Hiển thị các bài đăng có nhãn truyen sex - quan huyện lắm trò. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn truyen sex - quan huyện lắm trò. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Hai, 25 tháng 6, 2012

Hạnh phúc vô bờ


truyen sex


Đám tang ông Cầu diễn ra gọn gàng nhanh chóng. Ngoài cậu con duy nhất đã trưởng thành và người vợ bé cưới ba năm về trước sau khi người vợ lớn mãn phần sớm.Qua Mỹ diện HO,vợ chồng ông Cầu định cư trong một quận lỵ nhỏ ít người Việt Nam.Ông rất cởi mở vui tánh nên mọi người thích.Ít khi ông nhắc lại quá khứ tù tội kể luôn những người hành hạ ông, ông không thích chế độ hiện thời nhưng không hờn căm nuôi dưỡng trong lòng , ông chỉ nhìn về tương lai.Sau khi bà vợ mất ông về Việt Nam cưới cô Trang nhỏ hơn ông hơn một con giáp,nhưng cô thương yêu ông.Ông có cậu con trai tên Thành đã trưởng thành, có vợ sinh đứa con khoảng hai tuổi thì li dị,cậu ấy sống riêng với đứa con,lâu lâu về thăm bố.

Thứ Bảy, 9 tháng 6, 2012

truy loạn 24h phần cuối

truyen sex Về thể xác mà nói thì thật ra Hương không thấy sướng lắm. Hai cái buồi to tướng vừa thi nhau địt như giã chầy vào ***, giờ lại chuyển sang một cái bé hơn hẳn mà *** nàng thì đã đẫm nước nhờn trơn tuồn tuột nên cảm giác càng kém phần khoái cảm. Thế nhưng bù lại là sự kích thích của hoàn cảnh. Việc phá trinh cậu bé kém nàng tới cả chục tuổi quả là rất thích thú, mang tính sa đoạ, truỵ lạc, dâm ô cùng cực. Nghĩ tới đó Hương đã thấy rùng mình sướng khoái, nước *** lại tiết thêm và *** nàng bắt đầu co thắt vì kích thích khiến Nam rên lên vì sướng.

Thứ Bảy, 2 tháng 6, 2012

Truyện sex mấy anh em loạn luân

Truyện sex mấy anh em loạn luân

“Bảy cô em khác cha khác ông ngoại” nghĩa là bảy cô em chẳng có chung cha cũng chẳng có chung mẹ, cũng nghĩa là chẳng có chung tý huyết thông nào, và tóm lại là bảy cô em nuôi.


Chuyện xảy ra vào năm tôi 14 tuổi, chẳng hiểu mẹ tôi nghe đâu mà quyết định nghĩ việc phụ giúp công ty của cha tôi mà đi nhận về 7 cô em này. Phải nói sơ về cha mẹ tôi, họ là những thương nhân rất thành công của cái thành phố “Hòn ngọc Viễn Đông” này. Cha tôi thì chẳng mấy khi ở nhà, ông đi suốt với những dự án, có khi cả tháng mới ghé nhà. Mẹ tôi vừa phụ cha tôi quản lý công ty, vừa thỉnh thoảng cũng ký hợp đồng này nọ, nhưng vẫn dành khá nhiều thời gian cho tôi.
( Hãy truy cập :http://sex.3vn.us/ luôn cập nhật  truyen sex mới nhất)
Hôm đó đi học về thì mẹ tôi báo cho tôi cái tin là tôi sắp có thêm 7 người em. Nghe tin này mà tôi cứ tưởng nghe lầm. Một đứa thì may ra tôi còn du di cho vui cửa vui nhà, chứ 7 đứa thì thiệt là làm sao có thể được cơ chứ. Tôi liền phản đối thì mẹ nói:

Thứ Ba, 29 tháng 5, 2012

Truyện sex ông già tuổi 85

Truyện sex ông già tuổi 85

Mồng 4 tết! Ngày thượng thọ của ông nội mừng ông 85 tuổi. Sáng sớm tôi đã thấy ông dậy sớm chải chuốt gọn gàng chọn một bộ cánh đẹp nhất, đang đứng trước gương soi ngắm thì bố tôi mang ra 1 bộ comlê bảo ông phải mặc cái này mới oách, cả làng này mấy người có bộ áo như này đâu, ông cau mặt “Dễ mày tưởng tao không sắm được hay sao mà phải nhờ mày”. Tôi sợ cãi nhau nên vội chạy ra níu ông bảo “Ông ơi bộ này con phải đập lợn đất ra mua đấy” coi như là quà của con ông nhé!. Ông nhìn một lúc rồi cười xòa xoa đầu tôi “Cha bố anh! Rồi tôi mặc” ông diện vào mọi người chạy xúm vào khen làm ông cười móm mém nhưng vẫn rạng rỡ lắm.
( Hãy truy cập :http://sex.3vn.us/ luôn cập nhật truyen dam mới nhất)
Sau đấy ông bà và bố tôi lên chùa để làm lễ gì đấy rồi sẽ về làm thượng thọ, thợ đến bắc rạp từ tối qua vẫn đang hòan thiện nốt khoản phông bạt, vài a nhạc công được mời đến đang lắp loa phóng thanh(không phải loa thùng), dạo vài nốt trên cái phím đàn ocrgan cũ mèm để chuẩn bị đón khách. Phải nói là bố tôi cho làm rất to và khách cũng đến đông vì bố tôi cũng là 1 quan chức có tiếng trên HN như ở quê gọi là làm quan trên tỉnh.

