Hiển thị các bài đăng có nhãn loan luan. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn loan luan. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Hai, 14 tháng 5, 2012

hung thần sex của thiếu nữ


truyện sex

Tại công viên McKenny, Washington, một buổi chiều vắng vẻ, mặt trời đã lặng sau rặng núi, giờ tan học đã điểm hơn 10 phút, một thiếu nữ xinh đẹp có dáng dấp cao ráo, tay cắp sáchh vỡ lững thững bước trên con đường nhỏ tráng nhựa trở về nhà. Thình lình, một bóng đen đã núp từ lâu trong bụi rậm, xuất hiện, tập kích thiếu nữ từ phía sau, bằng một cây dùi cui lớn. Sau khi thiếu nữ ngất xỉu, hung thủ kè nạn nhân vào trong bụi rậm, đợi cho trời tối hẳn, rồi lột trần trụi thiếu nữ ra. Hung thủ dùng thuốc bôi trơn, bôi vào âm hộ của thiếu nữ và ra sức phá trinh thiếu nữ trong một khoảng thời gian ngắn. Sau khi thỏa mãn thú tính, hắn dùng giẻ lau, lau sạch thân thể của nạn nhân để xóa bỏ hung tích, rồi dùng dao giết chết nạn nhân trong tình trạng còn bất tỉnh. 

Trưa hôm đó, trời nóng nực, người đi đường phát hiện ra một mùi thúi nồng nặc xông ra, sau đó phát hiện xác một thiếu nữ 15 tuổi, người vừa mất tích trước đó 10 ngày, ở trong bụi. Cô gái bị hiếp, bị hành hạ cho đến chết. Cô là nạn nhân đầu tiên của Ted Bundy - kẻ sau đó nổi danh trong lịch sử các vụ án hình sự, thủ phạm của hàng loạt vụ giết người trên toàn nước Mỹ trong những năm 1973-1978.
( Hãy truy cập :http://khotruyen.blogspot.com/ luôn cập nhật truyen sex hay mới nhất ) 
Nạn nhân thứ hai tên Kathy Devine, một trong những thiếu nữ trẻ đẹp nhất, được nhiều người biết đến của vùng đó, trong một lần đón xe đi Oregon tại một trạm vắng, bắt gặp một chàng thanh niên lịch sự đến trò chuyện. Trong lúc nàng không để ý, hung thủ thủ dùng đá đập vào đầu nạn nhân. Sau khi ngất xỉu, hắn khiên thiếu nữ bỏ lên xe và mang vào một nơi xa khuất để hãm hiếp. Hiếp xong, thiếu nữ tỉnh dậy, nhìn thấy hắn, liền vụt bỏ chạy dù không có mảnh vải nào che thân, cô liền bị hắn rượt theo và đè ra bóp cổ, hiếp lần nữa cho đến chết. Theo giám định pháp y, cô bị sát hại sau khi rời nhà không lâu trong cái hôm 25/11/1973. Hung thủ đã bóp cổ, hãm hiếp và cắt cổ cô gái. Cảnh sát hầu như không tìm thấy dấu vết nào lưu lại tại hiện trường, ngoài những mẫu tinh dịch đã khô rám trong âm đạo của cô gái... Hung thủ quả có dự tính chu đáo ...

Một tháng sau, tại căn biệt thự riêng của cô gái xinh đẹp Joni Lenz, cô thư ký riêng, cũng là tình nhân của chủ công ty giày tennis. Nàng đang tập thể dục trong phòng thì bị một gã đàn ông bịt mặt, núp phía sau cửa nhào ra tập kích. Sau mười phút giằn co, hung thủ trói chặt nạn nhân vào cạnh giường bằng giây thừng, trong tư thế khổ sở, sau đó hung thủ dùng dao rọc bỏ hết áo quần của nạn nhân ra, hành hạ nạn nhân bằng những cái bạt tay, rồi giao hợp với thiếu nữ đến rả rời. Kế đó, hung thủ lau sạch hiện trường và bỏ trốn ra ngoài. Chiều 4/1/1974, những người bạn của Lenz phát hiện cô nằm hôn mê trên giường, máu vẫn đang chảy ra từ đầu và mặt. Cô được đưa tới bệnh viện với vết thương nặng trên đầu... Sau đó, theo lời của cô kể trên tạp chí, diễn biến cuộc hiếp dâm thật quá tàn bạo đến tưởng tượng cũng không ra ... Và đương nhiên, hung thủ vẫn chưa biết là ai !

Ngày 31/1/1974, sau một ngày học bài mỏi mệt, cô sinh viên hoa khôi, Lynda Ann Healy, trở về căn hộ của mình. Sau khi tắm rửa sạch sẻ, cô vào phòng đánh một giấc lấy lại sức rồi sẽ đi ăn tối với gia đình. Đang mơ màng, thì một bóng đen ập lên người, dùng thuốc mê trên khăn mùi xoa. Nạn nhân bị tập kích bất ngờ đã không chống trả kịp, cô ngất đi trong tít tắc. Hung thủ nhanh chóng lột sạch áo quần thiếu nữ ra, giở đủ trò đồi bại trên thân xác, kể cả dùng những vật bén nhọn hành hạ nạn nhân, cho đến chết. Gia đình nàng không thấy nàng đến dự bữa ăn tối với gia đình đêm đó. Mọi người bắt đầu thấy lo lắng. Được biết, cô sinh viên xinh đẹp này sống cùng vài bạn bè trong một căn hộ. Cảnh sát kiểm tra rất kỹ phòng ở của cô và phát hiện ra một điều khá lạ lùng: Trên chiếc gối đã mất, lần vỏ ngoài có nhiều vết máu. Hai người bạn của cô khẳng định, chiếc giường được dọn dẹp cẩn thận, hoàn toàn trái ngược với tính cách của Healy. Trong ngăn tủ riêng, cảnh sát tìm thấy chiếc áo ngủ cô thường mặc dính đầy máu ở cổ. Ngoài ra, phòng còn mất một số đồ đạc khác như tấm khăn trải giường, ba lô và vài bộ quần áo. 

Phải chăng kẻ nào đó đã lẻn vào nhà, đánh Lynda bất tỉnh, dọn giường cẩn thận, rồi đem nạn nhân đi sau khi đã thay quần áo cho cô? Cảnh sát không tin lắm vào giả thuyết điên rồ đó. Họ không tiến hành các biện pháp khám nghiệm pháp y tại phòng của Lynda vì tin rằng sẽ tìm thấy cô. Thực tế lại không diễn ra như vậy và quá trình điều tra trở nên bế tắc.

Trong suốt mùa xuân và mùa hè năm đó, tại các bang Utah, Oregon và Washington, thêm 7 nữ sinh khác biến mất, không để lại dấu vết nào. Các vụ mất tích khác có nhiều tình tiết giống nhau, như nạn nhân phần đông đều là nữ sinh, da trắng, độc thân, xinh xắn, dáng người thon thả, tóc dài chải ngôi giữa, và đều mặc áo ngủ, biến mất vào buổi tối. Nhân chứng cho hay, nơi mà các cô gái xuất hiện lần cuối luôn có mặt một người đàn ông lạ, bị bó bột ở tay hoặc chân. Anh ta tìm cách tiếp cận và hỏi han họ về những cuốn sách, hoặc nhờ họ giúp khởi động chiếc xe VW của mình.

Tiếp đó, tháng 8/1974, một thiếu nữ mắt xanh tóc vàng khá xinh đẹp tên Ott đang đi dạo trên bờ hồ. Lúc ấy có một người đàn ông trẻ tuổi khá điển trai, tay bị bó bột, tiến tới phía cô. Anh ta giới thiệu tên mình là Ted, và nhờ Ott giúp đưa chiếc thuyền của mình lên nóc ôtô. Cô gái nhẹ dạ nghe theo, nhưng trong lúc không để ý đã bị hung thủ dùng dao uy hiếp đẩy lên xe. Hắn chở Otta đến bên bìa rừng, dùng vũ lực cưỡng hiếp cô gái ngay trong xe. Sau đó, hắn dùng dây trói cô gái lại ở một gốc cây trong tình trạng lõa thể và bỏ đi. Đến tối, hắn trở lại thì cô gái đã mệt mỏi xỉu đi, hắn đánh tỉnh cô dậy, hiếp cô thêm một lần nữa từ phía sau, trước khi kết liễu đời cô bằng nhát dao chí mạng ở ngay cổ. 

Còn Denis Naslund, một nạn nhân có thể gọi rất dễ thương và có ưu điểm về ngoại hình, là một đứa con cưng, giàu có của dòng họ Naslund. Vào một buổi chiều nọ, khi cô đi chơi cùng bạn trai và một số người khác. Cô vào nhà vệ sinh trong công viên, đã không ngờ rằng, hung thủ đã núp sẵn trong đó, tập kích lúc cô đang bận rộn kéo quần lên. Hắn dùng thuốc mê áp vào mặt của nạn nhân cho tới ngất xỉu, và giở trò giao cấu với nạn nhân ngay trong phòng vệ sinh. Sau đó, hắn bồng nạn nhân lên xe, đưa ra bìa rừng và thực hiện hành vi thú tính của mình y như các nạn nhân trước.

Cảnh sát tìm thấy xác một số cô gái mất tích tại hồ Sammamish, trong công viên quốc gia bang Washington. Hai người trong số họ được nhận diện là Janice Ott và Denise Naslund. Đó là một cố gắng lớn của pháp y vì những gì còn lại chỉ là vài mẩu tóc, những mảnh xương đùi, xương sọ và một phần xương hàm. Họ còn đoán rằng, hung thủ phải bỏ một thời gian theo giỏi mọi hành động của nạn nhân để biết thời khóa biểu, dễ dàng cho việc hành động của hắn ...

Louis Smith, cảnh sát trưởng hạt Midvale, bang Utah, cũng rất quan tâm về tội ác của hung thủ. Ông có cô con gái 17 tuổi, Melissa, rất xinh xắn. Với kinh nghiệm làm cảnh sát của mình và tình yêu của người cha, ông thường cảnh báo cô về sự nguy hiểm của thế giới bên ngoài. Song tất cả đều trở nên vô ích. Ngày 18/10/1974, trên đường trở về nhà, cô gặp một người thanh niên đón xe quá giang, tuy có cảnh giác trong lòng, nhưng chàng trai kia khá đẹp trai đã thay đổi quyết định của cô. Hung thủ đã dùng dao đòi rạch mặt thiếu nữ để ép nàng tới một nơi vắng vẻ sau vách núi. Hắn đẩy thiếu nữ vào hang động, lột sạch áo quần cô gái ra, rượt cô gái một đoạn đường dài trong hầm tối, và giở trò dâm dật trên mình cô sau khi bắt được. Sau đó, hắn mang cô lên núi, hãm hiếp thêm một lần nữa, rồi xô cô xuống núi trong tình trạng lõa lồ. Xác cô được tìm thấy 9 ngày sau đó, và giống như các nạn nhân khác, cô bị hãm hiếp rất tàn bạo, âm đạo như bị rách nát, trong miệng còn đọng lại ít tinh dịch của cùng một hung thủ ...

13 ngày sau, vào lễ Halloween, Laura Aime, 17 tuổi, biến mất. Người ta tìm thấy thi thể cô vào ngày Lễ tạ ơn (Thanksgiving), bên bờ một con sông nhỏ, tại vùng núi Wasatch. Kẻ giết người đã lấy xà beng, loại chuyên dùng để bật nắp các thùng hàng bằng gỗ, bất ngờ đánh vào đầu và mặt Aime. Sau đó, hắn mang thiếu nữ vào thung lũng sâu, nơi có rất nhiều tuyết phủ, lột trần nạn nhân ra, và đặt lên băng lạnh. Hắn hãm hiếp đến mấy lượt bằng nhiều kiểu cách khác nhau, kể cả dùng băng tuyết nhét vào chỗ kín để hành hạ nạn nhân. Điều tra pháp y cho thấy, cô bị chết do quá lạnh, ở một nơi khác, trước khi bị vứt ra bờ sông. Ngoài xác của nạn nhân, và mẫu tinh dịch đặt quánh trong mình cô, cảnh sát không tìm được chứng cứ nào khác.

Những vụ giết người có tình tiết giống nhau thu hút sự chú ý của cảnh sát bang Utah, họ quyết định phối hợp với các thám tử của bang Oregon và Washington để đem hung thủ ra ánh sáng. Giả thuyết đặt ra là chỉ có một thủ phạm duy nhất. Căn cứ vào nguồn tin của các nhân chứng, họ dựng lên được chân dung của tên giết người với tên gọi là "Ted".
Tối 8/11/1974, tại một quầy bán sách ở Utah, một người đàn ông lạ mặt, cao lớn, khá đẹp trai trong bộ đồng phục khá gọn ghẽ, tiến tới gần Carol DaRonch, nữ sinh Văn khoa 18 tuổi, tóc vàng, mắt xanh, cao gần 1 m 75. Anh ta tự xưng là sĩ quan cảnh sát Roseland và thông báo có kẻ tìm cách ăn trộm chiếc xe VW của cô, rồi yêu cầu Carol ra bãi đỗ xe.

Carol nhìn dạng bộ của viên cảnh sát không có một điểm gì hoài nghi nên đồng ý ngay. Sau khi kiểm tra và thấy mọi thứ vẫn ở nguyên chỗ cũ, viên cảnh sát tỏ ra không hài lòng với câu trả lời của cô về tình trạng chiếc xe, giấy tờ chứng nhận, và muốn mời cô tới đồn cảnh sát để giúp việc điều tra. Đến bây giờ Carol mới nghi ngờ hành vi kỳ lạ của anh ta và yêu cầu anh ta cho xem thẻ cảnh sát. Người đàn ông giơ thẻ ra rồi vụt cất đi và yêu cầu Carol lên xe. Carol bán tính bán nghi, nhưng trông người đàn ông rất bình tĩnh không giống một kẻ gian, nên quyết định lên xe cảnh sát. 

Anh ta lái xe khá nhanh, nhưng lại ngược với hướng đường tới đồn cảnh sát. Carol cảm thấy sợ nhưng còn chần chừ chưa dám phản kháng. Chạy được một đoạn ngắn, vào một nơi ít xe qua lại, người đàn ông đột ngột dừng xe, chộp lấy tay cô, hai bên dằn co dữ dội, cuối cùng cô bị khóa lại bằng chiếc còng số 8. Động tác của hắn khá nhanh nhẹn, thuộc về một tay chuyên nghiệp sử dụng còng. Cô gái gào thét kêu cứu thì gã côn đồ lấy ra một khẩu súng ngắn colt và dọa giết nếu cô không im lặng. Hắn hất Carol ra khỏi xe, rồi dựng cô dậy, tay lăm lăm chiếc xà beng nhỏ lấy từ sau cốp xe dùng để bậy nắp thùng, đe dọa sẽ bị quật vào đầu cô nếu cô không chịu hợp tác. Hắn cởi phẹt-mơ-tuya, moi ra cái "giống đực" cho cô xem. Cô sợ sệt lui về sau, van xin hắn, nhưng hắn vẫn nhẫn tâm bắt cô dùng miệng để thỏa mãn cho hắn. Vào thời khắc khủng khiếp nhất, cô gái đủ nhanh trí đá vào bộ hạ kẻ lạ mặt và vùng chạy thoát. Cô chạy về hướng đường cái và được một đôi vợ chồng đang đi xe qua đó đưa tới đồn cảnh sát. Hung thủ ôm hạ bộ rượt theo, nhưng không kịp, đành trốn mất.

Ở đồng cảnh sát, hai tay còn nguyên trong còng số 8, cô nức nở kể lại câu chuyện. Nhưng dò trong hồ sơ nhân viên cảnh sát, không có ai tên là Roseland. Cảnh sát ngay lập tức bao vây khu vực xảy ra vụ án, nhưng kẻ giả mạo đã "cao chạy xa bay". Dù sao, cảnh sát cũng đã có miêu tả nhân dạng, chiếc xe ôtô, một ít lông tóc và dấu máu của hung thủ khi xô xát với Carol.

Cùng tối đó, nữ sinh Jean Graham, tóc hung, cao 1 m 70, sinh viên kịch nghệ, thuộc loại khá xinh đẹp, đang bận rộn chuẩn bị cho một vở kịch tại trường trung học Viewmont thì một người đàn ông trẻ tuổi đẹp trai trong bộ y phục rất lịch sự tiến lại phía cô. Anh ta nhờ cô nhận diện một chiếc xe ôtô đã chắn ngang lối đi của xe anh ta. Vì quá bận cô đã từ chối. Một lúc sau người đàn ông quay lại và nhờ cô giúp đỡ một chuyện khác. Jean thấy lo ngại trước vẻ kỳ lạ của anh ta. Tuy nhiên, cô sớm quên đi cảm giác đó và tiếp tục công việc. Nhưng chỉ một lát sau, cô đã lại nhìn thấy người đàn ông sau cánh gà sân khấu, nhìn mình lom lom. Jean tự nhủ không rõ hắn muốn gì, có lẽ là người muốn đeo đuổi mình, rồi cô cũng quên hẳn đi.

Debby Kent, 19 tuổi, cao 1 m 72, tóc vàng, dáng tròn trịa, đầy đặn, sinh viên Y khoa năm thứ nhất, đến xem buổi biểu diễn đêm đó cùng cha mẹ. Cô về sớm hơn dự định để đón anh trai ở khu chơi bowling như đã hẹn. Kent nói với cha mẹ rằng sẽ nhanh chóng quay lại để đón họ, nhưng cô không bao giờ quay trở lại. Thực tế, cô đã không tới được chiếc xe của mình ngoài bãi đỗ. Người đàn ông trẻ đẹp trai kia, sau khi không thực hiện được mưu đồ với Jean Graham, đã "chấm" cô ngay trong buổi biểu diễn, từ sau cánh gà sân khấu. Hắn lẽn theo sau lưng cô, và tập kích nạn nhân bằng một cây sắt hàng rào, rồi còng tay cô lại và khiêng lên xe. Lái xe loanh quanh theo dọc sườn núi để vào tận trong rừng sâu, ở đó hung thủ dựng lều cắm trại. Hắn ngoa dụ cô gái làm tình với mình trước sẽ được thả, nhưng rồi thỏa mãn xong thú tính, hắn bội ước dùng dây trói gô nạn nhân lại, sau đó dùng ròng rọc kéo cô gái lên và trói vào một nhánh cây to, rồi hắn trèo lên cây hãm hiếp cô trên đó, gần suốt đêm, cho đến chết. 

Tại khu vực Kent mất tích, cảnh sát chỉ tìm thấy chiếc chìa khoá dùng để mở còng số 8 đã khoá tay Carol, vết máu của cô, cùng với thông tin về một chiếc VW. 

