa ngã vào chuyện ngoại tình với nhân tình vừa là ân nhân vừa là người hùng của cô. Trên tấm đệm giường phủ drap trắng bông xanh ấm êm, mềm mại, hai cô trò ngất ngây, say sưa với men tình tràn dâng và không ngừng lăn qua lộn lại trong vòng tay ôm của nhau ; có lẽ không hề có một trở lực nào mà có thể ngăn cách được cả hai trong lúc này cả. Sau khi nút liếm chán chê bầu vú phải cô Hải Anh, nối tiếp theo, Lợi không ngừng mày mò tìm kiếm đầu núm vú trái còn lại trên gò ngực cô đầy đặn bằng đầu môi chót lưỡi với tất cả háo hức và hứng khởi ray rứt, rần rật chuyển động khắp châu thân chẳng khác gì một dòng điện cao thế mạnh hàng ngàn kV. Khi thưởng thức bầu vú trái cô Hải Anh, bàn tay Lợi dù gì đi nữa thì cũng không quên lần bàn tay trái lên nắn bóp, sờ soạng bầu vú phải của cô và đương nhiên nó không bao giờ để ý đến khuôn mặt cô lúc nào cũng đờ đẫn, khác thường, ngây ngô như người say rượu không ngừng liên tục nghiêng qua nghiêng lại. Từ trước tới giờ, Lợi từng có những hai người tình là cô giáo của nó, đó là cô Vân Hải và cô Lan, cô nào cũng đều tuyệt vời, hấp dẫn nhưng so với cô Hải Anh thì hai cô đó vẫn còn kém xa vì không những mặn mà nhan sắc mà khả năng cô Hải Anh biết cách săn đón, chìu chuộng người khác giới trong tình yêu, ân ái là vô địch thượng thừa khiến cho Lợi càng lúc càng cảm thấy vừa phấn khích con tim vừa yêu thích người cô giáo cũ. Lúc này, trận mưa đêm bên ngoài đã ngớt dần, chỉ còn lâm râm nhỏ giọt nhưng cuộc tình giữa cô Hải Anh và Lợi, hai cô trò vẫn mãnh liệt, dai dẳng kéo dài dường như là không bao giờ đến hồi kết cuộc vậy và vì cũng đã quá khuya, nhân gian ai nấy đều say sưa giấc nồng nên tuyệt đối không hề có ai tưởng tượng ra được là hai cô trò đang yêu nhau chứ đừng nói chi đến chuyện nhìn thấy. Duy nhất có một người hiện giờ vẫn còn đang thao thức, co ro trên một cái sạp ximăng bán rau cải trong chợ mới Bà Rịa ; đó chính là tên cướp cạn lúc chiều.

Hắn chắc lưỡi, tiếc rẻ nếu không bị ngã xe thì giờ đây, có lẽ hắn đang nằm trong một khách sạn sang trọng, đầy tiện nghi và có một em tiếp tân xinh đẹp đấm bóp, tẩm quất cho hắn ; hắn cũng không sao biết được rằng lúc này, cái thằng nhóc đội mưa rượt theo hắn lấy lại valy tiền đang cuồng loạn yêu đương, ân ái cùng với người phụ nữ sang trọng, xinh đẹp vốn là nạn nhân của hắn. Tuy gần như muốn ngất lặng trong vòng tay thằng học trò nhưng khi hai bàn tay Lợi nhẹ nhàng, rụt rè lần xuống nắm lấy hai bên lưng chiếc quần đồ bộ đỏ bông chấm tròn trắng của cô thì chỉ trong giây phút, cô nhanh chóng nhận ra ngay vấn đề đã đến hồi nghiêm trọng chứ không còn đơn giản nữa. Cô nhận thức được tình hình quan hệ giữa cô và người tình nhỏ của cô chắc không đơn thuần là ôm ấp, vuốt ve, sờ mó, mơn trớn nhau thôi mà còn cả “chuyện ấy” nữa ; tức là chuyện do đấng tạo hóa đã an bày cho mọi sinh linh vạn vật truyền tinh truyền giống cho nhau để tạo thành một thế hệ sau nối tiếp. Với tâm trạng bồi hồi, xao xuyến lẫn lộn tư tưởng nữa muốn dâng hiến nữa không ưng thuận, cô Hải Anh càng lúc càng run rẫy, quằn quại ; cô không biết phải xử trí thế nào và cô cứ lặng thinh, để mặc cho Lợi tuột dần, tuột dần hai ống quần xuống khỏi hai bờ mông đầy đặn, cặp đùi no tròn đến cặp giò thon dài rồi cuối cùng là hai bàn chân nhỏ nhắn, nuột nà, trắng muốt. Lợi cẩn thận cầm chiếc quần cô Hải Anh để lên mé đầu giường và lúc này, tấm drap trắng bông xanh không còn phẳng phiu, thẳng nếp như trước nữa mà lệch lạc, nhăn nhúm một cách thảm hại do từ nãy đến giờ đã rất lâu, hai cô trò cứ mãi miết cùng nhau lăn lộn, vày vò, cằn đạp mà không hề hay biết. Chắc chắn một điều là cô Hải Anh hoàn toàn không biết trên thân thể Lợi, người tình nhỏ tuổi của cô là bộ quần áo pyjama chồng cô thường mặc vì ngay từ lúc khởi đầu cuộc tình, cô đã tỏ ra say nó như điếu đổ cơ hồ một con thiêu thân lao vào ngọn lửa tình hừng hực.