Người ra vào tấp nập mấy đứa e đứa cháu và các chị họ và các bà cô bà thím lăng xăng dưới bếp với trên nhà chuẩn bị cỗ, tiếng lợn kêu khi chọc tiết, tiếng gà quác quác, tiếng người sai nhau, rồi quát tháo đủ cả tạo nên sự rộn rang còn hơn cả những buổi cắm trại mà tôi từng đi với lớp. 

Ngồi không chẳng có việc gì tôi cũng lắng xăng chạy ra kéo bạt với cắt chữ dán phông màn cho buổi lễ. Đang giữ thang cho mấy thằng trai làng để chúng nó cột nốt rạp thì bống thấy đám con trai đang ngồi nghỉ uống nước ở đấy xôn xao, và nhao nhao lên bàn tán “Con bé nào kia nhỉ? Người đâu mà xinh thế chắc cũng ở phố về”, “Đâu đâu”, “Ăn mặc thế không phải làng mình rồi, chắc ở trên tỉnh”, “Chắc cũng là con cháu nhà ông G(tên ông nội tôi)”, “Trông sành điệu và ngon mắt thế”…. Rồi bọn nó nháo nhào hỏi tôi là ai đấy tôi nghe câu được câu chăng nên hỏi chúng nó “ bọn mày bảo ai”. Một bày tay gân guốc lem nhem đầy dầu mỡ chỉ ra hướng cổng vào. Có 3,4 người đang đi vào vừa đi vừa chào hỏi mọi người xung quanh nổi bật giữa đấy là 1 cô bé tóc búi đuôi gà, mặc váy dạ, chân đi boot(loại mang về từ nga thì phải), dáng người cao phải 1m65 là ít, da trắng như trứng gà bóc, khuôn mặt trái xoan đẹp tuyệt, lông mày cắt tỉa gọn gàng, hai hang mi cong vút, đôi mắt sáng lấp lánh, nó mặc một cái áo len bó sát người bên ngòai là cái áo khoác, chiếc áo len ôm lấy bộ ngực căng tròn và thật sự là khá to, bờ eo thì lại rất thon co lại theo chiếc áo len. Nó đeo 1 cái walkman có khi còn mới hơn cái của tôi, khi nó nhoẻn miệng cười chào ai thì hai hàm răng trắng bóc đều tăm tắp, tiếng nói nó nhỏ nhẹ và trong trẻo đến không ngờ. Chiếc váy chỉ dài đến đàu gối mỗi bước đi của nó lại tung lên một chút lộ ra 2 cặp giò dài mien man và thấp thóang lộ ra giữa khoảng tất chân(dài đến đầu gối) và váy nó là một làn da trắng hồng. Tôi thừ người ra gần 2’ mới có người lay hỏi, “sao! Biết nó là ai ko”. Nói thật là họ hang nhà tôi đông kinh lên được người lớn tôi còn chả rõ nữa là trẻ con. Tôi lắc đầu rồi bảo “ chịu, chưa gặp bao giờ”. Cả bọn ngao ngán bàn tán 1 lúc rồi thì ông chú tôi sang quát tháo bảo làm nhanh lên sắp lễ xong ở chùa về rồi đấy. Cả bọn bèn thôi ko bàn tán gì chăm chú làm nốt.

Riêng tôi đi xuống thềm cố gắng tìm xem con bé đấy đâu thấy nó đã đi vào nhà ngồi với mẹ tôi rồi, tôi bèn kéo con bé cháu gái vừa bê nồi xôi xuống bếp gọi lại hỏi: “Đứa nào trong nhà thế? Sao cậu chưa gặp nó bao giờ” Nó ngó theo tay tôi chỉ rồi cười nói “Ah chị Lan đấy mà! Chị ấy là con của bá H! mà cậu với bá H là chị e họ xa vì chị gái cụ(tức ông nội tôi) là bà nội của bá H” tôi à ra vỡ lẽ thì con bé cháu lại thêm 1 câu “ Chị ấy xinh nhỉ cậu nhỉ? Chị ấy học trên tỉnh nên chả mấy khi về đây đâu! Nghe đâu chị ấy đọat giải học sinh thanh lịch của trường năm vừa rồi đấy! Mà năm nay chị ấy thi đại học thì kiểu gì cậu chẳng gặp trên HN” nói xong nó cũng chạy biến vì mẹ nó gọi ầm lên dưới bếp