Ngày 12/1/1975, Caryn Campbell, 29 tuổi, tóc xoăn, vận động viên bơi lội, cũng là người mẫu quần áo lót (lingerie) và bạn trai là Raymond Gadowski cùng 2 con của anh lên xe đi picnic tại Colorado. Caryn hy vọng sẽ có một kỳ nghỉ thú vị cùng với 2 đứa trẻ trong khi Raymond dự một cuộc hội thảo tại đó. Khi đang nói chuyện với mọi người tại phòng khách lớn khách sạn, Caryn chợt nhớ đã để quên một quyển tạp chí trên phòng và quay lại. Nhưng cô đã không ngờ rằng, hung thủ đã tình cờ đi vào khách sạn, thấy "hứng thú" với sắc đẹp và ngoại hình của một cô gái đã có chồng hai con, nhưng còn thu hút. Hắn tìm cách trò chuyện với nhân viên tiếp tân để tìm ra số phòng cô ở, rồi mở khóa bằng thẻ tín dụng, lẽn vào trong, và chờ nạn nhân tới. 

Cô biến mất từ đó. Phải mất cả buổi sau, chồng cô mới phát hiện. Cảnh sát lục tìm mọi ngóc ngách của khách sạn nhưng không phát hiện dấu vết khả nghi nào. Hung thủ đã dùng thuốc mê tẩm lên khăn mùi xoa, tập kích nạn nhân từ phía sau. Hắn bỏ cô vào một cái va-li lớn và lẽn ra ngoài khách sạn mà không một ai hay biết. 

Hung thủ đưa nạn nhân tới một vùng đất trống, cạnh một bờ suối, lột hết áo quần cô ra, còng tứ chi lại, dùng dao cạo râu cạo sạch tất cả lông và tóc trên thân thể của nạn nhân trước khi hãm hiếp cô một cách man rợ, rồi giết chết. Sau đó, hung thủ dùng nước suối tẩy sạch hết các vết tích hiện trường trước khi lẫn trốn.
( Hãy truy cập :http://khotruyen.blogspot.com luôn cập nhật truyen sex mới nhất) 
Phải một tháng sau, gia đình nọ đi câu cá, phát hiện thi thể lõa lồ trọc đầu của cô trong bụi rậm gần bờ suối, cách khách sạn nơi cô nghỉ vài kilomet. Giống như nhiều nạn nhân khác tại Washington, Oregon và Utah, Caryn bị quật nhiều lần vào đầu, các vết cắt của dao còn để lại trên da. Ngoài ra, hậu môn của nạn nhân bị một vết xướt dài lên tới thắt lưng, pháp y cho là vết móng tay. Tại hiện trường, cảnh sát không tìm thấy chứng cứ nào. Báo cáo của pháp y khẳng định, cô bị giết chỉ vài giờ sau khi mất tích.

Vài tháng sau khi tìm ra thi thể của Caryn Campbell, cảnh sát phát hiện xác của Brenda Ball. Đây là một trong bảy phụ nữ đã biến mất trong mùa hè đó. Kẻ giết người đã dùng một vật tày đập vào đầu cô ngất xỉu, dùng cái cào để móc đá móc vào chỗ kín của nạn nhân, sau đó mới cưỡng dâm. 

Rồi liên tiếp, họ tìm ra xác của các nạn nhân Susan Rancourt, một luật sư khá xinh đẹp, độc thân, cao ráo, và nổi tiếng. Cô bị mất tích ngay tại phòng tắm hơi của nhà cô. Hung thủ leo từ đường cửa sổ lẽn vào trong, dùng bọ nylon trùm đầu, rồi hãm hiếp nạn nhân khi cô còn chưa mặc quần áo. Tại hiện trường, cảnh sát phát hiện những vết tích dằn co. Xác của cô bị vứt bên bờ sông. Khám nghiệm pháp y cho rằng cô bị chết ngạt, có lẽ trong lúc hung thủ đang cưỡng dâm. 

Xác của Lynda Ann Healy, cô sinh viên hoa khôi mất tích ngay tại phòng cô cùng một số quần áo cũng được phát hiện; và một người khác chưa biết tên vì không nhân ra được diện mạo, núm vú của nạn nhân bị cắt, trên mặt âm hộ có vết răng. Xác của Debby Kent thì tìm thấy trong rừng sâu, trên cành cây, nhờ nhóm hướng đạo phát hiện. Cảnh sát chỉ tìm thấy một cái ống quẹt, vết máu của hung thủ còn dính lại ở thân cây.

Tất cả đều bị đánh vào đầu bằng một vật tày, bóp cho ngạt thở, hành hạ bằng cách đánh đập, cạo lông, hoặc cắn ngắn các móng tay chân, rồi hãm hiếp. Theo khám nghiệm của pháp y, phần đông các nạn nhân đều còn tỉnh táo trung lúc bị hành hạ, những vết cạo và cắt không được ngay ngắn chứng tỏ nạn nhân đã có sự chống trả quyết liệt với hung thủ.

Vùng núi Taylor lúc bấy giờ trở thành chốn quen thuộc của "Ted sát thủ". Xác của 5 người phụ nữ được tìm thấy có một kiểu chết tương tự, thân thể chằn chịt những lằn roi, hoặc lằn trói của dây điện, âm hộ và ngực bị xây xát thật nghiêm trọng. 

Và họ vẫn chưa phải là nạn nhân cuối cùng của Ted...

Ngày 16/8/1975, Bob Hayward, cảnh sát trên đường cao tốc Utah đang đi tuần tra tại khu vực ngoại vi hạt Salt Lake thì phát hiện một chiếc VW. Anh chưa bao giờ thấy chiếc xe đó nơi khu vực mình quản lý. Khi Bob bật đèn để xem xét kỹ hơn biển số thì người lái xe liền tắt đèn pha trước và tăng tốc. Ngay lập tức, Hayward đuổi theo.

Sau vài phút, anh đuổi kịp chiếc xe. Khi kiểm tra, Bob cùng đồng đội thấy ghế xe sau chiếc xe đã bị tháo bỏ, bù vào đó là chiếc xà beng bậy nắp thùng, mặt nạ trượt tuyết, dây thừng, một vài chiếc còng số 8, dây điện và một cái cào để móc đá, một số nữ trang và đồ lót của phụ nữ. Tất cả vứt chỏng chơ trong xe. Người lái xe, tên Theodore Robert Bundy, lập tức bị bắt. Hung thủ tỏ vẻ rất bình tĩnh. Hoàn toàn hợp tác với các nhân viên cảnh sát. Anh ta chỉ bị nghi ngờ ăn trộm ngay lúc đó, và bị đưa ngay về đồn cảnh sát lập biên bản.
Kẻ bị bắt trong chiếc xe VW, Theodore Robert Bundy, có tên gọi tắt là Ted Bundy. Tình tiết này lập tức dẫn cảnh sát tới nghi vấn, phải chăng hắn chính là "Ted hung thủ" mà lâu nay họ tìm kiếm. Carol DaRonch, cô gái đá vào hạ bộ của hung thủ và may mắn thoát khỏi tay kẻ giết người, được mời đến nhận diện.

Ngày 2/10/1975, tức gần một năm sau ngày thoát nạn, Carol DaRonch cùng với Jean Graham, sinh viên kịch nghệ, và một người bạn của Debby Kent được gọi tới để nhận diện 7 người bị tình nghi, trong đó có Ted Bundy. Ngay lập tức, Carol nhận ra Ted là viên cảnh sát đã gạt mình lên xe. Hai người còn lại cũng khẳng định chính Ted là kẻ đã lảng vảng phía sau cánh gà trong đêm trình diễn kịch, và tại nơi bãi xe mà bạn họ mất tích. 

Thông tin trên cho phép cảnh sát nhận định rằng, những gì mà họ nghi ngờ có thể là sự thật.
Ngày 16/9/1975, bạn gái của Ted Bundy, Meg, được gọi tới Đội Điều tra tội phạm của hạt King, bang Washington. Rất căng thẳng và lo sợ, song Meg vẫn cung cấp cho cảnh sát nhiều tin tức quý giá. Cô cho biết, Ted có thói quen ngủ ban ngày và ra khỏi nhà vào ban đêm. Vào những đêm xảy ra các vụ giết người, cô không rõ Ted đi đâu và không liên lạc được với hắn. Cô cho biết, từ khoảng một năm trở lại đây, nhu cầu tình dục của Ted đột ngột suy giảm. Ted không còn tha thiết hoặc hứng thú khi làm tình với cô. Mỗi khi có nhu cầu, hắn thường trói cô lại, hành hạ cô trước khi quan hệ, và làm rất nhanh. Hắn rất bực tức nếu cô không chịu thực hiện những ham muốn kỳ quái của mình, cũng như rất khổ sở vì chứng bịnh xuất tinh sớm, không thỏa mãn được cho Meg. Meg còn cho biết thêm, Ted là một người rất tự ti về kích thước quá nhỏ của dương vật, và thường đem bó thạch cao lại cho lớn hơn.

Những buổi thẩm vấn sau đó, Meg cho các điều tra viên biết, Ted có để thạch cao, thứ dùng để bó bột, trong phòng của mình ở Paris. Cô cũng nhìn thấy gã bạn tình để một chiếc rìu nhỏ trong xe hơi. Cũng nhờ Meg, cảnh sát xác định được rằng, Ted đã tới công viên Sammamish, Washington vào thời điểm hai cô gái Janice Ott - một thiếu nữ mắt xanh tóc vàng khá xinh đẹp, và Denise Naslund - đứa con cưng, giàu có của dòng họ Naslund, biến mất ở đây.

Quá trình điều tra sau đó đã giúp cảnh sát có thêm những bằng chứng cần thiết để đưa Ted ra tòa vào ngày 23/2/1976, về hành vi bắt cóc Carol DaRonch và mưu đồ hãm hiếp. 

Việc xét xử được tiến hành trong khi cảnh sát tiếp tục tìm thêm thông tin liên quan tới cái chết của Caryn Campbell và Melissa Smith. Caryn Campbell, một tiếp viên hàng không, mắt xanh tóc vàng khá xinh đẹp, 23 tuổi, cao 1 m 78 bị giết tại phòng tắm của khách sạn Hilton. Hung thủ lén vào dùng súng uy hiếp nạn nhân, bắt cô khẩu dâm, rồi còng hai tay nạn nhân vào chân bồn vệ sinh. Hắn hành hạ bằng cách cỡi trên lưng cô và cưỡng bức nạn nhân trước khi khiêng cô vào bồn tắm, vặn đầy nước, cắt đứt mạch cổ tay cho cô chảy máu đến chết. Còn Melissa Smith, nữ y tá xinh đẹp của bệnh viện nhi đồng thành phố, cao 1 m 70 người gốc Anh, bị bắt cóc sau khi làm ca hai trở về. Nạn nhân bị hung thủ đánh vào đầu, mang ra vườn sau để hãm hiếp, rồi lén bỏ cô trong cốp xe mang tới một nơi vắng vẻ, tận dụng tiếp trên thân xác của nạn nhân cho đến lúc cô tắt thở.

Họ phát hiện những mẫu tóc và quần áo của hai nạn nhân trong xe của Ted. Kích thước của chiếc xà beng tìm thấy trong chiếc VW cũng tương ứng với vết thương trên đầu Melissa Smith. Với những chứng cứ đó, bang Colorado mở thêm một phiên tòa ngày 22/10/1976, xét xử Ted về tội danh giết Campbell và Smith.

Tuy nhiên, động cơ giết người của tên sát thủ vẫn còn là điều bí ẩn. Và các điều tra viên bắt đầu lần lại cuộc đời hắn, từ kết luận của bác sĩ tâm thần: "Ted sợ bị làm nhục trong các mối quan hệ với phụ nữ".

Những năm thơ ấu của Ted:

Sau những tháng an thai cuối cùng tại một bệnh viện ở Burlington, Vermont, ngày 24/11/1946, Eleanor Louise Cowell, 22 tuổi, chưa chồng, quê Philadelphia, bang Pennsylvania, sinh ra Theodore Robert Cowell. Ted (tên gọi tắt của Theodore) không hề biết tới cha đẻ của mình - Lloyd Marshall, một cựu chiến binh Mỹ. Bởi ông bà ngoại đứa bé đã nhận nó là con mình, để che tiếng xấu không chồng mà chửa của con gái. Trong khi đó, Lloyd vẫn về sống như vợ chồng với Eleanor, và người ngoài hiểu rằng họ là "anh chị" của Ted (nhưng thực sự là cha mẹ của Ted).

Lên 4 tuổi, Ted cùng Eleanor (vai chị nhưng là mẹ ruột) tới Tacoma Washington, sống với một số người họ hàng. Ted đổi tên thành Theodore Robert Nelson, còn "cô chị gái" Eleanor đổi thành Louise Cowell. Một năm sau, Louise Cowell kết hôn với anh đầu bếp Johnnie Culpepper Bundy. Ted sau này đã gắn họ Bundy vào tên của mình, có lẽ do bố dượng bắt ép.

Louise (má ruột của Ted) và Johnnie (bố dượng của Ted) có 4 con chung, và Ted là con riêng, ngày ngày sau giờ học phải ở nhà chăm sóc các "cháu" (thực sự là em cùng mẹ khác cha với Ted). Ted không bao giờ quý mến bố dượng mặc dù ông rất cố gắng chứng minh tình cảm của mình. Hắn luôn nghĩ mình là người thuộc dòng họ Cowell chứ không phải Bundy. Người duy nhất hắn chịu nghe lời là "ông bố", mà thực chất là ông ngoại, sống tại Pennsylvania.

Khi còn bé, Ted rất nhút nhát. Hắn là cái đích để những bạn học lớn hơn bắt nạt và trêu chọc. Ted căm thù lắm, nhưng chẳng làm gì được hơn. Tuy vậy, với bẩm tánh thông minh, Ted luôn có thứ hạng cao trong lớp về học tập và hắn giữ vững "phong độ" ấy đến hết đại học. Bạn học cùng trường phổ thông với Ted cho biết, hắn "ăn mặc gọn gàng và cư xử rất tốt với người khác". Trong thời gian là học sinh phổ thông và sinh viên đại học, Ted không hề hẹn hò với các cô gái. Hắn chỉ tập trung vào môn trượt tuyết và nghiên cứu chính trị - môn học ưa thích của mình. 

Năm 1965, Ted tốt nghiệp phổ thông và giành được một suất học bổng tại Đại học Puget Sound. Năm 1966, hắn chuyển sang Đại học Washington và bắt đầu học tiếng Trung Quốc một cách say mê. Để có tiền học, Ted làm nhiều việc khác nhau như hầu bàn và giữ giày tại các quán hàng. Việc làm thêm của hắn thay đổi thường xuyên, còn học hành thì vẫn "ngon lành". Ted liên tục giữ thứ hạng cao trong trường. 

Mùa xuân năm 1967, mối tình đầu đời đã làm thay đổi cuộc đời Ted. Ted gặp Stephanie Brooks, một cô gái xinh đẹp, tinh tế, con của một gia đình danh giá và giàu có ở California, trong một dịp đi trượt tuyết, và cô trở thành hình mẫu lý tưởng thường trực trong tâm trí Ted lúc đó. Bởi hắn không thể tưởng tượng được rằng có một người thuộc tầng lớp cao như vậy trong xã hội lại quan tâm tới mình.

Hai người có nhiều điểm khác biệt, song cùng chung sở thích là trượt tuyết. Và đây là lý do làm họ phải lòng nhau. Ted và Stephanie dành nhiều thời gian ở bên nhau để đi trượt tuyết, đi dạo và ăn tối. Trong cái đêm Valentine 1968, tại nhà riêng của Stephanie, Ted ngang nhiên trèo cửa sổ vào. Sau đó vì trời quá khuya, cô cho Ted ngủ lại, và hai người đến với nhau như vợ chồng. Stephanie thật kiều diễm trong bộ áo lót khiêu gợi đã làm trái tim Ted ngây ngất. Ted lần đầu tiên được nếm mùi vị của ái ân, được vinh dự nhận trinh tiết của một tiểu thơ đài các.

Tuy nhiên, sau đó Stephanie không yêu Ted nhiều như hắn nghĩ. Cô cho rằng bạn trai của mình không có mục tiêu rõ ràng trong tương lai, cô không nghĩ sẽ lấy hắn làm chồng. 

Năm 1968, khi tốt nghiệp Đại học Washington, Stephanie cắt đứt quan hệ với Ted để theo một chàng trai xứng với cô hơn. Về phần mình, Ted không sao gượng lại nổi sau cú sốc đó. Là một người đầy lòng tự ti và yếu ớt, Ted càng lúc càng suy thoái. Không gì có thể làm Ted thích thú và cuối cùng hắn bỏ học. Tình yêu đầu đời không thành làm hắn có cảm giác cả thế giới sụp đổ. Hắn cố gắng giữ liên lạc với Stephanie bằng cách viết thư, nhưng cô từ chối duy trì quan hệ cũ. Hắn tức lồng lên nên hay thường lẽn vào nhà rình rập cô. Sau này, nhiều người cho rằng khi làm điều đó, Stephanie không hề biết cô đã gây ra sự mất cân bằng trong đầu óc Ted mà tiếp đó là một loạt sự kiện làm nước Mỹ rùng mình. Phải chăng tình yêu không thành có thể biến con người thành thù hận, thành điên rồ ?

Năm 1969, lần đầu tiên Ted biết "chị gái", người mà Ted có mơ tưởng viễn vong, chính là mẹ thật của mình và "bố mẹ" của hắn thì thực ra là ông bà ngoại. Mọi thứ như đảo lộn, từ một kẻ hay ngượng và hướng nội, Ted trở nên lạnh lùng, cương quyết và tàn bạo. Hắn muốn chứng tỏ bản thân mình với cả thế giới, đặc biệt là với Stephanie - người phụ nữ thật xinh đẹp đầu đời của hắn.

Ted cho rằng mình có một sứ mạng thiêng liêng nào đó cần phải làm đối với những phụ nữ xinh đẹp. Hắn đăng ký học trở lại tại khoa tâm lý, đại học Washington, trở thành sinh viên xuất sắc trong bộ môn này và được nhiều thầy cô yêu mến. Trong thời gian này, Ted gặp Meg Anders, một nữ thư ký không đẹp lắm nhưng rất hiểu biết ý người, cô là người gắn bó với hắn trong suốt 5 năm tiếp theo. Meg là người khiêm tốn và ít nói. Cô đã qua một đời chồng, có một con gái và thực sự muốn gây dựng lại cuộc sống lứa đôi. Cô yêu Ted ngay từ cái nhìn đầu tiên và muốn lấy hắn. Tuy nhiên, Ted chưa sẵn sàng để lập gia đình vào lúc đó vì thấy rằng còn quá nhiều thứ phải làm trong đời - sự trả thù !