Cô với nó chẳng khác gì rơm để gần lửa lâu ngày chưa hề có chuyện gì xảy ra nhưng nay thì lửa đã bén vào rơm và rơm lập tức ngùn ngụt bốc cháy dữ dội không gì có thể dập tắt cho nổi. Trong lúc sắp sửa lần hai bàn tay lên để cởi chiếc quần lót màu hồng mỏng manh bó sát lấy người cô Hải Anh, dĩ nhiên không khó khăn gì mà Lợi không nhận ra được là ở bên trong lớp vải chiếc quần pyjama, con cu nó không còn ở trạng thái bình thường nữa mà đã cương ngỗng lên, làm độn đũng quần phía trước thật căng thẳng. Nãy giờ, đôi mắt đẹp thần sầu cô Hải Anh cứ mãi miết nhắm nghiền lại nhưng không phải là cô ngủ ; trái lại, cô rất tỉnh táo và cô nhận biết hết mọi hành vi cũng như tất cả đường đi nước bước của thằng học trò đào hoa phong nhã. Khi thấy Lợi bắt đầu mày mò nơi lưng chiếc quần lót trên người cô, cô không những không từ chối, phản đối mà còn tạo điều kiện cho nó dễ dàng cởi quần cô xuống bằng cách khẽ nhỏm hai mông lên rồi lần lượt co duỗi cặp giò thon dài đến khi nó tháo cởi xong lớp vải mong manh cuối cùng còn sót lại che đậy thân thể cô ra khỏi hai bàn chân nõn nà, trắng muốt. Trong lúc lần tay lên mé đầu giường cất chiếc quần lót của cô giáo mình, cặp mắt nó không thể nào rời khỏi chốn đào nguyên quan trọng, kín đáo nhất nơi phần dưới thân thể cô giáo Hải Anh ; nơi ấy quả thật mịn màng một lớp lông đen khá dày, lòa xòa bao phủ phía trên và xung quanh hai bờ môi lớn của âm hộ cô khiến nó cảm thấy quá đỗi ngạc nhiên vì từ trước đến giờ, nó chưa từng thấy người phụ nữ nào lại có nhiều lông như cô Hải Anh đây. Thế nhưng, nếu xét kỹ về kích thước thì âm hộ cô vẫn hãy còn nhỏ nhắn như một người con gái mặc dầu cô đã có chồng, có con ; chắc có lẽ là do ảnh hưởng từ thân thể nhỏ con, ốc tiêu của cô thì phải?

Đến giờ phút này đây, Lợi cảm nhận là không còn sợ hãi, rụt rè như lúc đầu nữa và cũng không thể nào chờ đợi lâu hơn ; nó phải bắt đầu thực hiện hành vi giao hợp cùng vợ thầy Bình thôi cho dù có bất cứ trở lực nào. Không đầy một phút đồng hồ sau, chiếc quần pyjama che đậy phần dưới người nó đã nhanh chóng tuột dần qua hai đùi, đầu gối, cặp giò rồi cuối cùng rời khỏi hai bàn chân nó ; sau khi cẩn thận để chiếc quần xuống phía cuối giường cho khỏi rớt, giống như cô Hải Anh, Lợi cũng hoàn toàn trần truồng như nhộng, không còn mảnh vải nào đặng che thân. Với con cu vừa to vừa dài vừa cứng và thẳng đơ như một thanh sắt giựt giựt, nhúc nhích liên hồi, nó nhẹ nhàng trườn người tới như một con kỳ đà thật điêu luyện, khéo léo leo lên trên người cô Hải Anh với cảm giác thật háo hức, tâm trạng bồi hồi đầy hứng khởi. Cô giáo Hải Anh run rẫy, quằn quại với con tim phấn khích đón nhận thằng học trò của cô bằng tất cả tình yêu thương và nhiệt huyết tràn trề, say sưa, cuồng loạn ; hai cánh tay cô nõn nà, trắng như bông gòn vòng lên ôm lấy tấm lưng gầy guộc của Lợi và kéo ghịt nó xuống. Do vậy nên ở phía dưới, con cu nó bắt đầu từ từ cọ sát vào đùi phải cô rồi nhẹ nhàng di chuyển vào giữa trung tâm, mày mò tìm kiếm lổ âm đạo cô vì đó chính là con đường mà nó muốn bước vào để khám phá, thưởng thức và chiếm đoạt trinh tiết của một cô giáo vốn là vợ người thầy trước kia phụ trách đội văn nghệ trường trong đó có nó. Cô Hải Anh hơi dang rộng hai chân ra và chẳng mấy chốc, đầu khấc con cu Lợi đã lọt được vào bên trong cửa mình cô ; do dịch nhầy sinh lý tiết ra dồi dào nên hai mép môi lớn cũng như môi bé cô từ từ giãn nở rộng ra hai bên đặng nhường chổ cho con cu hơi quá khổ vừa to vừa dài vừa cứng của Lợi chậm rãi đi vào bên trong. Có lẽ vì vậy mà khuôn mặt cô phải nhăn lại một cách khổ sở, miệng cô phải há hốc thở nấc lên từng hơi ; một cảm giác vừa đau đớn, xót xa vừa sung sướng, hoan hỉ đến nỗi rợn cả người càng lúc càng dâng tràn cõi lòng hai cô trò.

Chẳng bao lâu, hơn phân nữa rồi cuối cùng là toàn bộ con cu thằng học trò đều chui sâu vào bên trong cửa mình cô giáo cũ đến lút cả cán ; khi ấy, Lợi mới khẽ khàng thực hiện động tác nhấp nhỏm hai mông liên tục lên xuống đồng thời đưa đẩy con cu của mình liên tục không ngớt thụt ra lại thọt vào sâu bên trong tử cung người cô giáo sang trọng, quý phái, xinh đẹp, dễ thương. Lúc này, giả sử như thầy Bình mà trông thấy được cảnh tượng thằng học trò – tài xế xe ôm hay chở thầy đi tới đi lui đang làm tình, ân ái và giao hợp cùng vợ thầy ở ngay tại nhà thầy, trên chiếc giường ngủ của hai vợ chồng thầy trong gian buồng nhỏ bé, kín đáo thì chắc chắn là thầy phải cắn lưỡi tự vận mà thôi. Vì cô Hải Anh vậy là đã thực sự phản bội thầy, cắm hai cái sừng nhọn hoắt lên đầu thầy ; tất cả cũng chỉ do Lợi, thằng học trò cũ tuy nhỏ hơn cô những mười sáu tuổi nhưng lại là một ân nhân quan trọng nhất đã cứu sống cuộc đời cô và cô tự an ủi với lòng mình rằng cô đang đền đáp một chút gì đó để trả ơn nó. Cô chẳng có gì cả, chỉ là tạm dùng thân thể cô để làm quà tặng cho Lợi thay lời nói thật trân trọng, cảm kích và tri ân hành động dũng cảm phi thường tuyệt đỉnh của nó mà rất khó có ai có thể làm được. Có lẽ vì lạnh nên hai hòn dái nó xăng cứng tròn lên, hùng dũng gác hai bên cửa mình cô Hải Anh và từng sợi lông phía trên cũng như xung quanh âm hộ cô cứ mãi miết xoăn xuýt lấy từng sợi lông lưa thưa nơi gốc cu nó. Tuy đây là lần đầu tiên vụng trộm, lén lút giao hợp cùng nhau nhưng cả hai cô trò đều tỏ vẻ thân thuộc như đã từng gặp nhau mấy đời mấy kiếp vậy cho nên cô lẫn trò cùng khá sung sức để trao tặng cũng như đón nhận tất cả những cảm giác nhục dục thỏa mãn của kiếp người trên thế gian này. Mặc dù lần sinh con đầu lòng cách đây tám năm, cô Hải Anh phải sinh mổ tuy nhiên điều này hoàn toàn không hề ảnh hưởng gì đến khoái cảm của cô khi cô cùng thằng học trò cũ thực hiệc động tác giao hợp.

Lần này, con bé 8 tuổi của hai vợ chồng cô ở nhà nội tại Long An coi chừng có thể nó sẽ có thêm một thằng em cùng mẹ khác cha sau khi cuộc tình nồng nàn giữa cô Hải Anh và Lợi đêm mưa này kết thúc? Trên chiếc giường đệm trãi drap trắng bông xanh ấm êm, hai cô trò mặc sức run rẫy, quằn quại, lăn qua lộn lại với tiếng rên rĩ lẫn tiếng thở nấc nghẹn ngào vẳng trong không gian tĩnh mịch, vắng lặng của đêm khuya. Càng lúc, cô Hải Anh cùng cảm thấy thật nể, thật phục Lợi vì sự tài tình, điêu luyện, thành thạo, khéo léo và nhẹ nhàng của nó khi nó đang dìu cô du dương, trầm bổng bay vào cõi tình ; hiện tại, thực tình là cũng có đôi lúc cô chợt nhớ đến thầy Bình – chồng cô và cô thấy rằng bản thân cô có lỗi rất nhiều với thầy nhưng có lẽ kiếp trước, cô mắc nợ Lợi nên bây giờ cô phải trả nợ cho nó bằng thân xác đây chăng? Thời gian mười lăm phút, đó chính là chuỗi diễn biến kéo dài của sự ân ái, giao hợp giữa một người cô giáo và một thằng học sinh cũ hơn kém nhau những 16 tuổi ; khoảng thời gian trên kết thúc bằng một động tác nảy giựt cả người lên của cả hai cô trò. Cô Hải Anh và Lợi đang rơi rớt vào giai đoạn khoái ngất, sung sướng đến rợn cả người, gai ốc như dựng đứng lên trên khắp cả châu thân họ ; cả hai ôm cứng lấy nhau để cùng tận hưởng tất cả mọi cảm giác lạc thú của tình yêu lẫn trong tình dục. Lúc bấy giờ, con cu Lợi đang dũng mãnh vừa giựt giựt liên hồi vừa bắn xối xả những tia tinh dịch trắng đục như nước cơm và rin rít, nhơn nhớt như hồ dán vào tận sâu trong tử cung co giáo cũ của mình ; dịch tinh nó rất dồi dào nên tràn ngập mọi nơi mọi chốn bên trong âm đạo cô Hải Anh, tràn cả ra ngoài chẳng khác gì một trận lụt làm ướt nhẹp hai bên đùi và vùng bụng cô cũng như nó.