Meg biết rõ Ted không yêu cô như cô mong muốn. Nhiều lần, Ted còn công khai lả lơi với những người phụ nữ khác trước mặt cô. Tuy nhiên, cô nghĩ đến một lúc nào đó, hắn sẽ nghĩ lại và cưới cô làm vợ. Điều mà cô không biết là mối tình đầu của của Ted và Stephanie vẫn còn rất sâu đậm. Ted từng nói với một người bạn thân của mình rằng: "Stephanie là người đàn bà duy nhất mà tôi yêu. Và tôi không cảm thấy như vậy với Meg".

Bên ngoài, cuộc sống của Ted trong giai đoạn 1969-1972 dường như ngày càng trở nên tốt đẹp hơn. Hắn tỏ ra lạc quan và tin tưởng vào tương lai. Hắn gửi đơn xin học tại khoa luật của nhiều trường đại học, và trong cùng thời gian đó tham gia các sinh hoạt chính trị. Hắn tham gia cổ động tranh cử cho một cựu thống đốc của bang Washington. Trong vị trí ấy, Ted có cơ hội tạo quan hệ với những người có thế lực trong Đảng Cộng hoà. Hắn thậm chí còn được sở cảnh sát Seatle tuyên dương vì đã cứu sống một bé trai 3 tuổi suýt chết đuối trong một hồ nước. Mọi thứ dường như đang đi đúng hướng, và hắn rất hài lòng về con đường mà mình chọn, nhưng sự trả thù hình như vẫn còn sâu nặng trong đầu hắn. 
( Hãy truy cập :http://khotruyen.blogspot.com luôn cập nhật doc truyen sex mới nhất) 
Năm 1973, trong một chuyến công du tới California cho Đảng Cộng hoà, Ted gặp lại Stephanie Brooks. Stephanie rất ngạc nhiên về sự chuyển biến của Ted. Hắn tỏ ra chững chạc hơn nhiều so với thời đại học. Sau cuộc gặp gỡ này, họ đã quay lại với nhau, và Meg không hề biết chuyện đó. Lúc này, Ted đã quên đi chuyện thù hận phụ nữ. Trong suốt mùa thu và đông tiếp theo, Ted nhiều lần đề nghị Stephanie làm đám cưới. 

Nhưng rồi cũng nhanh và đột ngột như khi 2 người gặp lại nhau, Ted bỗng trở nên lạnh lùng và chán nản. Dường như chỉ trong vài tuần hắn đã không còn yêu Stephanie nữa. Ted đã không thỏa mãn với những gì hiện thực bình thường, cái hắn cần là một thứ nào đó cao cả, thiêng liêng, một thứ tình cảm chiếm hữu, và sức mạnh bao trùm. 

Điều đó làm Stephanie rất ngạc nhiên và đau khổ. Tháng 2/1974, không một lời giải thích hay báo trước, Ted chấm dứt mọi liên lạc với Stephanie. Đến lúc này, cô mới hiểu rằng kế hoạch báo thù của Ted đã thành công. Hắn từ bỏ cô như có lúc cô đã phũ phàng bỏ rơi hắn, họ không bao giờ gặp lại hay nhận được tin tức của nhau nữa.

Tháng 4/1977, Ted được chuyển tới tòa án hạt Garfield cũng thuộc bang Colorado. Công luận muốn hắn phải đền tội. Tuy nhiên, kẻ giết người đã kịp làm việc mà không ai ngờ: bỏ trốn và tiếp tục gây ra những vụ giết người ngày càng tàn bạo, dã man hơn.

Trong quá trình chuẩn bị cho phiên tòa, vì không tin vào luật sư nên Ted đã tự bào chữa. Hắn tỏ ra tin tưởng vào thành công trong vụ xử, mà theo kế hoạch được tiến hành vào ngày 14/11/1977. Vì phải nghiên cứu nhiều tài liệu tại thư viện luật ở Aspen để chuẩn bị cho vụ xử, hắn được phép ra khỏi phòng giam dưới sự giám sát của cảnh sát. Mọi người không hề biết rằng Ted đang âm mưu chạy trốn.
Ngày 7/6, trên đường tới phòng đọc sách của thư viện nằm bên trong tòa án, Ted nhảy từ cửa sổ xuống đất. Hắn bị thương ở mắt cá chân, nhưng vẫn trốn thoát. Vì không hề bị khóa chân tay nên Ted dễ dàng nhập vào rừng người ở Aspen. 

Cảnh sát Aspen ngay lập tức chặn các ngả đường xung quanh thành phố, tuy nhiên, Ted đủ khôn ngoan để tìm ra chỗ ẩn náu an toàn cho riêng mình. Kết hợp với chính quyền thành phố, cảnh sát tiến hành nhiều cuộc càn quét với sự tham gia của chó săn và hơn 150 tình nguyện viên. Nhưng nhiều ngày trôi qua, Ted vẫn biệt tăm.

Trên đường trốn chạy, Ted hiểu rằng cần có một chiếc ôtô để vượt qua vòng vây đang giăng bủa khắp nơi chờ đón mình. Hắn trộm được một chiếc xe còn nguyên chìa trong ổ khóa điện. Nhưng may mắn của Ted đã hết. Ngày thứ 6 sau khi trốn khỏi tòa, Ted bị 2 cảnh sát phát hiện và bắt giữ. Kể từ đó, Ted buộc phải mang còng tay và chân trong suốt thời gian tra cứu tài liệu trong thư viện ở Aspen. 

Song hắn không phải là kẻ dễ khuất phục. 7 tháng sau, Ted một lần nữa tìm cách trốn và lần này hắn thành công. Ngày 30/12, Ted đào tường tòa án hạt Garfield rồi tìm cách núp vào bên trong một căn buồng nhỏ của người cai ngục. Đợi cho đến khi không còn ai trong phòng, Ted thản nhiên bước ra khỏi khu vực tòa án bằng đường cửa trước. Cảnh sát chỉ phát hiện ra hắn vượt ngục 15 giờ sau đó, lúc hắn đang đi tới Chicago, một trạm dừng trên con đường tới cái đích cuối cùng là bang Florida. Đến giữa tháng 1/1978, Ted Bundy, dưới cái tên giả Chris Hagen, đã đàng hoàng sống trong một căn hộ ở Tallahassee, Florida.

Thông minh, lại đẹp trai, Ted không gặp nhiều khó khăn trong việc tìm ra một chỗ ở gần Đại học bang Florida. Hắn thường lảng vảng gần ký túc xá của trường, và thậm chí còn vào lớp nghe giảng "chui" mà không hề bị phát hiện. Để sống, hắn phải tìm cách kiếm được những đồ dùng hàng ngày. Tất cả mọi thứ trong căn hộ một buồng của hắn, ngay cả thức ăn, cũng là đồ ăn trộm. Dù sao, trong tình trạng đó, Ted dường như đã có một cuộc sống đầy đủ và hắn rất hài lòng. Điều duy nhất hắn thiếu là một phụ nữ thật xinh đẹp cho hắn mua vui, và từ bấy lâu nay hắn rắp tâm tìm kiếm bên khu nữ.

Tối thứ bảy, 14/7/1976, hầu hết thành viên Hội nữ sinh đại học Florida tham gia vũ hội hoặc các bữa tiệc trong khu ký túc xá. Ted cũng có mặt trong vai trò người khuân vác, và quan sát hết mọi người. Khi họ bắt đầu quay về nhà, tại khu Chi Omega, vào sáng sớm hôm sau. Lúc đó, các nữ sinh không thể biết rằng một điều khủng khiếp đang đợi chờ họ.

Khoảng 2 giờ sáng, hung thủ bỏ tiệc trở về ký túc xá, lẽn vào căn phòng của Kathy Klein, một nữ sinh da trắng tóc vàng, sắc đẹp trung bình, người lớn con. Đập một phát lên đầu nạn nhân cho ngất xỉu, hắn nhanh chóng lột sạch quần của cô ra, xé rách đáy quần lót một khoảng lớn, rồi hắn chỉ cần mở phẹt-ma-tuya của hắn ra để giở trò dâm dục.

Sau đó, hắn cại cửa phòng gần đó. Margaret Bowman, một nữ sinh trẻ, khá xinh, đang ngủ mê trên giường, bị đánh vào đầu bất ngờ, và ngất xỉu. Hung thủ xé rách hết áo quần cô ra, nằm đè lên mình nạn nhân, chỉ để liếm và cắn, như để lấy lại sự hưng phấn mới sau khi xuất tinh. 

Không lâu sau, hung thủ lẽn qua phòng kế bên. Lisa Levy, một nữ sinh thông minh, học giỏi, duyên dáng, và trẻ đẹp. Cô là mục tiêu chánh của hung thủ trong chuyến đi này. Hắn đánh cho cô ngất xỉu, cẩn thận cởi áo quần cô ra (không xé như các nạn nhân trước đó), lật úp cô lại, và giao hợp với nạn nhân từ phía sau. Do cú đánh không mạnh, Lisa tỉnh dậy, buộc lòng hung thủ phải bóp cổ cô tới chết. Xong xuôi hắn trở ra, phát giác có một nữ sinh khác, Karen Chandler, đang mở cửa. Hắn rình và đánh vào đầu cô, rồi bỏ chạy.

Lúc đó khoảng 3h sáng. Nita Neary được bạn trai đưa về tới trước cổng khu nhà. Bước về căn buồng của mình, cô để ý thấy cửa trước khu nhà bị mở toang. Vào bên trong, cô nghe có tiếng động như thể một người đang chạy ở căn buồng phía trên. Rồi đột nhiên, tiếng bước chân tiến về phía cầu thang gần chỗ cô đứng. Neary vội nấp vào cánh cửa. Cô trông thấy một người đàn ông đội chiếc mũ cát két màu xanh nước biển sụp xuống che hết mắt, tay cầm một khúc gỗ quấn giẻ. Hắn chạy ra phía cầu thang và ra khỏi cửa.

Thoạt đầu, Nita nghĩ rằng căn nhà bị đột nhập. Cô chạy lên tầng gọi cho bạn là Nancy Dowdy biết tin, rồi cùng đổ đi tìm người phụ trách tòa nhà. Trên đường tới phòng của bà, họ nhìn thấy Karen Chandler, bạn học của họ, loạng choạng bước dọc hành lang trong tình trạng lõa lồ. Máu chảy như suối trên đầu cô. Tại một phòng khác, họ phát hiện Kathy Klein, chủ nhân căn phòng đang nằm trơ trẽn trong một vũng máu, cũng chảy ra từ vết thương lớn trên đầu ...

( Từ khóa tìm kiếm: truyen sex , truyen dam , truyen nguoi lon , truyen , sex , anh sex )   
Bản quyền thuộc về KHOTRUYEN.BLOGSPOT.COM

Chủ Nhật, 13 tháng 5, 2012

làm tình trong xưởng sx

Ngày đầu tiên đi làm. Quán đông khách vì là ngày khai trương nên đa số là khách mời. Có một số diễn viên,ca sĩ bạn bè của cụ Hoàng Anh nửa chứ. Đi trà, oder nước...mệt bở hơi tai nhưng đứa nào cũng dc yêu cầu phải đi cho ra dáng, đứng cho lịch sự và giữ trên môi nụ cười tươi hơn hoa =.=. Xui một điều là nó vốn có cái mặt buồn, mắt buồn...thi thoảng mấy đứa làm chung và cả thằng cha quản lí lùn xủn phải nhắc nhở nó cười lên...cười thì cười...nhưng rồi cũng đâu lại vào đấy.( Hãy truy cập :http://khotruyen.blogspot.com/ luôn cập nhật truyen sex hay mới nhất )

Ca hai bắt đầu từ chiều, nhưng nó và một vài đứa khác dc quản lí nhờ làm giúp vài ngày thêm ca tối...cũng tốt làm ca tối, đèn ko dc sáng cho lắm nên nó cũng chẳng cần phải cười quá nhiều nửa trừ khi mặt giáp mặt với khách.Quán buổi tối khách ít hơn lúc sáng, bây giờ chủ yếu là khách đi uống café thật chứ ko phải cái khách mời nửa...Tiếng nói chuyện râm ran, tiếng cười khúc khích của một vài cặp tình nhân ngồi trong góc, tiếng nước chảy xen lẫn với bài hát ko lời khiến không khí ở quán có vẻ dễ chịu hơn. Một nhóm khách 6 người đi vào tiến về khu vực gần chỗ của nó quản lí. Có lẽ công tử cô chiêu gì đây mà, ăn mặc có vẻ mốt, đầu tóc đều nuộm xanh nhuộm vàng. Đặc biệt trong nhóm nó phát hiện một cô gái đẹp nổi bật hơn nhiều so với những đứa đi chung. Gương mặt nhỏ khá buồn, make up nhẹ...có nét đẹp giống giống Midu nhưng nói thật nếu ko tính về khoảng nổi tiếng thì có lẽ nhỏ vẫn quyến rũ ng khác hơn so với Midu vì cách ăn mặc khá sexy, bộ đồ tuy ko hở nhiều nhưng lại ôm sát người khoe hết mọi đường cong trên cơ thể, nó ko thích con gái nhuộm tóc cho lắm nhưng từ khi nhỏ xuất hiện quan điểm của nó thay đổi ngay, dường như con bé này sinh ra để đẹp nhất với mái tóc vàng thì phải. Nó ngẩn người ra để nhận xét sắc đẹp của nhỏ mà quên mất nhiệm vụ phải đi trà (thấy gái đẹp là vậy đấy ). Tất nhiên làko chỉ một mình nó ngẩn người mà cả đám phục vụ nam cũng nhìn còn nhỏ với con mắt thèm thuồng, trong lúc nó đi trà cho bàn con nhỏ thì mấy chả đứng bàn tán xôn xao (có thằng cha quản lí trong đó nửa – đúng là lùn mà vẫn hám gái ). Nói là ngẩn ngơ trước con bé nhưng rồi nó cũng chẳng thấy thiện cảm lắm với cái đám này, ăn nói mất lịch sự, đúng gần toàn nghe tụi này nói về mấy chuyện khoe khoang,khinh người này nọ, nhìn cũng đoán ra toàn chuyên ở nhà ăn bám gia đình ngửa tay xin tiền ra ngoài lên mặt với đời chứ đâu.


Nghĩ là vậy cho nên với cái tính bất cần của mình, lúc mang nước ra cho tụi này mặt nó vẫn lạnh như tiền, chẳng quan tâm đến sự hiện diện của con nhỏ xinh đẹp. Suốt cả tiếng đồng hồ đứng nghe tụi này chém gió, nó chẳng thèm nhìn về phía con nhỏ thêm lần nào nửa, còn mấy cụ phục vụ khác, mấy cha khách gần đó thì vẫn nhìn, nói....rồi giành nhau thêm trà, giành nhau mang cái này cái nọ ra bàn con nhỏ để tranh thủ nhìn @@. Bổng nó nghe tiếng trêu ghẹo, tiếng con nhỏ phục vụ chung nhóm với nó nghe có vẻ sợ sợ....nhìn lại thì ra cái thằng quỷ đầu ngựa (nó cắt tóc buồm ngựa, nhuộm đỏ chét..thằng này mà xỏ thêm cái mũi là đúng ngựa vàng seagame) đang nắm tay nhỏ bạn trêu chọc...Nó vội bước đến kéo nhỏ ra nói nhỏ


- Bà qua kia oder khách mới vào chỗ này để tui
- Ừ ừ...- con bạn nhìn nó vẻ mặt bối rối rùi quay đi (nhỏ ko đẹp nhưng cũng dễ thương hèn gì bị chọc)
- Dạ anh cần gì?- nó quay qua hỏi thằng đầu ngựa
- Đụ má ai kiu mày mà mày lại đây
- Dạ anh cần gì cứ gọi em, còn nhỏ kia phải oder khách mới vô
- Má mày tau đéo cần biết kiu nhỏ đó lại phục vụ mau – thằng đầu ngựa trừng mắt nhìn nó, xung quanh mấy đứa kia cũng hùa theo bắt nó phải gọi nhỏ bạn lại phục vụ.
Nhỏ bạn đứng xa nhưng nghe vậy cũng lật đật chạy lại để phục vụ...nó miễn cưỡng đứng sang 1 bên. Thằng đầu ngựa lại trêu con nhỏ trong tiếng cười khoái trá của mấy đứa đi chung trừ con nhỏ xinh đẹp có vẻ im lặng.
- Nè em...anh muốn uống nước bưỡi ép...mà nhìn em anh thấy chỉ có cam thôi hà...sao của em nhỏ vậy cưng (bà mẹ mày về mà uống bưởi ép của má mày á – nó lầm bầm)
- Dạ anh...anh gọi gì...để em vào mang ra....bưởi ép hay cam anh
- Cưng mang cho nó cái ly ko rồi vắt tại chỗ nó mới uống cưng ơi – thằng ngồi kế con nhỏ xinh đẹp lên tiếng, thằng đầu ngựa cười ngất ngưỡng...
- Đụ má thằng này hay...đúng đúng anh chỉ thích uống cam của cưng...hế hế hế - vừa cười nham nhỡ nó vừa kéo con bạn lại gần chỉ tay vô ngực con bạn. Chiu hết nổi con bạn gằng giọng
- Buông tui ra...đồ mất dạy (chữi hay)
Thằng đầu ngựa bị chửi, nối điên đứng dậy giơ tay tát con bạn
- Bốp!
Người dính cái bốp ko phải con bạn mà là cái vai của nó, lúc thằng này vừa tát thì nó nhanh tay kéo con bạn ra, đưa vai đỡ cái tát. Tay nó run bần bật suýt làm rơi mấy ly trà đang cầm trên khay. Thằng đầu ngựa nóng đỏ cái mặt, 2 thằng kia cũng kéo ghé rầm rầm đứng dậy, thằng đầu ngựa nắm cổ áo nó chửi
- Đụ má thằng chó..máy thích kiếm chuyện với tau hả
- Mẹ nó đập chết mẹ nó đi tiền quán tau lo – thằng kế ben hùa theo, mùi rượu tụi này nồng nặc phả vào mặt nó. Vốn ghét mùi rượu và cũng chẳng để ý tới tụi này...nó vẫn nhẹ nhàng
- Có gì đâu, tui chỉ bưng trà thay cho mấy a thôi à
( Hãy truy cập :http://khotruyen.blogspot.com luôn cập nhật truyen sex mới nhất) 

Vừa nói mặt nó vẫn lạnh tanh quay nhìn phía khác cười khẩy, vô tình nhìn thấy gương mặt con nhỏ xinh đẹp nhìn nó...con nhỏ này đẹp mà bị câm hay sao nên từ đầu buổi tới giờ hổng thèm nói 1 lời nào hết. Mãi suy nghĩ bổng nó lãnh nguyên cú đạp thẳng vào bụng. Ly trà văng ra vỡ tạo nên âm thanh rất vui tai ( )...nó đứng dậy mặt vẫn giữ nụ cười khẩy (cười cho đỡ nhục lo nhìn gái bị uýnh ko kịp đỡ). Tiếng đỗ vỡ làm mấy ông bảo vệ chạy ào lại can mấy thằng điên đó lại, thằng làm chung kéo nó đi vào trong còn lão quản lí thì đứng nói chuyện giảng giải với tụi điên đó. Nói chuyện này nọ dc 10 phút thằng ngồi kế con nhỏ rút 1 tờ tiền 500k đập xuống bàn, quay qua nói nhỏ gì với thằng mặt ngựa nên gật gật rồi nhìn về phía nó chỉa tay làm hình cây súng bắn 1 phát rồi cả đám kéo nhau đi thẳng ra cửa. Thằng này chắc hoang tưởng nó là diễn viên trong mấy phim cao bồi hay sao ta...mặt mày vào phim là xác định cái vai ngựa thôi con à .