Đấy chính là giống, là dòng của Lợi, là tinh hoa của người tình nhỏ tuổi bất chợt trong đêm mưa mà cô Hải Anh đang đón nhận hết tất cả bằng tình yêu chân thành, dịu dàng của cô. Hai bên thành môi lớn và môi bé của âm đạo cô không ngớt liên tục co giãn nhim nhíp vì quá phấn khích, càng lúc càng thít chặt lấy con cu tuyệt vời của Lợi. Hai cô trò cảm thấy thực sự thỏa mãn với nhau vô cùng và tuy rã rời, mệt mỏi nhưng vẫn cố gắng yêu thương, trân trọng nhau hết mực. Khi rút ra khỏi cửa mình cô, con cu Lợi ướt nhẹp như chuột lột, thun nhỏ lại như trái ớt khô và mềm xèo chẳng khác gì cọng bún trông thật tội nghiệp, thảm hại vô cùng. Vậy là đến đây coi như là kết thúc cuộc tình thứ hai mươi của Lợi ; thắm thoát trong vòng trên dưới hai năm rưỡi, hai mươi người tình đã đi qua cuộc đời nó, đã lăn vào vòng tay nó và trong số đó giờ đây có đến ba người cô giáo :cô Vân Hải, cô Lan và hiện tại là cô Hải Anh. Tuy tất cả trước mắt nó, những cuộc tình này đều chẳng khác gì bong bóng nước khi trời mưa nhưng dù sao cũng là những kỷ niệm đẹp tuyệt vời mà có lẽ suốt cả cuộc đời mãi mãi về sau, nó sẽ không bao giờ quên được. Hai cô trò sau khi xuống nhà sau rửa ráy sạch sẽ thì trở lại buồng, mặc quần áo vào và nằm xuống giường ngủ lấy sức sau cuộc mây mưa.
- Tối nay không về nhà, em có sợ nhà trông không?
- Dạ không đâu cô! Vì em hay lên rẫy nhà bạn An ngủ qua đêm nên tối nào, hễ em không về thì nhà em cứ đinh ninh là lên đó vậy!
( Hãy truy cập :http://sex.3vn.us/ luôn cập nhật truyen dam mới nhất)
Hai cô trò không sao ngủ được, cứ thao thức nằm chờ trời sáng và cứ nói qua nói lại riết rồi đâm chán, lại một lần nữa bất ngờ hai đôi môi kết dính say sưa, đắm đuối vào với nhau. Cả hai hả hê, thoải mái yêu nhau đến bất tận, cuồng loạn, nồng nàn vì hai cô trò đều tự thầm biết đây là lần cuối cùng, thôi thì còn lại những gì cứ cho nhau hết đi chứ nuối tiếc giữ gìn làm gì khi tình yêu của hai cô trò đang thăng hoa lên vườn ngự uyển mà ra hoa kết trái.


Hết


Thứ Sáu, 25 tháng 5, 2012

Truyện sex hải tặc phá trinh

Truyện sex hải tặc phá trinh

Đã biết vượt biển để đi tìm đất hứa thì lành dữ đâu ai biết trước, nhưng chiếc thuyền con chở hơn 50 mạng người này thật là bất hạnh vì gặp phải bọn hải tặc. Dù trên thuyền có đến gần 2 chục thanh niên, nhưng hầu như đều sợ bọn hải tặc có lẽ vì ai cũng ngán mấy khẩu súng vô tình của chúng nên đều ngoan ngoãn đưa tay chịu trói. Thuyền bị kéo theo còn người thì bị đưa lên bong tàu lạ.


Sau khi đã trói gom hết thảy các thanh niên nam nữ, tụi trẻ con và ấu nhi bị gom vào một góc nhỏ, bọn hải tặc bắt đầu trở thói cuồng đồ. Tuy không nói được tiếng việt nhưng qua việc ra dấu hiệu, ai cũng hiểu chúng tra hỏi từng người về số vàng bạc đem theo để đâu nhưng dù có kể ra và trình ra bao nhiêu cũng không đủ làm bọn chúng tin tưởng. Đôi khi những khẩu súng ngắn dí vào đầu dọa bóp cò cũng làm mấy bà mấy cô gắng gượng mà khai đến 2-3 lần. 


Trong lúc mạng sống treo trên đầu sợi tóc, Lan đang rơm rớm nước mắt hồi tưởng lại...


Ba má nàng sanh hạ nàng, thằng Tú rồi, con Linh mỗi đứa cách đều nhau 3 tuổi. Nàng được 18 tuổi nên coi như đã trưởng thành để gia đình phó thác một cơ hội duy nhất. Họ đều kỳ vọng chuyến đi của nàng sẽ gặp nhiều may mắn để lo cho gia đình. Thời tiết thuận hòa, lọt qua tụi biên phòng dễ dàng nào đâu phải cảnh đầu xuôi đuôi lọt. truyen sex Nay đã rơi vào trong tay tụi hải tặc, 2 tấm vàng lá được dát bẹp và được má nàng khâu bên trong lớp coocxê, nàng vẫn cố tình không khai cho bọn cướp. Một tên mặt mày dữ tợn, có một vết sẹo lằn bên má bước đến bên nàng. Nàng không biết hắn sẽ làm gì thì đột nhiên hắn hếch một cái về phía tay đầu lãnh, nói vài câu gì đó, lập tức, cả bọn gom xô hết đám thanh niên lăn lộn xuống dưới khoang gầm máy ngoại trừ một chị có con nhỏ còn đang ẵm trên tay nên không bị trói, do thằng bé khóc quá chừng, bọn cướp cho chị xuống theo, trên bong chỉ còn lại các cô các bà và tụi trẻ con. Ai cũng đoán ra ý định của tụi cướp, chắc là sẽ đến phần cưỡng hiếp rồi đây. 