Ông quản lí giải quyết xong vụ lộn xộn, hỏi vòng vòng mấy đứa phục vụ gần đó rùi quay lại chỗ nó đang ngồi.
- Thôi cũng hok phải lỗi mày. Làm tiếp nổi ko
- Dạ ko sao anh
- Ờ dc thì làm. Vô phòng thay cái áo khác đi rồi ra làm tiếp. Mày cũng gan quá.
- Có gì đâu anh. Em thay đồ cái.- nó quay đi lên lầu, nói ko sao chứ thằng đó to con, đạp 1 cái cũng thấm lắm chứ giỡn à, nó nhỏ con mà.
- Cảm ơn ông nha...tại tui – con nhỏ đi theo nó líu ríu
- Khùng hả bà...đi xuống làm đi,theo tui chi tính thay đồ dùm tui hả - vừa nói nó vừa làm cái mặt dâm dê với con bạn.
- Ừ ừ tui quên...quỷ à!


Quán đóng cửa, đa số tụi phục vụ đã về hết, chỉ còn nó, ông quản lí với 2 thằng bảo vệ ở lại để dọn 1 số thứ rồi mới về. Một ngày làm việc khá tốt, tuy có vụ lộn xộn xảy ra nhưng nói chung nó cũng dc thằng quản lí xếp vô hàng thân cận của quán.



- Em về nha anh Kha
- Ở lại làm vài chai mày
- Thôi mai đi, giờ về giặt bộ đồ, mai em học sáng.
- Ok. Mai qua quán sớm thu mấy cái chứng minh nhân dân của tụi nó làm hồ sơ giùm tao
- Duyệt lun!


Sài Gòn về đêm đôi lúc cũng yên lặng thật. Đêm nay trời đẹp...nó lặng lẽ đạp xe một mình về nhà trọ, cái bụng bị đạp lúc nảy vẫn còn ê ẩm...đúng xui xẻo, cũng may ko bị đuổi chứ ngày đầu đi làm gây chuyện mà ko bị đuổi thì...còn gì đen hơn. Chạy được một đoạn thì sau lưng có tiếng môtô kéo ga làm nó giật mình lủi xe lên vỉa hè. Một chiếc môtô (nó hok rành về xe cộ) vụt lên dừng trước mặt nó, theo sau là 2 cặp nam nữ thằng đi SH và novou. Đèn xe tắt nó nhận ra thằng đi chiếc SH là thằng quỷ đầu ngựa...còn ngồi trên moto là thằng ngồi kế nhỏ xynh đẹp...sau lưng ko ai khác, con nhỏ ngồi khoanh tay nhìn nó cùng với ánh mắt giống như lúc nó bị đánh trong quán.” Phen này lành ít dzữ nhiều rồi M ơi..nó thâm nghĩ”. Thằng đầu ngựa nhảy xuống xe lao về phía nó vừa rinh chiếc xe đạp của nó quăng ra xa vừa chửi.
- Đụ má em yêu...kiếm chiện với tau hả con dog...bữa nay chết mẹ mày với tau


- Dzô dzô...giỡn chơi với anh ý chút đi ông – hum nay quậy dzui thiệt – tiếng 2 con nhỏ ngồi sau 2 xe kia cổ vũ (tổ cha mày 2 con mắm)
Nó vẫn đứng im lặng. Trước giờ nó bị đánh cũng nhiều nhưng ít khi nào nó chạy và đánh lại lắm. Phần vì nó nhỏ con, ốm yếu, phần vì nó vốn ko thích đánh nhau. Lúc trước còn xung còn hay kéo bè phái đánh đấm này nọ nhưng sau cái vụ nó vì háo thắng, có chút võ trong người đánh thằng hàng xóm vỡ mặt, suýt phải hủy bỏ 1 con mắt (tay nó đấm mạnh quá nên gãy 1 ngón)...từ đó nó hứa với thầy dạy võ và chính bản thân nó là dù có chuyện gì cũng phải nhịn. Đàn ông hơn nhau cũng đâu phải ở nắm đấm.
- Đụ mẹ mày khinh tau hả..đéo nói gì mậy
- Haha chắc nó sợ vãi ra quần rồi chứ gì...


Vậy là thằng đi novou với thằng đầu ngựa bay vào đấm đá nó túi bụi. Nó chỉ giơ tay chịu trận chứ ko chạy, cũng ko đánh trả. Mặt nó mĩm cười nhẹ...Nó thoáng thấy nhỏ xinh đẹp nói gì đó vào tai thằng chở nó....Xong thằng kia gật gật rồi khỏa tay kiu 2 thằng đánh nó dừng lại.


- Thôi hai cha, tính đánh nó chết thiệt hả
- Đụ mẹ thằng này hèn chết mẹ đánh đéo đánh lại
- Móa mày thấy nó nhỏ con ko
- Dẹp! Chơi vậy dc rồi móa giờ kiếm chỗ ăn rồi giải tán.


Vậy là cả đám hò nhau lên xe cười khoái chí rồ máy xe lao đi...Nó nằm dựa lưng vào cột điện, máu từ miệng và mũi chảy ra nhỏ từng giọt từng giọt. Nó mĩm cười lắc đầu ngao ngán, tay quẹt máu trên môi chẳng thèm quay mặt nhìn theo tụi đó. Nhưng nó cảm giác con nhỏ vẫn nhìn nó từ lúc bị đánh đến lúc bỏ đi. Xùy! Nghĩ quái làm gì cho mệt...Nó đứng dậy phủi bụi dẫn xe đi về...Sài Gòn đêm...gió thổi hanh hao...kết thúc một ngày nhiều chuyện kỳ cục xảy ra...xui thật!

- Trời đất! Mặt mũi sao vậy thằng kia - ông Kha la làng lên khi nhìn thấy nó. Ổng ko phải người đầu tiên hỏi nó câu này từ khi nó bước vô cái quán này
- Dạ....thì mấy thằng tối qua nó đón đường em
- Ơ địt mẹ cái tụi choi choi này...Mày làm nổi ko.Hay về nghĩ đi
- Thôi anh...em làm dc..mà a hok sợ em làm mất bộ mặt của quán chứ
- Dẹp...mặt mày gì...mày đi vô kiu con Thúy nó dán cho mấy miếng băng keo rồi ra làm.
- Ok luôn anh trai. Rồi vụ giấy tờ?
- Thôi để tau kiu đứa khác. Còn mấy thằng đó để có gì tau tính cho.


Vậy là nó tiếp tục làm việc với cái mặt đầy băng keo cá nhân, người đau ê ẩm vì trận đòn. Trời dần về tối sắp tới giờ cơm chiều, đa số tụi phục vụ dc vào phòng ăn cơm, chỉ còn lác đát vài đứa dc ở lại phục vụ khách sẽ ăn sau, nó nằm trong số đó. Ko đói bên nó cũng ko muốn ăn, nó đi vòng vòng khu vực nó quản lí để xem khách (giống thằng cha quản lí ghê :-“ ). Chợt con nhỏ xinh đẹp hôm qua bước vào đúng sau lưng nó từ lúc nào. Nó quay lại, nhìn con nhỏ có vẻ hơi ngạc nhiên nhưng rồi nó cũng để mặt lạnh lùng hỏi


- Chị đi mấy người ạ


- .... Con nhỏ im lặng bước vào cái bàn trong góc ngồi xuống. Nó đi theo từ phía sau nhìn...Con nhỏ hôm nay mặc cái quần jean ôm sát người, cái quần cách điệu đầy những đường cắt làm chân con nhỏ ẩn hiện làn da trắng mịn, áo con nhỏ cũng ôm sát người khoe cả 2 bầu ngực căn tròn...Hix hix...đẹp vậy mà quậy, uống thiệt nó chép miệng.


- Chị dùng gì – nó chìa cái menu trước mặt con nhỏ rồi đứng im nhìn ra phía cổng. Con nhỏ ngước mặt nhìn nó rồi trả lại menu
- Cam vắt bỏ thêm 1 tý muối!Cảm ơn! (chà nhờ đi một mình mới biết là hổng bị câm)


Nó cầm lấy menu chẳng thèm nhìn lấy con nhỏ bước đi vào trong.Cùng lúc đó mấy đứa phục vụ ăn cơm xong cũng bắt đầu rục rịch về quán làm việc...Tụi con trai với thằng cha quản lí lại nhìn con nhỏ như chưa từng thấy gái đẹp bao giờ. Tụi nó lại bàn tán, lại đúng tụm 5 tụm 3 nhìn con nhỏ, kể cả tụi con gái cũng nhìu chuyện luôn....mắc cười nhất là trong số đó có cả thằng cha quán lí mới ghê...Nó bưng nước ra cho con nhỏ đi ngang cái đám đó mà lắc đầu la nhỏ
( Hãy truy cập :http://khotruyen.blogspot.com luôn cập nhật doc truyen sex mới nhất)

- Hổng làm việc hả cái đám này – cả đám chưng hửng trong đó có thằng cha quản lí
- Ế thằng này ngon
- Ủa ủa quán mình mới có quản lí mới hả anh Kha
- Đâu có..có mình tau thôi.....ế quên nửa tụi mày đi làm việc đi...kiu mấy đứa chưa ăn đi ra sau ăn rồi lên làm nhanh...- ổng la lên (ôi ông nào đi mướn cái ông quản lí khùng hết chỗ nói vậy trời)


Mang nước ra cho con nhỏ xong nó quay đi chẳng nhìn đến con nhỏ nửa. Chỉ gật đầu cho có lệ khi con nhỏ cảm ơn nó.


- Ê ông M, đi ăn cơm kía
- Thôi bà đi ăn với tụi nó đi tui ăn sau
- Gì hok đói hả ba
- Ờ tan ca tui ăn sau...giờ ăn hok vô
- Hix bộ bị đánh đau ăn hok nổi đúng ko
- Ờ coi là vậy đi...bà đứng lo..tui ăn sau
- Uhm vậy tui đi hen. Để tui giành phần cho ông.
- Thanks


( Từ khóa tìm kiếm: truyen sex , truyen dam , truyen nguoi lon , truyen , sex , anh sex )   
Bản quyền thuộc về KHOTRUYEN.BLOGSPOT.COM

Thứ Bảy, 12 tháng 5, 2012

con cu loạn luân phần 2

Ðến như vậy rồi mà em vẫn còn run, không dám chủ động. Một tay Ngọc nhận mông đít em sát xuống. Quỷ thần thiên địa ơi. Nó vào ngọt xớt như chỉ vào lỗ kim. Em nhập cuộc vì sướng điên lean rồi. Em nắc từ từ trong khi Ngọc rên thê thiết những tiếng rên nho nhỏ...
- Như vầy là em khỏi chết theo giòng kinh này rồi. Sướng quá anh Tư của em ơi. Bữa nay em mới thật sự hưởng cái sướng của xác thịt. Mọi lần, em chỉ nghe chị Ba rên để tưởng tượng. Phải đụ em như anh đã đụ chị Ba nghe anh Tư.
( Hãy truy cập :http://khotruyen.blogspot.com luôn cập nhật doc truyen sex mới nhất)  
Em giật mình. Thì ra Ngọc đã nhiều lần nghe và xem em đụ vợ của em ở phòng bên cạnh. Em dò hỏi Ngọc:
- Em chỉ nghe hay có thấy anh đụ chị Ba?
- Cả hai. Bộ ngu hay sao mà em không xem cho sướng mắt. Cho nên bây giờ cái gì em cũng rành rõ sáu câu. Ðụ cho em ra một cái rồi em sẽ bú cho anh bắn ra trong miệng em, để cho em uống khí của anh nhen anh Tư. Em thèm đụ quá trời đi anh Tư ơi.

Lúc đó em như con ngựa điên được thằng nài buông lỏng giây cương. Em ôm Ngọc gọn giữa hai vòng tay và nắc ngất ngư như đang nắc chị Hai đây Em mang hết tài nghệ đụ đéo ra để phục vụ người yêu bé bỏng.

Gió ngoài vàm thổi mang mang vào thật mát mà cả thân người Ngọc vẫn toát ra ướt đẫm cả mồ hôi. Thú thiệt, em không dám vừa đụ vừa nhìn gương mặt non choẹt, trinh nguyên, mà cũng biết bặm môi, nhắm mất, hỉnh mũi, rên như vợ em đã rên:
- Trời ơi, đụ là như vầy hả mình? Sao mình mạnh quá. Mạnh như trâu vậy? Mới đụ hồi hôm, bây giờ lại đụ nữa. Bộ anh muốn em chết sớm để lấy con đĩ khác hả?

Em thương cái ngây thơ đó của Ngọc. Nghe vợ em la làm sao thì Ngọc bắt chước giống hệt như vậy Nhưag Ngọc đang sướng thật. Vì mỗi cái nắc của em là gương mặt của Ngọc lại thay đổi mỗi kiểu.
Chị Hai bỗng ôm siết Tư Ðát thật chặt, nói giọng hổn hển:
- Mặt em cũng thay đổi mỗi lần anh nắc xuống đầy nè. Anh có thấy không hả anh Tư?
- Trời tối như mực làm sao em thấy được. Nhưag nghe lồn chị nắc hứng lên, em biết là chị đã lắm phải không?
- Ðã lắm mình ơiặ Như vậy là anh đã đụ hết ba chị em của em rồi còn gì. Anh là ông Trời con à. Em thì khác với dì Ba. Càng ghen em càng nổi cơn dâm. Ðụ đi mình. Hai chị em mình đụ sáng đêm nay, rồi mai đụ tiếp... Sao nữa, kể tiếp cho
em nghe với mình. Ðã quá!
- Dạ, thì trong vòng nữa tiếng, em đã làm cho Ngọc ra hai lần. Nói thiệt, nếu em không chịu nhắm mắt nghĩ tới việc khác, là em đã bắn khí vô lồn Ngọc ít nhất cũng ba lần rồi. Không phải là tại em yếu sức, mà tại vì lồn của Ngọc nó bót quá chị ơi.

Ngọc ra cái thứ hai thì sãi tay nằm thở. Em rút cặc ra tuột xuống định bú lồn Ngọc thì thấy hai bên bắp vế Ngọc loang đầy máu đỏ hòa lẫn với nước lồn. Em liếm không còn một giọt. Ngon quá và thương quá vì em không ngờ Ngọc đã dành sự trinh nguyên cho em. Cái lưỡi em đã làm Ngọc thức dậy, cuồng nhiệt, hết mình hơn.

Ngậm cái hột le nhỏ xíu em nút chăm bẳm không ngừng. Cái bụng Ngọc trồi lên sụt xuống bập bềnh như sóng biển. Mười ngón tay Ngọc ngắt hai lỗ tai em không nương tay. Ðau lắm, nhưng vì quá đã nên em quên hết.

Sáng hôm đó, em với Ngọc lại tơi bời khói lửa dưới khoang ghe cho đến trưa thì phải chèo qua Lạc Thiện thu tiền gạo. Về đến nhà thì đúng 10 giờ khuya. Vì chị ơi, trên đường về, lúc trăng mọc, hai đứa lại cột xuồng vô bụi dừa nước đụ thêm một mách nữa. May mà nhờ chèo xuôi nước, chớ nếu không có lẽ chắc tới sáng mai tựi em mới về đến nhà...

Tư Ðát vừa chấm dứt câu chuyện đâm dật thì chị Hai lại ra thêm một cái nữa:
- Trời ơi là Trờí. Anh đụ ai em không cần biết. Em chỉ biết em đang ra với anh cái thứ ba đây nè Trời. Tư ơi, nắc mạnh lên cho em ra cho hết nghe mình ơi.

Rồi chị nằm bất động, thở hào hển như vừa vác đá qua núi. Tư Ðát muốn nhìn rõ thân hình bà chị vợ, nên chàng rút cặc ra, bỏ thêm mấy thanh củi vào lò thổi mạnh. Ngoài kia mưa vẫn rào rạt trút xuống con kinh ho ang vắng. Những cành dừa nước quét lên mui ghe nghe rất rõ trong đêm. Tiếng ễnh ương, cóc nhái đồng thanh kêu oang oang. Tư Ðát hỏi:
- Chị Hai đói bụng không?

Chị trả lời không nổi, mà chỉ gật đầu. Tư Ðát lấy cái nồi với tý gạo, nấu cơm. Trong khi chờ cơm chín, Tư Ðát để hai cái chân bà chị vợ lên bắp vế của mình mà đấm bóp. Nhờ ánh lửa, Ðát nhìn rất rõ từng khoảng da thịt trắng ngần hấp dẫn của bà chị.

Hình như chị đang thiếp ngủ vì mệt mỏi với ba lần ra, và cũng vì cái êm ả nhờ hai bàn tay đấm bóp của Tư Ðát. Ðát đưa hai tay thoa nhè nhẹ bộ lông lồn dày rậm của chị Hai, rồi thoa luôn cặp vú căng tròn đầy sinh lực của người đàn bà 27 chưa có con. Tư Ðát cúi xuống hôn nhẹ mu lồn, rồi bú nhẹ đôi vú Chàng không dám làm mạnh vì sợ bà chị thức giấc.