Tuy không nói ra, Lan biết mình rất sợ nhưng lòng nàng lại dâng lên một hy vọng, nếu có bị hãm hiếp mà thoát chết con hơn là giữ gìn được sự trong trắng mà làm mất đi sự trong đợi của cả gia đình. Thì liền đây, trước mặt nàng có 3 tên xông lại một lúc, có lẽ vì nàng trẻ nhất trong đám nên mấy tên đều muốn thử trước, 2 tên có vẻ vai vế thấp hơn nên nhường cho tên có sẹo và đi tìm mấy cô khác. Cứ tìm được cô hay bà nào, mỗi tên dắt đến một góc trên tàu mà hành sự. Lan bị lôi ra phía sau buồng lái, 2 tay nàng còn bị trói, nhưng dù có đau nàng vẫn không biết mà chỉ đang lo sợ không biết hắn sẽ làm gì. Gã mặt sẹo nói gì đó rồi đi ra phía trước, lúc này tên đầu lãnh mới tiến về phía Lan, thì ra hắn muốn dâng Lan để nịnh bợ (Lan tự đoán vậy). 


Ánh nắng chiều đang dần tắt trong vùng biển lạ, hắn (tên đầu lãnh) vuốt mái tóc Lan qua một bên, hắn mỉm cười, nhìn Lan một cách thèm thuồng rồi cởi bỏ thắt lưng có khẩu súng ra bên cạnh, rồi hắn cởi trói cho nàng, ra hiệu nàng đừng kháng cự gì hết, mà nàng thì cũng thừa hiểu, chỉ cần gây chuyện thì tính mạng không còn.


Bàn tay hắn nắn dần từ bờ vai xuống ngực rồi lần lượt mở bung các cái nút áo ngực của nàng. Nàng tập trung hết tinh thần còn lại nhìn vào mặt hắn, thực ra hắn cũng không gớm ghiếc nhưng nước da thì ngăm sạm và bộ râu quai nón lởm chởm trông có vẻ không được lương thiện. Nàng tự an ủi: còn hơn là gã mặt sẹo kia.


Hắn vòng ra sau, nhẹ nhàng tháo cái áo ngực của Lan và vất ra một góc (hắn nào biết trong đó có 2 cây vàng!!!), rồi đưa tay ra hiệu Lan đứng lên, nàng vịn vào thành tàu rồi đứng dậy, hắn lại đi vòng ra trước, kéo chiếc quần dài của nàng xuống. Hắn ngắm nghía trong khi Lan đang run rẩy, có lẽ một phần vì lạnh, một phần vì hồi hộp, một phần vì sợ sệt.


Hai bàn tay hắn xoa quanh cặp đùi còn trắng nõn nà của nàng, xương sống nàng lạnh toát, kiểu cảm giác gì đây nàng không biết. Hắn đẩy nàng nằm xuống, hắn bắt đầu rà miệng lên đôi gò bồng đảo của nàng, hắn mút ngon lành 1 bên núm nhỏ màu làm nàng nhột nhạt khó tả. Còn tay kia thì hắn nhào nặn bên vú còn lại. Nàng, người con gái chưa từng gần gũi với đàn ông con trai trước đây, có chăng con tim chỉ rung động với Bình, người cùng xóm, nhưng 2 người nào có quan hệ xác thịt gì đâu, mà chỉ là thầm thương trộm nhớ. Bình đã sang được Mỹ từ tháng trước rồi. Trước mắt nàng giờ đây là người xa lạ, một thân hình lực lưỡng, một thứ ngôn ngữ oái ăm, nhưng đang mân mê cơ thể tràn đầy sinh lực của nàng. Từ lúc nào không biết, có lẽ chỉ vài phút sau khi hắn mút bú, con tim của nàng đã đập dồn dập hơn, một cảm xúc lâng lâng mà nàng chưa từng có, phải chăng tiềm năng sinh dục của nàng được khơi dậy.???. Hắn xoa bú mút được một lúc thì cảm nhận được cơn đòi hỏi sinh lý của nàng khởi động, hắn ghé miệng lên hôn vào môi nàng, cái bộ râu lởm chởm của hắn cà vào má nàng làm nàng giật mình và tránh mặt qua một bên. Hắn hiểu hắn không phải là người yêu của nàng, do vậy, nàng sẽ không cho hắn nụ hôn miễn cưỡng. Hắn thật sự thèm khát nàng, một thân thể tươi trẻ, hấp dẫn và có vẻ không chống đối như một số người khác hắn đã trải qua.


Hắn không dại gì hôn môi nàng nữa, bây giờ hắn từ từ rà miệng, đưa cái lưỡi ve vẩy núm vú nàng rồi tiến xuống xa hơn, vào vùng rối và đi xuống dần. Lan thấy nhồn nhột như kiến bò nhưng cũng thấy thinh thích không kém. Tay hắn lần xuống, kéo chiếc quần xilip của nàng ra khỏi đôi chân trắng dài và thẳng của nàng. Hắn nhìn thấy khu rừng nguyên sinh của nàng dường như quá đẹp, nên vục mặt vào đó cọ qua cọ lại. Dường như phản xạ tự nhiên, Lan đưa tay xuống chận đầu hắn lại, nàng muốn chống lại điều mà nàng chưa hình dung bao giờ, đó là sẽ có người đàn ông đang dùng lưỡi đẩy qua lại trước vùng cấm địa của nàng.


Hắn liền dùng tay, ép mạnh 2 tay của nàng xuống bong tàu, nàng sực nhớ và hiểu rằng chuyện kháng cự sẽ không được lợi gì. 


Sau một lúc hắn dùng lưỡi gạt qua lại, đám lông đen của nàng nay đã gọn gàng chìa ra 2 phía, hắn lấy lưỡi tách rời 2 mép môi lớn của nàng ra, hắn bú mút 2 mép môi nhỏ của nàng. Một cái gì đó chợt vụt lên trong nàng, dòng điện đang trào dâng lên nhanh quá, nàng thấy đê mê, ngây ngất, sung sướng. Lý trí không còn kiểm soát được đòi hỏi bản năng của nàng, nàng ưỡn người, dùng tay ấn mạnh đầu hắn vào sâu hơn. Trong đời, nàng chưa thể hình dung ra điều gì rạo rực hơn những gì đang diễn ra. Cái lưỡi của hắn hết vê vê vần vần vùng cửa mình, quanh 2 môi lớn-nhỏ rồi lại nhấp nhấp liếm láp nơi mồng đốc của nàng làm nàng sướng quá, nước nhờn trong cửa mình tuôn ra chảy ròng xuống hậu môn. Chính dòng nước này làm nàng cảm thấy âm ấm trong khi trời đang chuyển lạnh và chợt hiểu ra mình đang sung sướng trong khi bị "cưỡng hiếp" với người không yêu, nhưng cái suy nghĩ "đứng đắn" ấy lại nhanh chóng tan biến vì những cái bú mút và phía dưới và xoa nắn phía trên dồn dập. Nàng buông lỏng mình và như sẵn sàng lao vào cuộc ái ân đầy đam mê phiêu lãng.


Hắn tạm dừng, ưỡn người dậy, tháo nhanh chiếc quần jean và quần xịp bên trong, quăng vào một góc. Lan liếc mắt nhìn thấy cái dương vật to như khúc củi đang nghêng ngang như muốn chống trời thì hơi giật mình. Nàng phân vân không biết nàng sẽ chịu nổi cái vật lớn kia chui vào cái cửa mình bé xíu không. Hắn không đợi lâu, liền nằm ép xuống Lan, tay hắn cầm món đồ nghề cạ qua lại trên vùng khe suối ẩm ướt của nàng. Hắn nghịch ngợm, không đâm hẳn xuống, cũng không để yên một chỗ mà rà rà rồi thúc lên phía mồng đốc, sau lại nhấn hơi sâu một ít vào trong, Lan giật mình, nàng đã bị phá trinh ??? không đau mà lại sướng quá, truyen dam cái kiểu ma sát qua lại này làm nước nhờn nàng tiết ra nhiều, nàng đang hưng phấn tột độ. Nàng đã vòng tay qua lưng hắn từ lúc nào nàng không kịp nhớ, ghì xuống, mắt thì nhắm nhưng miệng thì rên ú ớ, toàn thân nàng đang uốn éo theo chiều hắn đang lên xuống. Nàng hơi sốt ruột, tại sao hắn cứ trêu tức nàng, nàng muốn hắn đâm mạnh vào thật sâu mà hắn cứ rướn người lên tránh khỏi, nàng đã cảm thấy phần thừa nóng hổi cạ vào mép nàng rồi mà sao như còn hụt hẫng gì đó.


Nàng đổi ý, đưa tay xuống cầm dương vật của hắn, thì ra hắn chưa đút vào trong hẵn, cả khối thịt nóng và căng cứng của hắn đang chỉ nhấp nhấp bên ngoài, giữa hai mép môi lớn-nhỏ của nàng mà thôi. Hắn không muốn vào sâu hơn nên mỗi lần nàng ướn người lên, hắn lại uốn lên theo nên không cho bảo bối của hắn lọt vào thâm cung của nàng.


Dùng tay xoa bóp cái dùi cui của hắn cũng thật là đã vậy, rồi tinh nghịch hơn nàng vân vê 2 hòn dái làm hắn có vẻ sướng lắm. Nàng hạ mình xuống, hắn hạ theo, đột nhiên nàng nhấc mông lên, đúng như nàng đoán hắn mắc mưu. Đang khi hắn trên đường hạ người xuống thì nàng nâng người lên một cách mạnh mẽ và cố tình, thì bụp một cái, nàng nổi đom đóm mắt. Đau quá chừng, dương vật của hắn đã lọt vào trong nàng một khúc, đây mới thật là nàng mất trinh, mà quái ác thay, lại là do nàng tự nguyện. Nàng thấy trong cái đau khủng khiếp này lại có cái thỏa mãn vì nàng cảm nhận được nhiều hơn cái vật qúy báu của hắn trong âm đạo của mình.