Tư Ðát tưởng tượng như đang mò vào phòng chị. Hắn đã lãng mạn, mà chị Hai càng lãng mạn hơn. Chị vờ ngáy nhè nhẹ và đầu óc cũng đang nghĩ là Tư Ðát đang mò chị. Cho nên khi bàn tay Tư Ðát để lên chòm lông lồn chị đã tự động chàng hãng hai bắp chân ra, giống như Ngọc đã làm, và chị nói như mớ ngủ:
- Như vầy, em đủ khôn lớn chưa? Bạn em 15 tuổi đã có hai mặt con rồi anh Tư. Không lấy được anh bữa nay em sẽ chết theo con kinh hoang vắng này cho anh coi.

Tư Ðát bớt lửa cho cơm chín, rồi nằm trườn lên người chị Hai. Hắn không đụ. Cứ để con cặc cà nhè nhẹ ở mu lồn chị, môi hắn nút nhè nhẹ môi chị. Cả hai hưởng một cái thú vô cùng thần tiên hoan lạc? Ðâu phải chỉ đụ ầm ầm mới sướng. Cứ êm như ru. Cứ hoang đường. Cứ như cánh vạc bay, như mây trời lãng đãng trôi trong bầu trời chiều đang xuống. Như con suối nhỏ róc rách giữa rùng cây hoang dại...
- Anh đừng làm em mê quá em dám bỏ chồng em làm vợ bé của anh đó, anh biết không? Anh nấu cơm cho em ăn, bóp chân cho em, ngắm thân người em, mò lồn, mò vú em, rồi còn nằm trên người em để tình tự thần tiên kiểu này, làm sao em quên được hả người yêu.
- Tại em muốn làm cái gì để đền ơn sâu của chị đã cho em một buổi tối đầy lãng mạn. Không có gì đổi được cái ơn ngàn vàng đó đâu chị Hai.
- Anh nói, lại làm em chết mê anh thêm lên. Thế nào đêm nay em cũng mang bầu với anh cho coi?

Cơm chín, TưÐát nướng mấy con khô sặc thơm lừng, rồi đở bà chị dậy. Cả hai trần truồng ngồi chò hỏ bên bếp lửa bập bùng ăn bốc một bữa cơm đạm bạc nhất, và cũng ngon nhất, mà suốt cả cuộc đời họ chưa từng có. Thỉnh thoảng, cả hai nhìn nhau cười thỏa mãn, như đã cùng hẹn với nhau làm một việc tội lỗi mang đầy hạnh phúc, sung ướng một cách hoang đường.

Rồi sau bữa cơm, hai chị em lại ôm nhau đụ ngồi trong bóng tối. Nhờ lửa trong lò, họ ấm áp giữa cái lạnh cô tịch, yên tĩnh của trời đất hoang vu Làm như ở đây, chẳng dính dáng gì đến quả đất vđi loài người đang quay cuồng với nhịp sống. Làm như khoang ghe này là cõi riêng thần tiên của Tư Ðát và chị Hai Mừng.

Họ ôm nhau đụ liên tục cho đến bốn giờ sáng, thì trần truồng nằm dài ra, ôm nhau, đấp chiếu ngủ cho đến khi mặt trời mọc cao khỏi ngọn tre.
- Em không muốn về nữa mình ơi.
Chị Hai cựa mình, uể oải nói với Tư Ðát như thế
- Sao vậy chị Hai?
- Tại em mê anh quá rồi chớ còn tại làm sao nữa. Anh đừng có đối xử tết với ai như vầy nghe không anh?
- Dạ, bộ chị ghen hả?

Sao không. ối mà thôi, hổng thèm ghen đâu. Anh muốn đụ ai cũng được. Miễn sao đừng quean em, mỗi ngày...
- Chính chị đang làm em mê quá trời đây nè. Trời sáng rồi, dở chiếu ra cho em ngắm chị lần nữa cho mãn nhãn cái coi. Hồi hôm tối thui không thấy rõ gì hết.
Tư Ðát ngồi dậy dở chiếu. Thân hình chị Hai lồ lộ ra như tượng thần vệ nữa. Da thịt chị trắng ngần, làm khuôn mặt mặt Tư Ðát như khối lửa ngùn ngụt cháy. Mặt chị không chút bẻn lẻn. Môi hơi cong lên. Hai mí mắt khép hờ, cố làm cho Tư Ðát si mê tàn tịch.

Tay Tư Ðát vuốt dọc hai bên hông, theo đường cong hấp dẫn của thân hình gái quê. Trong lúc đó chị Hai đưa tay cầm lấy con cặc đang cương cứng nóng hổi của Tư Ðát mà bóp thoa nhè nhẹ để thưởng thức nổi sung sướng, hạnh phúc đang tràn ngập trong lòng.

Tư Ðát cúi xuống hôn cũng thật nhẹ lên cổ, rồi đến vú chị Hai:
- Em hứa với chị từ hôm nay, lúc nào chị can là có em.
Không trả lời Tư Ðát, chị Hai gật đầu nhè nhẹ vì đang chìm ngập trong cơn hạnh phúc rạt rào, chất ngất.
- Em đụ chị cái cuối cùng rồi mình về nhen?

Chị Hai lại gật đầu. Rồi cả hai kéo dàỉ trận đụ đê mê ngây ngất trên một tiếng đồng hồ. Cả hai lại ra trong nhau, lại một lần khoái lạc, một lần ngoại tình không sấp đặt. Hạnh phúc tuyệt vời, thần tiên...

Cho đến hôm nay, ngoài Bàu Cong Cộc này, Tư Ðát và chị Hai đã đụ nhau trên ba tháng liên tục, kể luôn những ngày chị có kinh. Chị Hai bảo với Tư Ðát là đàn bà có kinh thì lồn dơ lắm, mà Tư Ðát không chịu, hắn bú luôn máu có tháng của chị Hai và bảo:
- Ông bà bảo ăn máu què mê nhau lắm. Em không muốn bỏ chị Hai, nên tình nguyện. Với lại một ngày không đụ chị, em thiếu thốn khó chịu vô cùng.

Chị Hai đành phải cho. Như vậy là không ngày nào chị vắng đụ. Họ hẹn nhau đủ chỗ. Có khi sau cây rơm gần chuồng bò. Có khi ngoài miếu Ông Của. Có khi lên tuốt Gò Ô Môi. Và bữa nay là Bàu Cồng Cộc. Họ nghĩ đây là nơi hoàn toàn thanh vấng có ai thèm tới làm chi.

Mà thật vậy. Vô tình tại con Hạnh lội qua con kinh nhỏ bủa câu cá rô mới chợt nghe tiếng người giỡn hớt trên bàu. Nó thò đầu qua hàng bìm bịp, chợt thấy chị Hai với Tư Ðát rượt nhau rồi nằm ngữa ra giỡn hớt hoa tình...

Bây giờ chị Hai đang bú cặc Tư Ðát. Ngồi trong bụi cây sim, thằng Sảnh nhìn lần đầu tiên cảnh bú cặc, mặt nó nóng bừng, mắt đổ hoa. Nó cầm tay con Hạnh bóp mạnh. Mạnh đến độ con nhỏ phải la lên khe khẻ.

La thì la mà Hạnh chẳng rút tay về, mà còn như khoái là đàng khác. Vì đây cũng là lần đầu tiên con Hạnh được Sảnh cầm tay. Cái cảm giác là lạ chạy rần trong người Hạnh. Nhất là khi cả hai mục kích cảnh Tư Ðát leo lên người chị Hai nằm mà đụ.

Thằng Sảnh nứng cặc vô cùng, không biết làm gì, bỗng ôm chặt con Hạnh mà thở, và cũng là lần đầu tiên Hạnh chợt nhìn thấy con cặc của Sảnh trồi lên, cứng ngắt chống thẳng trong quần.

Sảnh thú thật nho nhỏ bên tai Hạnh:
- Anh không dám nhìn cảnh đó nữa Hạnh ơi.
Con Hạnh hỏi:
- Sao vậy anh Sảnh?
- Tại vì... Tại vì...
Chỉ nói có vậy rồi thằng Sảnh lấy tay đè con cặc xuống. Không phải nó đè cơn nứng cặc mà vì sợ con Hạnh thấy.
- Anh đè nó làm gì. Nãy giờ em thấy rồi chớ bộ. Ðàn ông khổ quá há. Mỗi lần động long chuyện dâm dục là thằng nhỏ chìa ra. Hí hí?

Sảnh đưa tay lên bụm miệng con Hạnh thật lẹ, vì con nhỏ cười hơi lớn. Hạnh gait khẽ bàn tay Sảnh xuống, và gương mặt hai đứa thật gần. Mặt đối mặt, máu sinh lý dồn lên nóng hực đôi mắt. Hai tay con Hạnh bỗng ôm choàng qua vai Sảnh rồi áp má mình sát vào má Sảnh. Nó muốn hôn thằng Sảnh mà không dám.

Ngoài kia, bú cặc xong, chị Hai ngồi lên đụ Tư Ðát. Mặt chị sà xuống hôn nồng nàng lên môi Tư Ðát. Hạnh hỏi:
- Anh Sảnh. Anh có thấy họ làm gì không?
- Họ ? họ ? họ?

Sảnh cố kiếm chữ gì thanh bait hay cho tiếng đụ mà tìm hoài không ra. Sảnh sợ nói như vậy Hạnh chê.

Thấy Sảnh ngập ngừng, con Hạnh bèn hỏi tới:
- Họ làm sao?
- Họ... đạp mái nhau.

Chịu không nổi, con Hạnh chợt cười khúc khích. Một lần nữa, Sảnh đưa lẹ tay bịt miệng con Hạnh. Lần này khi Sảnh gỡ tay ra khỏi miệng mình, con Hạnh kê sát môi vào môi thằng Sảnh và nói thiệt nhỏ:
- Anh hôn em như Tư Ðát hôn chị Hai Mừng đi

Thằng Sảnh nghiêm nét mặt lại, sà sát đôi môi vào miệng con Hạnh. Và hai đứa bắt chước giống hệt ngoài kia. Trời đất quay cuồng. Cảnh vật đảo điên. Hai đứa nhắm mắt thưởng thức cái hôn ái tình lần đầu tiên. .

Ngoài kia chị Hai rên thật lớn:
- Không có mình đụ mỗi ngày, chắc em chết quá anh Tư ơi. Em ghiền con cặc anh quá rồi.
- Em cũng vậy chị Hai ơi. Ngày nào không được đụ chị, em như thằng điên, làm cái giống gì cũng không được.

Hai người lớn ngoài kia càng la tục tĩu, hai đứa nhỏ trong bụi sim này càng ngây ngất như uống thuốc mê. Họ gián tiếp dạy cho hai đứa nhỏ, làm hai đứa thèm nhau đến khùng điên. Cả hai ôm nhau nút lưỡi mà tai vẫn nghe rõ mồn một ngoài
kia:
- Hồi hôm anh có đụ con Ba không?
- Có. Ðòi mà nó không cho. Nó nói đụ hoài ê lồn quá.
- Trời, cái con sao nó ngu vậy không biết. Ðụ lmà ê lồn. Cởi bò mới ê chứ đụ thì sướng, làm sao ê được
- Làm như con vợ em nó có bồ với ai đó chị Hai ơi. Cứ mỗi lần em thèm đụ, nhào vô ôm nó là nó kiếm chuyện.
- Chuyện đó chắc không có đâu. Ðàn ông ở cái xóm Gò Ô Môi đâu có ai hưỡn đâu. Anh nào cũng có đôi có lứa. Mà có thèm thì họ kiếm thou gái mới lớn lên. Lồn ngon, vú tốt, lông mới mọc. Chớ có ai ngu gì mò tới mấy con mẹ đã có chồng cho ăn dao mác.

Thằng Sảnh nghe câu "Gái mới lớn lên loan ngon, vú tết" thì nó ngừng hôn, nhìn chằm chằm con Hạnh. Nhất là nhìn cặp vú sừng trâu, không có áo lót của con Hạnh chìa ra nhọn lễu. Sảnh nuốt nước miếng.

Ngoài kia, nằm ở dưới, Tư Ðát đưa hai tay bóp nhuyễn nhừ cặp vú chị Hai Mừng. Con Hạnh kêu Sảnh thật nhỏ:
- Anh nhìn hai bàn tay Tư Ðát kìa...

Nói như vậy chẳng khác nào Hạnh biểu thằng Sảnh bóp vú của mình đi. Mà thằng Sảnh không dám. Lòng nó muốn lắm. Muốn sờ cặp vú non, cho Hạnh cho biết sự tình, mà hai tay nó không động đậy nổi. Hai tay của nó chỉ sờ tới bả vai, rồi xục xịch tới lui, chứ không dám hạ xuống ngang ngực con nhỏ.

Hạnh đưa tay lên kéo bàn tay thằng Sảnh đặt ngay trên vú của mình. Sảnh hít hơi đầy phổi, rồi thở hắt ra. Bàn tay nó để lên ngực con nhỏ rồi, mà vẫn không cục cựa. Con Hạnh ấn mạnh tay Sảnh vào, chà chà cái vú, rồi táo bạo hơn, nó luồn tay Sảnh vào bên trong. Lúc đó Sảnh mới can đảm bóp nhè nhẹ trái vú cứng ngắt đầy sinh lực của con Hạnh. Hai cặp môi lại xáp sát vào nhau lần nữa.

Lửa rơm đã phựt ngọn. Con Hạnh liều mạng cầm con cặc đang cương cứng nóng hổi của Sảnh nâng niu. Ðáp lễ, Sảnh cho tay Hạnh vào bên trong quần của mình, để cho con nhỏ tha hồ nâng nìu bóp nắn con cặc của Sảnh.

Ngoài kia, Tư Ðát đang đụ, vừa nắc, Tư Ðát vừa nói với chị Hai:
- Sao nước lồn của chị Hai nhiều dữ tợn à nhen. Lần nào mà đụ chị thì bộ lông dái của em cũng ướt chèm nhẹp.

- Dượng còn đụ nhiều, chớ chị cả tháng mới làm một cái. Mà thằng chả bắn khí ra rồi là thôi, biệt luôn hổng thèm ngó ngàng gì tới mình nữa, Lồn chị không bị ngập lụt là may. Hổng nhờ em đụ chấc chị khô héo, chết mòn.

Chợt con Hạnh nghe lồn mình cũng ướt nhẹp. Hình ảnh chị Hai Mừng bú cặc Tư Ðát hiện ra. Hạnh nằm dài lên cỏ, kéo thằng Sảnh nằm sấp trên người nó.

Cái áo của Hạnh đã được mở hết các khuy, cho Sảnh thấy toàn vẹn bộ ngực căng tròn dễ thương. Con cặc thằng Sảnh đang cà cà ở mu lồn Hạnh, nó cứng như khúc củi, làm con Hạnh thèm nhỏ nước miếng. Nó thèm được đụ như chị Hai Mừng.
Tư Ðát nói:
- Em về thôi vợ, lấy chị Hai luôn nhen.
- Ý đừng Tư. Làm vậy tổn đức lắm. Kệ nó. Em cứ ở với nó. Tụi mình vẫn lén lút đụ. Với lại đụ lén như vầy làm chị khoái hơn à. Ðụ ở bụi rơm, ngoài đìa, ngoài vàm, nhất là đụ dưới ghe đậu ngoài lạch vắng... chị thú vị hơn là đưa lên giường,
đóng cửa phòng lại mà đụ.
( Hãy truy cập :http://khotruyen.blogspot.com/ luôn cập nhật truyen sex mới nhất ) 
Chị Hai cứ nhắc đi nhắc lại chữ "đụ " làm con Hạnh ngất ngư. Nó hẩy hẩy cái mông đít thật cao cho mu lồn cạ sát với con cặc của thằng Sảnh, rồi hỏi nhỏ:
- Tụi mình làm vợ chồng đi anh Sảnh. Lấy em anh không sợ nghèo. Em là con một. Ruộng vườn rẩy bái của cha em bây giờ trước sau gì rồi sẽ là của vợ chồng mình.

Thằng Sảnh nghe lòng mình thương con Hạnh quá rồi gật đầu khe khẽ. Hạnh mừng lắm, nhắc lại:
- Mình làm vợ chồng đi anh.
Sảnh cho tay tuột hẳn cái quần đùi, rồi cổi luôn quần đen cho Hạnh. Hai đứa trần truồng như nhộng nằm nghiêng ôm nhau nghe ấm áp. Con cặc Sảnh chỉa thẳng vào mu lồn con Hạnh, và Sảnh nghe nước lồn dính ướt ở đầu cặc.
- Ðể em bắt chước chị Hai Mừng bú cặc anh nghe.

Không đợi cho Sảnh gật đầu, con Hạnh ngồi dậy khom lưng ngậm cặc Sảnh bú ngon lành như ăn khúc dồi heo.

Thằng nhỏ muốn la thật lớn cho bể trời mà không dám. Nó nghe con cặc nóng ấm và ướt ướt trong miệng con Hạnh. Nhìn xuống, Sảnh vừa sướng, vừa thương con Hạnh. Một niềm thương vừa chợt đến bất ngờ sáng nay, mặc dù hai đứa đã quen
nhau trên hai năm.

Hạnh bắt chước giống hệt chị Hai, nhắm mắt mút thật mạnh con cặc của Sảnh. Sảnh nằm ngửa chịu đựng cơn sướng vô cùng tận và cũng bặm môi nhắm mắt.

Lẽ ra nó phải được nói cái gì cho đã cơn sướng mà không dám, sợ Tư Ðát với chị Hai nghe. Mấy con chim chích chuyền cành kêu buồn buồn quanh đó Chị Hai lại nói với Tư Ðát:
- Cặc của anh sao em bú ngon quá chừng là ngon. Bú cặc anh xong, anh leo lên đụ em nữa nghen. Ðụ em cho tới chiều tối rồi hẳn về.
Con Hạnh ngừng bú nhìn thằng Sảnh:
- Anh có nghe chị Hai nói gì không?
- Có Một lát anh bú lồn em rồi tụi mình đụ nhau.

Nghe thằng Sảnh nói thế, con Hạnh mừng quá. Nó trở lại ngậm sâu con cặc của Sảnh mà nút dữ dội thiếu điều muốn đứt con cặc thằng nhỏ. Mặt thằng Sảnh đỏ phừng. Hai con mắt mơ màng chỉ còn lòng trắng. Nó thở phì phì qua hai hàm răng cắn chặt, rồi nói:
- Em lên ngồi trên miệng anh như chí Hai ngồi trên Tư Ðát đi. Anh bú lồn em cho. Bú kiểu đó chắc sướng lắm... .

Con Hạnh lẹ lẹ làm theo. Mặc dù Sảnh chưa rành bú, nhưng cũng đã làm cho Hạnh ngước mặt lên trời hú nho nhỏ và hai tay tự bóp vú. Nó thầm cám ơn Tư Ðát và chị Hai. Không có họ chắc gì giờ này thằng Sảnh dám cho lưỡi vô lồn nó mà bú với liếm. Hạnh cũng muốn được tự do la như chị Hai ngoài kia mà không dám. Hồi thằng Sảnh ngậm hột le nó mà nút thì Hạnh chịu không nổi, la lên:
- Chết em anh Sảnh ơi! Anh nút nhè nhẹ một chút được không. Sướng quá anh ơi!

Sảnh giật mình, chưa kịp đưa tay bụm miệng con Hạnh thì ngoài kia Tư Ðát với chị Hai hoảng hồn xách áo quần ba chân bốn cẳng chạy lẹ xuống bến, nhảy lẹ lên ghe chống biệt dạng sau mấy lùm cỏ lau với bìm bịp.

Rồi Hạnh dằn không được, nước lồn tuôn ra xối xả trong miệng thằng Sảnh. Hạnh nắm chặt hai bàn tay lại, nghiến răng la:
- Anh làm ơn coi phải em đang ra đó không anh Sảnh.
- Ối ối cha mẹ làng xóm ơi. Con... con... cho anh đó anh Sảnh. Cái gì trong lồn em nó đang tuôn ra đó. Hứng hết đi anh.

Thằng Sảnh biết là cặp kia đã chạy, nên nó cũng la:
- Anh đang nuốt nước lồn của em đây cưng. Ra thêm nữa đi.

Con Hạnh bặm môi nhấn lồn sát xuống miệng thằng Sảnh. Nó nhìn lưỡi Sảnh khua động ở miệng lồn, hết mình...

Rồi Hạnh tự động nằm ngửa ra.

Thằng Sảnh vụng về trèo lên cắm cặc vào lồn đụ con Hạnh. Và dù không rành lắm, con Hạnh vẫn sung sướng tuyệt trần, vì đây là giây phút mà nó đã chờ đợi gần haí năm nay.

Suốt hai năm qua, con Hạnh kiếm chuyện đi câu rô, hái sen, hái súng để có dịp gần gủi với Sảnh. Ðã nhiều lần Hạnh nói gần nói xa, ngay cả dùng kế mỹ nhân cho thằng Sảnh thấy hết phần khêu gợi của da thịt mình. Mà thằng nhỏ nhát gan,
cứ phải làm lơ.

Nhưng bây giờ thì Sảnh đang đụ hết tình hết nghĩa. Hai đứa tha hồ la vang động cả khu Bàu Cồng Cộc. Mấy con le le, vịt trời đang ấp trứng gần đó, tung cánh bay phần phật. Quái lạ, chưa cưới nhau mà cả hai bắt đầu thương nhau như vợ chồng. Một lúc sau, Sảnh ôm con Hạnh nắc hùng hục và nó đã bấn ra dữ dội những tia khí đầu đời sâu vào trong lồn con Hạnh. Hạnh nghe Sảnh đang tận hưởng nỗi sung sướng ngút ngàn mà lòng chất ngất hạnh phúc.

Cho tới bây giờ, Sảnh đang chống xuồng lùa vịt về Hạnh ngồi ở mũi ghe nhìn mà thương Sảnh quá Nó biết thằng Sảnh có vẻ mệt vì trưa đó hai đứa đụ nhau gần tới trời xế bóng. Thằng Sảnh thấy im lặng quá, kiếm chuyện nói:
- Nè Hạnh. TưÐát là em rể chị Hai Mừng, mà tại sao họ lại đi làm cái chuyện tầm bậy tầm bạ quá vậy cà?

- Chớ anh hổng nghe chỉ nói chồng chỉ mỗi tháng chơi có một lần à? Mà ổng bắn ra rồi là ôm gối ngủ, không cần biết tới ai sao? Vợ chồng mà vậy trách gì chỉ không...

Biết mình lỡ lời, con Hạnh ngừng ngay, nói chuyện khác:
- Nước năm nay lên sớm, làm ngập lúa hết á.

Dầu vậy cặp mắt thằng Sảnh cũng đăm chiêu. Bụng nó hơi lo cái câu nói của con Hạnh: "Vợ chồng mà vậy, trách gì chỉ không... " Rồi Sảnh cố cười giả lả:
- Ai coi cặp này chơi rồi cũng không làm sao nhịn được.
- Anh mới coi có một lần...
- Chớ bộ em coi mấy lần rồi hả?

Con Hạnh mắc cở cúi đầu xuống miệng chúm chím cười:
- Anh hỏi kỳ cục thấy mồ. Có ai cố tình đi coi chuyện tầm bậy vậy đâu. Tại gặp giữa rùng, giữa bụi thì mình...
- Vậy là em có coi mấy lần rồi phải không?
- Ừa có. Mà không phải Tư Ðát với chị Hai mà với con Ngọc.
- Con Ngọc. Phải con Ngọc em gái út chị Hai không?
- Chớ còn ai.
- Năm nay nó mới 15 tuổi, bằng tuổi em chớ mấy, mà cũng biết...

Nói tới đó, thằng Sảnh ngừng ngang, vì nó chợt nhớ tới bữa nay con Hạnh cũng đụ tơi bời hoa lá với nó. Con Hạnh nguýt thằng Sảnh một cái, rồi mắng yêu:
- Xí, đàn ông con trai gì mà nói chuyện không chịu coi trước nhìn sau. Chớ bộ bằng tuổi em rồi không biết đụ hả.

Lần đầu tiên con Hạnh dám nói chữ "đụ " ra mà mặt mày ráo hoảnh. Nó tự cảm thấy như mình đã là người lớn rồi, vì đã nằm ở Bàu Cồng Cộc làm tình say sưa ngất ngây với Sảnh.
- Em thấy Tư Ðát đụ con Ngọc ở đâu? .
- Thôi mà, chống ghe lẹ lẹ về em nấu cơm cho cha ăn.
- Năn nỉ đó. Làm ơn nói đi mai anh thưởng...

Con Hạnh nhìn thằng Sảnh với cặp mắt sáng rỡ vì chữ "thưởng. " Rồi Hạnh từ từ kể thật rõ cái bữa nhìn lén Tư Ðát đụ con nhỏ Ngọc ngoài đình. Ông Của.
- Hổng phải mình em thấy mà có cả con Chỉnh, con ông Hương Ngự nữa. Nếu bữa đó em quá giang xe anh Lộc về trước thì đâu có dịp. Em lấy làm lạ suốt buổi cúng đình, sao con Ngọc cứ quấn qúit bên Tư Ðát như vợ chồng. Lên lạy tụi nó cũng lạy chung. Ăn cũng ngồi kề ăn chung. Ăn rồi mỗi đứa cầm ly nước ra sau chái hè ngồi nói xầm xì cái gì đó, rồi cười chúm chím. Em nghĩ tại anh em nó mến nhau nên quấn quýt bên nhau. Nhưng con Chỉnh tinh mắt hơn, nói với em:
- Coi vậy mà hổng phải vậy đâu à mầy. Vợ của chả tức chị Ba của con Ngọc, hình như mê anh Sử đờn ghi ta, hổng có cho chả làm ăn, nên chả thập thò con Ngọc này lâu cả mấy tháng nay rồi đó. Hổng tin mày với tao cứ xớ rớ đâu đây, rình coi tụi nó tư tình.

Ăn xong, họ dọn dẹp ai về nhà nấy, mà Tư Ðát với con Ngọc vẫn còn lẫn quất chỗ cây sung sau nhà bếp. Em với con Chỉnh ra cổng tam quan rình nhìn.

Chừng nửa giở sau, hai cô cậu dắt tay thập thò vô chánh điện. Tức tốc hai đứa em chạy ra cửa hậu, nhập vô, ngồi núp sát dưới một bàn thờ chờ xem.
Tư Ðát nói với con Ngọc:
- Trời còn sớm. Giỏi lắm bây giờ chừng hai giờ chiều. Hai đứa mình đụ nhau một mách rồi tối nay anh chèo xuồng ra chợ coi hát, ăn hủ tiếu luôn nghe cưng.
Con Ngọc phụng phịu lắc đầu:
- Vậy thì chờ đến tối mình đụ dưới xuồng kín hơn.
- Chớ bộ ở đây không kín à. Thiên hạ về hết trơn rồi, đâu còn ai. Bây giờ mình làm một cái rồi tối đụ nữa.

- Xí cái đồ mặt dâm tà. Hèn chi chị Ba em chịu hổng thấu cũng phải. Mới đụ hai cái chiều hôm qua, mà bây giờ...

Ngọc nói hết được bởi vì Tư Ðát đã sà sát môi hôn ngất ngây lên môi nó. Vừa hôn Tư Ðát vừa đưa tay cởi áo cho Ngọc, rồi tuột luôn cái quần con nhỏ, bế thốc nó lên. Tư Ðát chỉ cần tuột cái quần đùi xuống, cầm cặc đâm lút vô lồn con Ngọc. Vậy là hai cô cậu bắt đầu đụ lừng trời phía bên hông chánh điện.

Con Chỉnh cầm tay em bóp thật ỉnạnh và cặp mắt ngất ngây theo dõi cảnh đụ lạ lùng của Tư Ðát. Ngồi phịch xuống đất, con Chỉnh dựa lưng vô tường, tay thọc vô lồn làm gì không biết.

Em chỉ nghe tiếng lẹp nhẹp phát ra, giữa lúc Tư Ðát bế con Ngọc đi tới đi lui đụ tha thiết. Còn em, em không dám táo bạo như con Chỉnh, chỉ để tay ngoài quần bóp nắn cái lồn mềm như bún.

Hai người đó vừa đụ vừa nút lưỡi say sưa. Máu dâm của em dâng lên làm em nóng mặt. Mắt đổ hào quang. Em thèm sinh lý, thèm được ai đụ cho một cái để đỡ thèm vì lồn em đã nứng bưng bưng và nước lồn đã ứa ra chẹp nhẹp. Lúc đó em có nghĩ đến anh. Ðịnh bụng sáng mai theo anh vào Gò Ô Môi, thế nào cũng dụ khị cho anh đụ em một trận chứ không thể nào nhịn tiếp tục được nữa. Vậy mà anh không dám, Anh làm ngơ. Em tủi thân gần muốn khóc...

Nếu còn tiếp tục ngồi đó coi Tư Ðát đụ con Ngọc, thế nào em cũng táo bạo làm cái gì đó. Cái gì đó chưa biết ra làm sao. Nhưng chắc chắn thế nào em cũng nhảy ra cởi truồng, mời Tư Ðát đụ một cái. Cho nên em để con Chỉnh ngồi lại một mình, rồi em chạy vụt ra ngoài, về thẳng nhà. Nên em chẳng biết những gì đã xảy ra trong ngôi đình Ông Của.

Lại một lần nữa mắt của Sảnh đăm chiêu, lo cho mối tình vừa chớm nở có thể bị đứt đoạn lúc nào không biết. Vì Hạnh vừa thố lộ một ý nghĩ táo tợn là đã từng muốn đụ luôn với Tư Ðát. Con Hạnh nói với Sảnh như nhắc nhở:
- Rồi, em kể hết cho anh nghe rồi đó. Mai mà anh không thưởng, là em.... cũng theo Tư Ðát luôn cho anh coi.

Tim thằng Sảnh thắt lại. Nó đau một nỗi đau tàn khốc. Trong phút chốc, Sảnh muốn cấp tốc cưới Hạnh và đưa Hạnh ra khỏi xóm Gò Ô Môi, không muốn sống ở đó thêm một ngày nào nữa hết.

( Hãy truy cập :http://khotruyen.blogspot.com luôn cập nhật truyen sex mới nhất)
Con Hạnh kể cho Sảnh nghe chuyện ngoài đình Ông Của tỡi đó dứt ngang, là tại vì xuồng Sảnh chống gần về tới nhà . Hạnh kết thúc cho lẹ để nhắc nhở chuyện sáng mai Sảnh phải nhớ "thưởng. " Chớ thực ra, ngay tối hôm đó, con Chỉnh chèo xuồng qua chợ thiệt sớm, mục đích nhìn tận mắt xem Tư Ðát có chở con Ngọc đi xem hát không. Cái tò mò của gái nhà quê là như vậy. Chuyên môn ghen giùm
thiên hạ. Chuyên môn muốn tìm biết chuyện rắc rối lối xóm, để bao đồng, để làm đề tài nói khào với bạn bè.

Con Chỉnh cột xuồng lên chợ sớm lắm, Khán giả mới loe hoe mấy chục mạng. Trống trong nhà lồng đánh thúc lấm để nhắc nhở bà con đi xem hát. Tối hôm đó gánh hát diễn tuồng Lưu Kim Ðính phá Thạch Sơn.

Con Chỉnh đi luồng luồng ra phía sau hậu trường, ghé mắt qua tấm cói xem đào kép đang dồi phấn thoa son. Bỗng nó thấy chị Ba vợ của Tư Ðát ngồi sát với Hai Sử đờn ghi ta, nói cười tình tứ lắm. à, hèn chi mà Tư Ðát không mon men con em vợ tên Ngọc. Bây giờ Chỉnh mới hiểu tại sao Tư Ðát đem con em vợ vô đám cúng đình lạy chung, ăn chung như vợ chồng mà không sợ vợ đánh ghen.

Chỉnh thấy đôi khi chị Ba ôm cánh tay của anh Hai Sử, ngã đầu nhỏng nhẽo, nói cái gì đó, rồi hai người hôn một cái. Hồi khán giả vô được hai phần rạp, con Chỉnh vòng ra phía trước, đi lang bang thì gặp Tư Ðát với con Ngọc đang ngồi ghế đẩu ăn cháo lòng. Tư Ðát trong bụnh hơi giật mình mà cũng giả tỉnh, kéo ghế mời Chỉnh ngồi ăn cháo. Chỉnh hỏi:
- Tưởng hai ông bà đi ăn hủ tiếu chớ.

Câu Chỉnh hỏi làm cả Ngọc lẫn Tư Ðát giật thót cả người, ngừng ăn. Thứ nhứt là Chỉnh gọi họ bằng hai ông bà. Thứ hai là làm sao Chỉnh biết họ dự tính qua đây ăn hủ tiếu. Con Ngọc run nhiều nhất. Tưởng qua tới chợ này rồi là kín đáo, không
ngờ hai người lại gặp luôn cả con Chỉnh ở đây. Tư Ðát hỏi:
- Ủa, làm sao Chỉnh biết tụi này định qua đây ăn hủ tiếu?
Mắt con Chỉnh cười khó hiểu, liếc liếc con Ngọc rồi nói:
- Thì ở chợ này chỉ có món hủ tiếu lòng của chú Lập là đệ nhất. Mình đoán hai ông bà cũng thích vậy thôi.

Một lần nữa, con Chỉnh nhấn mạnh chữ "hai ông bà. " Ðát với con Ngọc nhột nhạt vô cùng con Chỉnh thừa biết Ngọc là em vợ Ðát, sao còn chơi ác gọi là hai ông bà. Nên Ðát nói:
- À, đây là Ngọc, em vợ của anh đó Chỉnh. Chớ hổng phải.

Con Chỉnh lại nói xa xăm, với nụ cười khinh khỉnh:
- Ối, đời bây giờ em vợ với vợ thì cũng vậy thôi có khác gì đâu.

Rồi Chỉnh lấy hơi chu miệng ngâm liền hai câu ca dao miệt vườn:
"Trồng tre trở gốc lên trời.
Con chị chưa qua đời là tới con em."

Thấy không khí có vẻ hơi căng thẳng. Tư Ðát giả lả gắp một miếng lòng heo bỏ qua tô cháo của Chỉnh, và nói:
- Ăn đi để cháo nguội hết em. Chuyện đời mà. Ai ở trong chăn mới biết chăn có rận. Có mây mới có mưa. Có lửa mới có khói. Không phải tự nhiên mà có cớ sự...

Chỉnh vừa húp muỗng cháo, nhai miếng lòng, và nói:
- Vậy mà em không ở trong chăn, cũng biết chăn anh có rận à. Hổng phải một con, mà hai ba con...

Người xẩu mình nhất bây giờ là con Ngọc. Vì nó tự biết mình đã tư tình, đã đụ với anh rể Tư Ðát cả mấy tháng trời nay. Tưởng chuyện kín như bưng, mà rồi bây giờ...

Thấy cả Tư Ðát lẫn Ngọc bối rối tội nghiệp quá, con Chỉnh không nỡ lòng chọc thêm. Nó nói cho họ yên tâm:
- Chuyện anh làm cũng phải thôi. Vì cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng. Có bà vợ như chị Ba thì ông Trời cũng ngoại tình à. Hết ai nhè ông thầy đờn mà thương.

Tư Ðát sượng hẳn nét mặt. Chuyện đó chỉ có mình Tư Ðát biết, mà sao bây giờ con Chỉnh cũng rành. Chưa hết, con Chỉnh còn phang thêm một câu nữa:
- Vợ con như vậy, anh có dẫn cô em vợ lên cúng đình cũng không ai trách. Bà ăn chả thì ông phải xơi nem chớ. Bánh ít đi, thì bánh quy lại, vậy thôi.

Con Ngọc gát đũa không ăn nữa. Nó vừa xấu hổ, vừa run sợ trước con bạn rành hết sáu câu. Rành như người cùng ở chung một nhà.
- Bởi vậy đó, em mới có được cái hân hạnh biết hai ông bà định đưa qua đây ăn hủ tiếu, rồi coi hát luôn...

Tư Ðát cứng cỏi lắm, cố làm như không để ý tới những câu Chỉnh nói, mà tay chân vẫn bối rối, nhất là nhìn Ngọc đang bâng khuâng, lo ra thấy rõ.

Tư Ðát định quay qua năn nỉ Chỉnh đừng chơi ác nữa, mà con nhỏ đã đứng dậy bỏ đi tự bao giờ. Con Chỉnh biết còn ngồi đó khai xấu nữa, thế nào cũng có chuyện, nên nó thả lang bang ra ngoài nhà lồng, kiếm một góc tối đứng rình xem Ðát
với Ngọc.