Hắn cười đắc trí. Hắn đã được thưởng thức một màn phá trinh ngoạn mục, một cuộc cưỡng dâm hay một pha ái ân đang trong vòng bồng lai tiên cảnh. Hắn đã cài nàng vào điều hắn muốn, tự hiến dâng cho hắn. Sau khi đã lọt được vào hang ổ của thế giới thần tiên, hắn mới ra tay khám phá. Hắn nhấp một cái mạnh nữa, toàn dương vật của hắn lọt hẳn trong âm đạo nàng. Cái đau thêm phần rát buốt nhưng cái sướng do đầu khấc của hắn chạm vào thâm cung (cổ tử cung) của nàng làm nàng rên lên vì đau và vì đã. Rồi không hẹn mà gặp, cả hai cùng thi nhau uốn éo, nhún cọ, làm cái âm đạo của nàng bao lâu nay đang thắt chặt nay mới hơi giãn ra ôm cứng ngắt lấy cái của đàn ông vừa to vừa nóng đó. Tuy thấy đau nhưng trong tiềm thức của nàng muốn tìm thấy cái gì đó chưa có vì cảm giác đang dâng tràn trong người nàng báo trước, nàng luôn mình uốn éo, tay thì lại ôm eo hắn để ghì chặt hơn. Cơn sóng dục tình dâng trào như thủy triều dâng lên, dâng lên rồi đến lúc tràn bờ. Vùng cơ thịt xung quanh cửa mình và hậu môn nàng như co lại, nàng rơi vào khoảng không, chới với, tim đập hoảng loạn, cơ lực thả lỏng, sự sung sướng thì không thể kể xiết, nàng đã được hưởng chốn thiên cảnh bồng lai. Cái của quí của hắn cũng đang giần giật trong nàng, những dòng nước ấm đang bắn vào đáy cửa hang ẩm ướt làm nàng đê mê khoan khoái...


Dòng dịch hồng xen máu tươi nhễ nhãi chảy dài xuống mép đùi, nàng khép mình lại, hắn đã rút dương vật mềm xìu ra, mặt quần áo, nhìn Lan cười thỏa mãn và đi lên phía trước mũi tàu. Lan thấy hơi ngượng đang tìm quần lót, trong đầu nàng xen kẽ những dòng tâm tư kỳ quặt, nàng đang tự hỏi mai đây sẽ ra sao. Nàng biết nàng không yêu hắn tuy đã cùng hắn ái ân. Nhưng nàng đang hy vọng sẽ không bị vùi xác dưới đáy đại dương. 


Nàng cầm quần lót lên, lau qua đám chất lỏng lẫn máu bầy nhầy, rồi tiện tay vứt luôn xuống biển. Xong, với tay lấy chiếc quần dài và chiếc áo ngực (nàng lại nhớ trong đó có vàng) nhưng kìa chiếc áo ngực không còn chỗ cũ, nhìn quanh, nàng mới thấy gã đầu lĩnh đang cầm và đang định tháo tung. Lúc này nàng mới hiểu. Hắn đã biết từ khi rờ vào nó nhưng vờ như không biết để nàng tự hiến thân và hy vọng.


Một giọng cười the thé dâm đãng vang lên, tên mặt sẹo đã đứng sát bên nàng, dằng lấy cái quần dài và ném ra khỏi tầm với của nàng. Nàng biết hắn muốn gì, nàng đang ghê tởm vì mùi rượu bốc ra qua miệng hắn. Hắn xô nàng ngã dúi dụi nàng lại phải nằm xuống, lúc này nàng mới để ý thấy không ít nhiều các tiếng van xin và khóc lóc của nhiều người. 
Hắn (thằng mặt sẹo) để nàng nằm trần truồng đó, tháo bỏ chiếc quần soọc bên hông có dắt dây lưng có cây dao găm nhọn hoắt ra, hắn rút cây dao ra rồi đâm xuống bong thuyền. Hắn hăm dọa nàng, nàng thật lo sợ, hoảng loạng vì chỉ một nhát đó thôi mà vào ngực nàng thì ba má và 2 em nàng phải đau khổ lâu dài. Lại một gã nữa trong bọn đến cùng, cả 2 thằng đều cởi truồng để thò những cái vật cần dấu kín. Lan thẹn đỏ mặt, và ngượng ngùng. Thằng sẹo ra hiệu Lan nằm ngửa ra để cho hắn ngắm. Nàng không dám cãi ý, đành để cái cửa mình vừa lau xong vẫn đang rịn nước ra cho đồ cẩu trệ ngắm. Nhìn một lúc, thằng mới đến đến dùng tay vọc dương vật đang chảy xệ của nó. Chắc nó vừa hãm xong ai đó nên dương vật còn mềm nhũn. Còn thằng mặt sẹo thì cò đã cương cứng, hẵn hắn đợi đầu lĩnh nãy giờ rồi nên chỉ đứng đâu đó quan sát thôi. Hắn đè sấp lên nàng, hai tay thô nhám banh 2 mép cửa mình của nàng ra, hắn nhấp mạnh dương vật vào đó, một dòng nước ấm chảy ra, Lan không thấy gì là sung sướng, nhưng hơi lạ nên đưa tay quệt thử. Máu tươi!!!. Nàng sợ xanh mặt, vì từ bé nàng rất sợ trông thấy máu tươi. (Vậy mà mới nãy thôi, dù dịch nhầy hồng cùng chút ít máu tươi không làm nàng sợ).


Thực ra do tâm lý lúc này không được thoải mái không muốn nói là sợ hãi và ghê tởm nên nàng đã hoảng sợ như vậy. Vết rách chưa lành, mới vừa đông máu nay bị phá ra, mạnh hơn, thô bạo hơn và tàn nhẫn hơn nên máu tươi ra có gì là lạ.


Sau một lúc nhấp nhô, gã sẹo đã co giật bảo bối và rút ra vội vàng. Hắn nhếch mép. Nàng thầm nhủ: "Đồ bẩn thỉu"
Chưa kịp hoàn hồn, tóc nàng bị kéo túm lên, tên mới đến hình như không làm sao để cương dương vật lên được nên dí đầu chim vào trong miệng nàng. Một cái mùi tanh lợm lợm của dương vật chắc lâu ngày không tắm làm nàng buồn nôn. Hắn ra hiệu nàng phải bú mút. Đọa đày thân nàng chưa qua 2 cơn nước lửa nay lại phải cảnh kinh hồn này, nàng đành bú lấy cái vật dơ dáy kia. Chưa hết, nàng lại thấy đau như bị dao đâm vào trong cửa mình vậy. doc truyen sex Thì ra gã sẹo đang cầm chai rượu thọc ra vào trong đó, nàng chưa kịp thở thì đã bị những cơn đau như dao thọc trong thâm cung vậy. Hắn đã quá tàn nhẫn, dùng cái chai mà thọc vào trong nàng thì còn gì con gái người ta. Nước mắt nàng chảy dàn duạ, nàng quay nghiêng để thở thì liền bị cái tát nảy lửa của gã mới. Thì ra lúc đó hắn đã bắt đầu cương lại còn nàng thì rời ra lấy hơi để thở. Cái tát của hắn làm nàng ngã rạp sang một bên, trong khi cái chai thọc vẫn không ngừng lại, thậm chí còn mạnh hơn nữa. Đau quá, đầu nàng sây sẩm, mắt nàng đẫm lệ, nhưng chỉ một cái vuốt lau nước mắt thôi thì nàng thấy ngay con dao găm bên cạnh.


Không cần một giây suy nghĩ, Phập, cái dao đã lút vào cạnh sườn gã sẹo, nàng định rút ra xiên lên tên mới kia thì... đầu nàng như va vào núi đá.


Nàng mở mắt thì nhìn thấy mình đã nằm trong một căn phòng có nệm đắp ngang mình, rồi kìa người đàn bà có đứa bé hôm nào đến bên nàng đưa nàng ly nước. 


Chị đã kể lại cho nàng biết, nàng bị gã kia đánh ngất xỉu, suýt đã bị đâm, nhưng do tên đầu lãnh can thiệp, không cho giết hại, mà còn giao cho chị này chăm sóc . 


Trong hôm đó, có tên định vào hãm hiếp chị thì bị tên đầu lãnh gọi ra nói gì đó, sau đó hắn tập trung toàn bộ lại và nói vài điều. Từ đó trở đi, mọi người được yên ổn. Rồi ngày sau, bọn chúng di chuyển ra xa đất liền, đẩy mọi người xuống lại chiếc thuyền nhỏ, phá hỏng máy tàu rồi chúng bỏ đi. Điều này chị nói riêng em: Hắn (Lan biết là tên đầu lãnh) đã nhờ chị trao lại cái này cho em.


Lan mở cái túi vải nhỏ ra 2 dát vàng và thêm một hạt xoàn tròn trĩnh. 


Chị đoán chắc nhờ em mà hắn thay đổi, có thể tín ngưỡng của hắn không chừng, nhưng dù sao, sự thay đổi thoáng chốc của hắn đã giúp chị thoát khỏi cảnh hãm hiếp, chị rất sợ cho con của chị và hạnh phúc của gia đình chị, chồng chị đang ngồi kia... 


Lan không kịp nghe những gì chị nói tiếp, nhưng nàng biết chắc rằng nàng đã sống sót, đang đến vùng đất hứa vậy là tốt lắm rồi.


Đoàn người tỵ nạn đã được chuyển vào trại, chuỗi ngày chờ đợi cũng thật gian nan vì không phải việc định cư ở nước thứ ba dễ dàng nữa, nhiều người đang lo sợ bị hồi hương, riêng nàng đã được Úc chấp nhận cho định cư.


Nàng đến Úc, lập gia đình với Trọng và 2 người đang sống hạnh phúc. Nhưng...


Nàng không biết là cuộc mây mưa dù muốn hay không với hai tên cướp biển đã dẫn nàng tới bờ vực thẳm. Nàng đã bị SIDA, trong khi nàng đang cần giấu diếm quá khứ của mình và lo tương lai của gia đình. Nàng phải làm sao đây???