Ngồi lại bàn, Tư Ðát với Ngọc không nói năng gì nữa. Cho tới một đỗi lâu, Ðát mới múc một muỗng cháo đút cho Ngọc và nói ân cần cho cô em vợ an tâm:
- Chuyện có gì đâu mà em lo hổng biết nữa à.
- Không phải em lo. Mà không hiểu làm sao nó lại biết hai đứa tụi mình dự định qua đây ăn hủ tiếu với lại coi hát.
- Ối, thì nó nói mò đó mà. Chớ hồi hai đứa mình đụ ở ngoài đình, đâu còn có ai. Mình chơi trong chánh điện chớ bộ ngoài sân hay sao mà nó thấy Em đừng lo. Ðể con nhỏ đó anh tính cho. Ðồ cái thứ nứng lồn rồi không được ai chơi rồi bày đãt rình rập chuyện người ta đó mà. Ðụ cho nó một cái là nó hết nói à.
- Ời anh phải trả thù cho em. Chớ chuyện này em tức lắm. Bữa nào anh đụ nó phải cho em biết để em rình xem, rồi em chơi lại nó trả thù.
- Chuyện đó dễ thôi. Anh hứa. Anh mà không đụ được con Chỉnh con ông Hai Ngự, em đừng kêu anh là người.

Khán giả đã vô đông nghẹt trong rạp. Họ kéo màn hát rồi mà cả Ðát lẫn Ngọc vẫn còn ngồi đó ăn cháo. Con Ngọc hơi yên tâm vì Ðát hứa là sẽ đụ con Chỉnh để trả thù' Bữa nay qua chợ đây là cốt ghé quán chú Lập ăn hủ tiếu lòng bò, mà hết
rồi nên Tư Ðát mới đưa cô em vợ ra đây ăn cháo lòng heo.

Ðáng lý ăn xong thì mua vé coi hát, nhưng gặp chuyện con Chỉnh nên cả hai chẳng còn gì hứng thú. Ăn hết hai tô cháo, Tư Ðát kêu thêm hai tràng bánh khọt để làm cho no bụng, lấy sức để một lát nữa trên đường về, Tư Ðát sẽ đè con Ngọc ra đụ một mách nữa.

Biết hai người không coi hát thế nào cũng về sớm, nên con Chỉnh xuống xuồng chèo ra khúc vắng, cột lại chờ cho Ðát với Ngọc chèo về, thì len lén chèo theo, rình coi hai đứa đụ, vì hồi chiều, ở miếu Ông Của, Ðát có nói:
- Hai đứa mình chơi một cái rồi tối nay xuống xuồng đụ tiếp.

Ðúng như vậy, Tư Ðát với Ngọc xuống xuồng chèo về. Qua khỏi vàm Ông Xáng, Ðát lách vô kinh Bà Hai. Ði được một đỗi, con Ngọc nhắc khéo Tư Ðát:
- Hồi chiều đụ trong miếu, anh nói gì có nhớ không?
- Khỏi nhắc. Tới khúc đằng kia, chỗ mọi lần tụi mình thường đụ, neo xuồng lại hai đứa mình chơi tới sáng.

Con Chỉnh khoái quá, chèo cách xa xa, cho đến khi thấy Ðát dừng xuồng lại ở mấy bụi dừa nước rậm rạp, cột xuồng thì Chỉnh cũng lần tới cột kế bên. Tư Ðát thấy hết. Dưới ánh trăng nó thấy rõ ràng con Chỉnh đang theo dõi xuồng nó từ chợ vô tới đây nên cố tình neo lại, và rấp tâm với con em vợ Tư Ðát nói thật nhỏ:
- Nội đêm nay em sẽ thấy anh trả thù cho em. Lát nữa anh đẩy xuồng nằm giữa đám dừa kín mít, em cứ làm bộ nói những lời như hai đứa mình đang đụ nhau, ráng nói sao cho hấp dẫn. Một mình anh nhảy xuống nước, lặn âm thầm tới xuồng nó. Anh lấy sình bôi mặt, giả làm ông Thủy Tề, đè nó lột áo quần, và anh đụ cho nó chết đêm nay luôn. Em muốn coi thì chèo kế lại mà coi.
- Dạ. Mà anh đụ đừng cho ra nhe. Ðụ trả thù thôi.

Rồi Tư Ðát đẩy xuồng nằm giữa bụi dừa cho kín đáo. Dù con Chỉnh có muốn nhìn cũng chẳng thấy gì Ngọc bắt đầu:
- Anh cổi quần cho em đi anh Ðát.Ðụ hồi chiều hổng đã chút nào hết. Ðụ mà không bú em hổng chịu đâu. Ðó, anh banh lồn em ra bú cho hay đi, rồi lát nữa em trả ơn cho...

Trong khi đó, Tư Ðát nhảy nhẹ xuống nước, lặn sâu. Giữa lúc con Chỉnh đang đứng trên xuồng ngong ngóng nhìn vói qua, thì ông Thủy Tề mặt đen trồi lên be ghe phía bên kia, rồi leo hẳn lên xuồng con Chỉnh. Xuồng chòng chành làm con
Chỉnh chút xíu nữa ngã xuống nước. Nó quay nhìn ông Thủy Tề mặt đen, và khiếp vía lạy:
- Lạy ông. Con... con?
Tư Ðát giả giọng khàn khàn nói giỏng dạt:
- Con đang nhìn thiên hạ đụ mà thèm chứ gì?
- Lạy ông. Con đang nhìn chúng đụ mà có thấy gì đâu...
- Cần gì thấy chúng đụ. Muốn thấy để ông đụ cho con sướng.

Tư Ðát to con, đang trần truồng, nấm vai con Chỉnh rồi lột áo nó ra. Hai trái vú tròn cứng, cưng cứng lộ dưới ánh trăng. Rồi Tư Ðát lột luôn quần con Chỉnh. Vừa thấy lồn của con Chỉnh thì con cặc Tư Ðát cương cứng lên chỉa ngược ra phía đằng trước.

Dù hơi sợ nhưng khi thấy cặc Ông Tề cũng to và dài như cặc người trần, con Chỉnh hơi khoái. Vì đây là lần đầu tiên con Chỉnh được đứng gần một Ông Tề to con, cặc dài... Con Chỉnh không van lạy nữa, hơi yên tâm xem ông Tề sẽ làm gì.

Tư Ðát khom người xuống bú cặp vú của Chỉnh, tay nắn nắn mơn trớn. Nghệ thuật siêu đẳng của rư Ðát mà bú vú thì đàn bà có con cũng chết chớ nói gì đến con gái mới lớn lên.

Từ xuồng bên kia, con Ngọc đang nhìn rõ Tư Ðát đang bú và bóp cặp vú dễ thương của con Chỉnh. Con Chỉnh ngẩng mặt lên trời, hít hà và nghiến răng, vì đây là lần đầu tiên nó tiếp xúc với đàn ông. Sướng lắm mà con Chỉnh không dám .
la. Thấy vậy con Ngọc la giùm:
- Anh Tư Ðát, cái miệng anh bú vú em sao mà nó sướng quá. Tay anh xoa vú cũng hay nữa. Lồn em nứng lắm rồi anh Tư ơi. Bú nữa đi anh. Mạnh lên, em không đau đâụ. .

Ông Tề bên này làm theo lời la của Ngọc. Tư Ðát biết con Ngọc đang thỏa mãn, đang phục thù từng phút. Ngọc tiếp:
- Bây giờ anh quỳ xuống. Ðó, em dang hai đùi ra rồi đó.
Bên này ông Tề hôn tới chòm lông lồn rồi mà con Chỉnh chưa dang hai đùi ra. Ông phải lấy tay banh hai đùi của Chỉnh ra và nói:
- Em dang ra rộng nữa để anh bú lồn cho em sướng.

Bú lồn? Con Chỉnh chỉ nghe động từ này có vài lần mà chẳng bao giờ được nhìn thấy. Nó chưa tưởng tượng nổi rằng bú lồn là làm sao, thì ông Tề đã đưa lưỡi vô liếm hai mép lồn ướt nhẹp nước của nó.

Lồn của con Chỉnh đang chảy nước chẹp nhẹp. Như vậy là con nhỏ đang khoái. Bây giờ Tư Ðát mới nghe hai bàn tay của Chỉnh vịn nhẹ vào đầu Tư Ðát rồi hẩy cái đít vào mặt Tư Ðát.

Tư Ðát như rồng gặp mây. Vừa được bú một cái lồn mới vừa trả được một cái hận bị Chỉnh chọc quê trên chợ, và cũng vừa làm đẹp lòng con em vợ, đang nằm một mình nơi xuồng bên kia, la khơi khơi những câu khoái lạc thật khiêu dâm.

Chòm lông lồn dày rậm đen thui của con Chỉnh bất ngờ làm cho Tư Ðát ngất ngây, đam mê quên hết việc trả thù. Gió trên con kinh vắng lâu lâu thổi nhẹ qua. Tiếng lá dừa nước khua động. Bóng trăng soi trên mặt nước cũng lăng tăng, làm con Chỉnh say nồng trong cơn sướng tuyệt trần mà chiếc lưỡi Tư Ðát đang cho.
Bên kia con Ngọc la tiếp:
- Anh làm ơn bú hột le cho em đi Tư Ðát. Mỗi ngày mình chèo xuồng ra đây đụ nghen anh. Ối, hai cái chưn của em nó giựt quá anh ơi. Bụng em thì thoi thóp. Kiểu này chắc em lấy anh luôn quá Tư Ðát ơi. Bú đi, bú mạnh đi, thần tiên lắm anh ơi.

Con Ngọc la đúng phóc những điều Chỉnh đang rung cảm. Lúc đầu thực tình Tư Ðát chỉ muốn đụ con Chỉnh để trả thù. Nhưng khi hẩn áp miệng vô bú. Lồn con Chỉnh toát ra một mùi thơm thật đặc biệt mà lâu nay Tư Ðát chưa từng hửi qua, mặc dù hắn là tay đụ đã từng hạ không biết bao nhiêu em trong xóm Gò Ô Môi.

Con Chỉnh tự động nằm bật ngửa trên khoang xuồng. Dưới ánh trăng sáng rực, thân hình Chỉnh như một nàng tiên. Trắng hếu, đều đặn, no tròn, gợi dục. Chợt Tư Ðát thấy mê nó còn hơn mê cô em vợ.

Ðang hồi hộp đợi chờ xem ông Tề sẽ trổ ngón gì đây con Chỉnh nhắm mắt, lắc lư cái đầu:
- Lạy ông Tề làm gì cũng được nhưng chỉ xin ông Tề đừng đụ con. Tội nghiệp lắm ông Tề ơi. Dạ, ông cứ việc bú hột le cho con sướng như vậy, là con.. cám... ơn anh. ủa quên, cám ơn ông lắm, ông Tư Ðát ơi. . .

Tư Ðát hơi giật mình. Hắn trườn người lên nằm sấp trên con Chỉnh, để con cặc cà cà trên mu lồn, rồi hỏi nhỏ:
- Bộ em biết qua là Tư Ðát hả Chỉnh?
- Hồi chiều em mới thấy con cặc của anh trong đình Ông Của. Làm sao quên được. Hồi dưới nước anh mới nhảy lên xuồng, là em nhận ra anh liền. Con cặc gì mà to và dài quá chừng à.
- Vậy Chỉnh có muốn anh đụ em một cái không?
- Hổng biết. Anh muốn làm gì đó thì làm. Ðừng bày đặt hỏi người ta. Ai mà dám "Ời " ba cái chuyện tầm khào như vậy.
- Vậy em làm ơn dang rộng hai bắp đùi ra.

Chỉnh vẫn nhắm mắt nghiêng đầu qua một bên. Dưới kia hai bắp đùi Chỉnh bắt đầu cử động, dang dần ra. Tư Ðát không cần dùng tay, lừa lừa, canh đầu cặc nằm ngay miệng lồn, rồi từ từ nhấn nhẹ vào Con Chỉnh bặm môi. Không biết vì đau hay là sướng. Mặt Chỉnh nhăn nhó, hai cặp chân mày nhíu lại Con cặc của Tư Ðát cứ thập thò ở cửa mình, không dám tiến xa hơn.

Chờ lâu quá con Chỉnh hơi sốt ruột. Nước lồn thì đã ra chan chứa, mà con cặc cứng như củi của Tư Ðát vẫn cứ thậm thà thậm thụt ở bên ngoài miệng lồn. Thực ra không phải Tư Ðát sợ, mà đó là kỹ thuật chọc cho cô em nứng lồn vô cùng tận,
chịu không nổi phải mở miệng xin. Chỉnh không xin vì mắc cở, mà cô nàng hẩy
mông lách qua lách lại, canh cho đầu cặc ngay miệng lồn, rồi Chỉnh nắc mạnh lên, hai tay đè mông Tư Ðát xuống.

Chiếc xuồng bắt đầu lắc lư. Nước dưới kinh đánh lấp xấp vào be thuyền. Bên kia Ngọc quan sát Và đây cũng là lần đầu tiên Ngọc được xem đụ Ngọc ghen lắm. Ðáng lẽ ra, nếu không có con Chỉnh giờ này thì Ngọc đã hưởng không biết bao
nhiêu là khoái lạc ái ân. Nhưng vì muốn trả thù, Ngọc cắn răn chịu, đứng đó nhìn người yêu của mình đụ kẻ thù.

Xem đụ, lồn Ngọc nứng dội ngược. Ham xem quá mà Ngọc quên mất cái bổn phận đóng kịch đụ giả của mình, cố làm cho Chỉnh tưởng Ðát vẫn còn bên kia.

Thấy Tư Ðát không chịu nhấn hết con cặc sâu vô lồn mình, Chỉnh tức quá hỏi nhỏ:
- Anh làm cái giống gì vậy? Anh Ðát?
- Thì anh đang đụ em. Bộ em không biết hả.
- Hồi chiều anh ẳm con Ngọc. Hai anh chị đụ lút khất Sao bâu giờ anh chỉ có đút vô một nữa khúc vậy? Em hổng chịu đâu. Anh hổng có công bằng.

Tư Ðát lại chơi ác, bắt người đẹp phải há miệng ra mà đòi hỏi. Ðát cao tay ấn lắm. Gái có con còn phải chết, nói gì Chỉnh. Chỉnh van lơn khẩn thiết với giọng nói rất nhỏ:
- Ðâm lút vô hết đi anh Tư. Lỡ rồi cho ăn thua luôn.

Tư Ðát luồn hai bàn tay bợ mông đít cô bé rồi ấn sâu cặc vào mà nắc. Bây giờ thì sự tình đã thay đổi Chỉnh biết chắc người đang đụ mình là Tư Ðát chứ không phải là ông Tề. Lần đầu tiên trong đời con gái, Chỉnh được thưởng thức một con cặc
to và dài cắm sâu vô lồn mà đụ. Chỉnh nghe toàn thân thể nhẹ nhàng lâng lâng, bay bổng lên không trung.

Lời Tư Ðát nói với cô em vợ thật đúng:
- Nó nứng lồn quá mà không được ai đụ, nên đi theo rình rập chuyện thiên hạ. Ðể anh đụ nó một lần là nó câm miệng ngay lập tức.

Ðúng như thế. Cũng bằng tuổi của Ngọc, lại con nhà khá giả, Chỉnh đã phát triển mọi đòi hỏi sinh lý cuồng nhiệt như bao cô gái khác. Cũng thèm có người tình để ái ân. Mà tìm đâu ra? Nên Chỉnh suốt ngày rình rập những cặp đang nhởn nhơ đầy ắp tình rự để thèm, để ghen giùm.

Ðêm nay dưới ánh trăng vàng vặc trên con kinh vắng, Chỉnh đang thỏa mãn tận hưởng thú yêu đương. Hai tay Chỉnh ôm quấn chằt đôi vai lực lưỡng của Tư Ðát. Vì Tư Ðát không phải đang đụ kẻ thù, mà chàng đang làm tình với một thân hình ngà ngọc, hấp dẫn:
- Em xin lỗi anh vì trưa nay đã nhìn lén xem anh đụ Ngọc. Tối nay em chèo ra chợ cũng là để canh, để rình xem anh đụ Ngọc nữa. Tại em thèm quá mà làm chuyện điên cuồng. Tha lỗi cho em đã nói những câu làm cho anh buồn? Nếu còn giận, anh cứ đụ cho em chết đêm nay cũng không sao. Chết no còn hơn làm ma nhịn đói, anh Ðát ơi.

Lòng Tư Ðát chùng xuống. Chàng bỗng yêu thương Chỉnh hơn vì lời tự thú tận đáy lòng của cô bé. Tư Ðát hỏi nhỏ:
- Lâu lâu, hai đứa mình hẹn hò đụ nhau một bữa được không em?
- Không. Em hổng chịu lâu lâu một bữa. Mà ngày nào anh cũng phải đụ em. Tới nhà em cũng được. Cha mẹ em ít khi có mặt ở nhà lắm. Hai ông bà có vựa trứng bên Lạc Thiện, đi buôn bán hoài à. Nghe anh. Nhớ tới nhà em.

Tư Ðát gật đầu. Anh chàng khoái như trúng số độc đấc. ít có con gà nào dám rủ Ðát về nhà đụ. Chỉ toàn mèo mã gà đồng, lang bang ngoài vàm, ngoài kinh, ngoài đình, ngoài miếu... Nhất định Ðát phải đụ sao cho Chỉnh mê chàng bữa nay mới được. Lúc Ðát nắc hết mình thì Chỉnh cất giọng la lớn, quên mất bên kia có Ngọc:
- Em mà có thằng anh rể như anh thì em cũng lấy à Anh phải đụ cho tới sáng, nghe anh Tư. Trời ơi sướng ơi là sướng.

Ðít Chỉnh sàng qua sàng lại. Tư Ðát nắc xéo rồi nắc dọc. Chàng cầm con cặc nhấn mạnh vào mồng đốc của Chỉnh mà quậy. Con Chỉnh la vang trời cả khúc kinh vắng. Bên kia, con Ngọc đứng nơi đầu xuồng nhìn qua mà lòng đã cơn hận. Ngọc có ngờ đâu thằng anh rể đang thật tình đụ con Chỉnh hết mình.

Tư Ðát đụ được một đỗi, thì con Chỉnh vặn mạnh người, mặt mày nhăn nhó như đau đẻ, bặm môi lại, hai tay đấm bình bịch trên lưng Tư Ðát, vì em đang ra chan chứa:
- Cha mẹ ơi! ối sướng quá anh Tư Ðát ơi? Em .ra đó anh ơi! Ðừng ngưng nắc, cứ đụ tiếp tục đi. Ối Tư ơi là Tư.

Bên này con Ngọc nghe được, nó hỡi ôi. Tưởng là Tư Ðát giả làm ông Tề để gạt con Chỉnh đụ trả thù Không dè bây giờ... Nó nổi máu ghen, lần xuồng qua kề sát, cổi phăng hết áo quần, nhảy qua, vực Tư Ðát dậy, bẩt Tư Ðát phải bỏ con Chỉnh, nằm đụ riêng với nó. Tư Ðát hoảng hồn van xin Ngọc:
- Ậy em. Anh đang trả thù cho em, rửa hận cho em...
- Không cần anh rửa hận cái mốc xì gì hết. Anh phải đụ em, phải bỏ nó, anh nghe không? Anh đừng làm bộ.

Cực chẳng đã, Tư Ðát phải cắm cặc vô lồn con Ngọc mà đụ, trong khi Chỉnh đang ngỡ ngàng ngồi dậy khóc:
- Nhục qua đi trời đất ơi là trời. Ðang đụ ngon lành nó qua dành mất của con.
Con Ngọc đang ôm đụ Tư Ðát lớn giọng hỏi Chỉnh:
- Cái gì? Anh Tư Ðát là của mày hả? Của tao, mày dành mày đụ, mày có biết không? Còn lâu mới là của mầy à.

Chỉnh càng khóc lớn tiếng hơn vì quá nhục, trong khi con Ngọc hả cơn tức vì đang được trả thù:
- Mày xỉa xói tựi tao đụ bậy. Bây giờ mày cũng đâu có gì hơn. Mà còn trần truồng ngồi đó không có lấy con cặc mà đụ nữa là.
Tư Ðát năn nỉ Ngọc:
- Anh lạy em. Người ta khóc là người ta biết nhục rồi. Nằm yên cho anh đụ, đừng có chửi bới họ nữa.
Chỉnh vẫn ngồi khóc rấm rức trông thiệt tội nghiệp. Rõ ràng vì quá ham đụ mà nửa đêm phải ngồi cổi truồng ra để nghe người ta chửi rủa giữa con kinh vắng.

Nó biết con Ngọc đang trả thù cho hả dạ, nên ngồi khóc yên lặng. Và nhìn Tư Ðát đang ôm Ngọc mà nắc. Lòng Chỉnh cũng đau, nhưng khó chịu nhất là nghe Ngọc mấng. Có khác nào cái nhục mà Ngọc đã chịu hồi trên quán cháo ở chợ, khi Chỉnh mang hết chuyện lớn nhỏ ra mà hạch, mà hỏi, nói xéo nói cạnh.

Tư Ðát cố tình đụ cho thật hay để con Ngọc ra trước rồi chàng sẽ xin phép Ngọc cho chàng leo qua đụ Chỉnh.

Nhưng thình lình, một cái ầm, nước văng tung tóe. Chiếc xuồng chòng chành muốn lật. Chỉnh đã bất thình lình nhào xuống nước tự tử. Tư Ðát tức khắc rút cặc ra khỏi lồn Ngọc, nhảy theo, ôm Chỉnh lại cứu lên xuồng. Chỉnh vẫn khóc và khuôn mặt vẫn buồn như mưa mùa thu, vùng vằng Ðòí Tư Ðát buông ra cho nàng được chết. Tư Ðát năn nỉ:
- Trời ơi. Khổ cho tôi hết sức à. Chèo xuồng ra đây là để vui chơi chứ đâu phải để chết. Ngọc, em làm ơn nói một tiếng cho Chỉnh vui lại cái được không?
Ngọc cũng không vừa gì, giọng óng óng:
- Ủa, hồi nãy ngoài chợ, nó làm em nhục mà em có đòi tự tử đâu. Trồng ớt thì ăn ớt chớ. Với lại anh mới đụ cho nó ra một cái rồi còn gì nữa. Bây giờ tới phiên em chớ. Hổng lẽ vắng đụ một cái là nhảy sông đòi tự tử à?
- Thôi mà. Anh lạy em đó Ngọc. Tội nghiệp cho người ta mà.
- Anh buông nó ra. Lại đây hai đứa mình đụ tiếp Ðể coi nó có dám nhào xuống sông lần nữa không?
- Bao nhiêu đó đủ rồi Ngọc à. Mang tội chết đi em.

Hai tay Tư Ðát vẫn ôm cứng, không dám buông Chỉnh ra. Vì hể chàng mà buông ra là Chỉnh nhào xuống sông nữa cho xem. Nhưng không phải Chỉnh nhào chết vì nhục, mà vì đụ chưa có đã. Ðã vậy bây giờ lại còn ngồi đó xem Ðát nắc Ngọc.

Cho nên ngồi quay lưng lại hướng Ngọc, Ðát che hết, nên Ngọc hoàn toàn không thấy bàn tay ông anh rể của mình đang thoa lông, bóp lồn cô Chỉnh. Ngọc còn nhỏ quá, không hiểu nổi hành động ác ôn đó của Tư Ðát. Nên tự nhiên nghe Chỉnh hết khóc mà Ngọc không hiểu tại sao.

Hai ngón tay Tư Ðát đang đâm sâu vào cửa mình của Chỉnh. Ðể cho Ngọc đừng nghi, Ðát nói như thiệt:
- Trời ơi. Rồi bây giờ tôi phải ngồi sảng đêm như vầy mà ôm người đẹp cho nàng đừng gieo mình xuống sông tự tử hay sao?
Con Ngọc tưởng thiệt nên nói một cách đắc thắng:
- Ời thà như vậy, huề. Chẳng đứa nào được đụ Em thì đụ với anh nhiều rồi, không cần thiết. Cái đứa mới ăn có một lần, mà bây giờ phải nhịn thèm mới khổ sở chớ...

Ngọc có nói nặng lời bao nhiêu, con Chỉnh cũng chẳng thèm khóc nữa, vì Tư Ðát đang tận tình dùng hai ngón tay đụ sâu vào lồn em. Tay kia Tư Ðát bóp nhuyễn nhừ cặp vú.

Ðược một lúc, Tư Ðát đề nghị:
- Hay là bây giờ như vầy cho yên cả hai bên. Anh đụ một em, bú một em. Em nào ra xong, mình lại đổi phiên, Chịu không?
Nghe vậy, Ngọc chịu liền, vội trả lời:
- Chịu liền. Nhưng anh phải đụ em trước. Chỉnh sau.
Ðang ở thế lép, nên Chỉnh đành gật đầu kiểu chơi tam đầu chế.

Thế rồi Tư Ðát nằm ngứa để cho Ngọc leo lên cắm cặc vào lồn ngồi mà dộng cừ. Còn Chỉnh thì ngồi lên mặt Tư Ðát cho anh chàng bú lồn. Cứ như thế ba người đụ thay phiên nhau cho đến khi trăng xế bóng.

Bấy giờ Ngọc với Chỉnh đã làm hòa với nhau, đồng ý từ nay chia nhau mà ân ái với Tư Ðát. Mỗi cô bây giờ đã ra đến ba lần, trong khi Tư Ðát bình chân như vại mà còn được nuốt không biết bao nhiêu là nước lồn của hai cô gái 15.

Ðó là tất cả phần chuyện còn lại mà Chỉnh đã kể cho Hạnh nghe. Nhưng Hạnh đã không tiện kể lại cho Sảnh biết. Hay nói cho đúng hơn, Hạnh cố tình dấu đoạn vừa rồi của câu chuyện. Vì hôm Chỉnh kể cho Hạnh nghe xong, thì chính Hạnh cũng rất thèm cái hấp dẫn của Tư Ðát, nên cô nàng đã hỏi Chỉnh rất cặn kẽ:
- Chỉ có đêm hôm đó mà Chỉnh đã yêu say đắm Tư Ðát đến vậy à?
- Không. Sau đêm đó, bằng mọi giá em đã rủ anh Tư tới nhà em đụ tiếp mấy lần. Tuyệt lắm chị Hạnh ơi. Em phải thú thiệt là em mê anh Tư hơn mọi chuyện khác trên đời này. Chị có biết tại sao không? Tại vì anh Tư đụ liên tục hai ba tiếng đồng hồ là thường. Con cặc của ảnh chẳng bao giờ bị mềm. Còn sự chiều chuộng của anh Tư thì thật là bậc nhất trong thiên hạ...

Ðàn bà con gái chỉ thích có hai điều. Thứ nhất là chiều chuộng, thứ hai là chơi dai. Anh Tư có tất cả, cộng thêm một con cặc to và dài lạ lùng. Em chưa từng thấy của ai như vậy.

Hạnh ngồi há mồm nghe từng chi tiết, đôi mắt mơ màng và định bụng sẽ tìm cách làm quen với Tư Ðát.

Ðó là hôm Hạnh đi cắm rô ngoài đìa, gặp Tư Ðát đang chèo xuồng cắt tranh.
- ủa, Hạnh đi cắm rô ngoài này mà đi có một mình vậy sao. Nguy hiểm lắm à nhen. Kiếm có khá không?
- Cũng khá anh Tư. Với lại tại ở không buồn quá em kiếm chuyện ra cắm rô với hái súng cho vui. Hổm rày anh có tới nhà con Chỉnh chơi không? Con nhỏ dễ thương lắm...

Tư Ðát giật mình. Chuyện đó kín như bưng mà sao Hạnh lại biết được. Không lẽ... Hạnh có mắt thần? Hạnh hỏi tiếp Ðát:
- Ủa, sao tự nhiên mà anh Tư có vẻ lo âu quá vậy?
- À, không. Anh lo là vì.... chuyện anh với con Chỉnh... Làm sao em biết được hay quá vậy? Chắc em vợ anh nói hả?
- Ối, chị em bạn thân mà. Có cái gì cũng đem khoe nhau. Nó khen anh nhưkhen một ông tiên.... làm em cũng...

Hạnh bỏ lững câu nói, cúi mặt thèn thẹn vì trót lỡi lời. Tư Ðát quay nhìn Hạnh ngay. Ðể chắc ăn, Tư Ðát hỏi Hạnh:
- Chỉnh đã khen anh ra làm sao mà em bảo anh là tiên?
- Dạ nó nói... Nó nói cái gì của anh cũng không chê vào đâu được hết. Nó nói trên đời này không thể tìm thấy người thứ hai như anh. Nên chi cả ba chị em của chị Hai Mừng đều mê anh, đều dâng hiến cho anh.

Tư Ðát làm bộ mắc cỡ. Nhưng trong lòng rất khoan khoái vì biết rằng sấp có một con nhạn nữa sẽ lọt vào bàn tay của mình. TưÐát giả bộ khiêm nhường nói:
- Em Hạnh đừng tin lời Chỉnh. Anh thì cũng tầm thường như bao người con trai khác, chớ có gì lạ đâu Thấy rồi hãy tin...
Hạnh bẻn lẽn, mặt hồng lên và nhỏ giọng:
- Dạ, em nói thiệt anh đừng có giận. Hôm ở đình ông Của, em với con Chỉnh cùng rình xem anh với con Ngọc... Ðược nửa chừng, em chịu không nổi, nên phải chạy tuông về nhà. Nếu còn ngồi đó, dằn cơn không được, em dám... Dám sao? Nói cho anh nghe đi. ở đây vắng vẻ đừng có mắc cỡ.
- Dạ, thì em cũng dám nhảy ra dành anh, mà hưởng như con Ngọc. Anh kỳ quá hà. Người ta không dám nói mà anh cứ hỏi...

Tư Ðát sướng lâng lâng trong người. Anh chàng nhìn nhan sắc của Hạnh, với khuôn mặt đỏ hồng rồi thả một câu thật khẽ:
- Vậy bây giờ anh đang ở không đây nè. Ngọc cũng không mà Chỉnh cũng chẳng có ở đây. Hạnh có muốn dành anh làm của riêng không?

Trong lòng thì rạo nlc bần thần, mà Hạnh vẫn còn làm dáng:
- Thôi anh ơi. Ðổ bể ra, nội ba chị em của Ngọc nó xởn em không còn sợi tóc, nói gì tới con Chỉnh...
Tư Ðát lần xuồng mình gần sát xuồng của Hạnh và nói:
- Ðổ bể? Bộ hổng lẽ đụ bữa nay rồi em đem đi bán rao chuyện tụi mình cho thiên hạ biết như cô Chỉnh đã làm à?
- Em đâu có ngu. Món ngon thì âm thầm kín miệng mà hưởng. Bộ ngu sao đem chuyện mình cho thiên hạ biết.
- Vậy thì làm sao đổ bể được mà em lo?
- Dạ, em sợ tai vách mạch rùng. Có kẻ đang nhìn lén, như cái đêm anh... anh làm con Ngọc ngoài kinh, có con Chỉnh chèo theo xem lén. Mèn ơi nghĩ tới là em nổi da gà rồi...

Tư Ðát đứng lên nhìn quanh cái đìa. Ai muốn âm thầm chèo vô đây không phải là chuyện dễ, vì tranh mọc quá đầu người. Xuồng chạm tranh là nó kêu xào xạc. Còn muốn lội khơi khơi thì tranh nó cắt đứt da. Nhìn một vòng khấp đìa xong, Tư Ðát nói:
- Bảo đảm với Hạnh là ở đây chỉ có hai anh em mình. Anh đứng lên rồi mà cũng không thấy hết đìa, huống hồ là xem lén. Cặp sát xuồng lại, anh cột lại cho.

Con Hạnh hơi vững tâm. Phần vì thân hình nở nang hấp dẫn của Tư Ðát làm con Hạnh mê mẫn tâm thần. Cái quần đùi mỏng tanh của Ðát đã bị gió thổi, ôm sát con cặc. Ðó là mục tiêu làm Hạnh ngây ngất tự nãy giờ.

Cột xong xuồng cho Hạnh, Tư Ðát lại ngồi sát một bên:
- Chắc em lớn hơn Chỉnh một tuổi há?
Dạ, tụi nó kêu em bằng chị.
- Từ hồi nhỏ đến giờ em đã biết gì chưa?
- Anh này. Anh làm em như là gái hư gái thúi không bằng. Bữa nay em bạo dạn ăn nói là tại vì vì em đã nhìn thấy anh trần truồng một lần. Lớp con Chỉnh hết lời khen ngợi. Nên em... em... muốn có được dịp hân hạnh nói chuyện với anh chứ bộ.
- Nói chuyện thôi chứ hổng có... có...

Nói tới đó, Tư Ðát thò tay cầm lấy tay Hạnh. Hạnh run lên bần bật. Mặt đỏ như trái gất chín. Nó nhìn mông lung xuống mặt hồ.

Mấy con ếch nhảy lăng tăng trên những lá súng còn non màu xanh tím. Mấy con nhện hoảng hồn băng chạy tán loạn, làm mặt nước nổi lên từng vòng nước nhỏ. Lòng của Hạnh cũng đang chao đảo lâng lâng một cảm xúc khó tả. Vì lần đầu tiên trong đời con gái Hạnh được một người đàn ông cầm tay. Mà người đó lại là thần tượng mà Hạnh từng ao ước.

Hạnh lại phóng mẩt nhìn quanh. Chỉ toàn tranh với tranh, cao quá đầu người, mọc dày khít. Ðứng cách nhau vài thước chưa chắc đã thấy nhau, đừng nói ngồi lọt trong khoang xuồng. Trời một màu xanh lơ, có vài cụm mây trắng mỏng như lụa. Gió mát đồng nội thổi hây hây. Không một tiếng động. Thỉnh thoảng nghe tiếng cá táp bóng gần đó. Quang cảnh thật hữa tình thơ mộng.

Tư Ðát nhìn trân trối gương mặt Hạnh đang nóng bừng. Tay Hạnh run run chờ đợi. Thấy im lặng qua, Tư Ðát hỏi:
- Em có yêu ai chưa?
- Dạ... chưa. Có rồi, ai lại để anh cầm tay...
Sự thật Hạnh đã yêu Sảnh. Nhưng chàng này nhà quê hiền lành, chất phát, lại thêm nhút nhát. Ðã mấy lần Hạnh mở ngõ, khêu gợi, mà Sảnh như con cừu non. Muốn xây hạnh phúc kiểu cổ điển, nghĩa là phải có cưới xin, trong khi Hạnh lại là loại gái mới, muốn hưởng trước khi khép cuộc đời vào làm vợ.

Với lại nghe mấy con bạn đàn em như Ngọc, Chỉnh, Ðóa... cô nào cũng đầy ắp tình yêu và xác thịt nên Hạnh cũng nôn nao, muốn hưởng một lần cho biết... Gặp riêng Tư Ðát trong hoàn cảnh thuận tiện như vầy, không phải là chuyện dễ.

Tư Ðát táo bạo đưa bàn tay Hạnh lên mũi hôn tha thiết. Ðát còn lấy lưỡi liếm khe khẻ giữa những ngón tay của Hạnh, làm ốc trâu con nhỏ chạy rần khẩp người.

Chiếc Cằm của Hạnh được Ðát nâng lên, thật gần với môi chàng. Hơi thở của Hạnh dồn dập, đứt quãng, đôi mắt dại hần đi. Ðát sà xuống, dùng mũi hôn lên mà nàng một cái hôn thật nồng nàn, rồi lần qua đặt môi lên hôn môi cô bé~ Dại khờ, lúng túng, vụng dại chỉ có vài giây, là con Hạnh đã được Tư Ðát ngậm chặt môi nút thật êm đềm, thắm thiết.

Hạnh mềm nhũn nhưcọng rau héo, ngã hần vào người Tư Ðát, ôm quấn lấy Ðát, nhắm mắt, để cho Ðát tiếp chiếc hôn dài lê thê, đắm đuối.

Mấy con chim vịt trời bay qua làm không trung giao động. Giao động như tấm lòng trinh trắng của Hạnh đang rạt rào một cảm xúc sung sướng tuyệt trần. Hạnh nghe nước lồn ứa ra ở cửa mình. Nhất là lúc Tư Ðát đưa lưỡi vào lỗ tai cô nàng để liếm thật nhẹ Hạnh rên âm ư không thành lời, mà Ðát thì hiểu. Ðó là tiếng rên của khoái lạc tuyệt vời mà Hạnh đang có.

Dày kinh nghiệm, sở trường như Ðát thì con chim non Hạnh có chắp cánh bay lên rồi cũng đâm nhào xuống mà chịu chết. Hạnh nghe ở lưng mình cồm cộm vật cứng của Tư Ðát. Vật cứng mà Hạnh với Chỉnh đã nhìn qua ở đình Ông Của. Nó bóng lưỡng, dài thòng, ngổ ngáo...

Tư Ðát tự động mở cúc áo của Hạnh. Hai trái vú diễm tuyệt trắng ngần phơi ra. Ðầu vú đỏ hồng lún sâu đang tìl tù" sừng lên và lộ ra ngoài. Ðát cúi xuống hôn bằng mũi, rồi bằng môi, và cuối cùng ngậm nhẹ và bắt đầu nút.

( Từ khóa tìm kiếm: truyen sex , truyen dam , truyen nguoi lon , truyen , sex , anh sex )   
Bản quyền thuộc về KHOTRUYEN.BLOGSPOT.COM