Tôi vội vào nhà thay bộ quần áo xịt lại ít keo bọt không quên rửa tay lau mặt rồi bước ra phòng khách. Mẹ tôi thấy tôi bước vào phòng vội gọi lại bảo “Vào chào chị H đi con!” tôi bẽn lẽn vào ngồi gần mẹ rồi khẽ gài đầu nhưng chạm phải những sợi tóc vừa xịt kheo sợ hỏng tóc lên vội thôi cúi xúông lí nhí chào chị. Chị tôi dáng người cao tuy béo nhưng rất chắc ăn nói rất vững giọng và có vẻ rất hiểu biết(sau mới biết chị tôi cũng học đại học ra và đang công tác ở phòng thuế tỉnh) “Ah cậu H thi đỗ cả 2 trường hồi trước đây phải không! Chị biết tin nhưng bận quá không chúc mừng được, ra đây chị mừng tuổi xem nào” Tôi vẫn cứ bần thần ngồi một chỗ không phải vì ngại mà vì con cháu họ cứ nhìn tôi chằm chằm, chắc nó thấy tôi cũng không đến nỗi nào đang mải nghĩ thì chị đã dúi 2 tờ 100k vào tay tôi bảo “đây chị mừng tuổi cậu nhé! Năm nay hè về đây cho chị gửi cái Lan cậu dậy kèm giúp để nó thi đại học rồi nhờ cậu đưa nó đi thi luôn giúp chị” 
Mẹ tôi cũng nói đế vào “Cậu bây giờ thì cái gì ở hà nội chả biết! cứ để nó đưa đi rồi ăn nghỉ ở nhà bà luôn” tôi đang mừng thầm thì con bé cháu tôi làm 1 câu làm tôi cụt cả hứng “Mẹ này con không thích làm phiền cậu với bà đâu! Con tự ôn ở nhà với lại đi thi con đi cùng mấy đứa bạn rồi! khi nào xong con sẽ tự biết vào nhà thăm ông bà và cậu sau”. Mẹ nó trợn tròn mắt lên “ Ơ cái con này! Cho mày ăn sung mặc sướng quá nên mày phát rồ ah! Trứng đòi khôn hơn vịt lên đấy tao với bố mày còn lạc nữa là mấy đứa chip hôi như chúng mày” rồi chị tôi quay sang mẹ tôi tiếp “Đấy bà xem ở nhà thì cứ cãi mẹ nhoen nhoẻn, đi học thì váy áo nhiều hơn sách vở, nó bỏ cả thi học sinh giỏi bỏ cả đội tuyển để họat động đòan, để ca hát, rồi để thi học sinh thanh lịch! Không học được thì thanh lịch giời cũng vứt đi thôi” Tôi thấy mặt nó đỏ ửng lên vì uất ức hay tức giận nhưng nhìn hai gò má nó đỏ lên bờ mắt nó long lên, bờ môi cong nũng nịu chuẩn bị chu lên để cãi thì ông và bố bước vào. Ông bảo lễ bái tổ tiên đã xong giờ thì mọi người ra ngòai tập trung con cháu để đón khách giúp ông và soạn mâm đãi khách. 

Nhân lúc nhốn nháo đấy nó biến đi đâu tôi cũng ko rõ chỉ kịp nhìn thấy nó cắm cái walkman vào tai đi qua tôi rồi mất hút vọng lại mấy câu hát “I’ve never wana hear you say” một câu trong bài I want it that way của BSB chắc là nó hâm mộ và vô tình tôi cũng hâm mộ như nó.
Khách khứa bắt đầu đến đầy đủ, các cụ trong làng vào công bố lễ mừng thọ của ông nội tôi và trao cái bằng chứng nhận tuổi hay cái gì gì đó tôi cũng không để y, rồi ông tôi phát biểu, bố tôi phát biểu và mọi người vỗ tay rồi ăn rào rào. Quê có khác đi ăn cỗ ai cũng ăn cật lực, bàn nào cũng thấy gọi them xin them để mang về, bàn nào ăn không hết thì cũng chia nhau mỗi người mang về một ít, có người còn chẳng ăn mấy xuống thẳng nhà bếp xin phần đem về để còn về kịp gieo mạ. Suốt buổi tiệc tôi chẳng nhìn thấy cái váy dạ đấy đâu cả, ăn chẳng buồn ăn chỉ ăn qua lua vài thứ rồi lại ngó nghiêng, hy vọng nó sẽ xuất hiện. Mãi đến khi khách về cũng vãn chỉ còn lại vài người ở lại giúp dọn dẹp ông tôi mới bảo mọi người gọi con cháu lại đây hết để chụp ảnh với ông lúc đấy mới thấy nó đi từ ngòai ngõ đi vào mặt đỏ gay vì chạy về! nó đã bỏ chiếc áo khoác ngòai chỉ còn cái áo len bên trong và chiếc váy dạ vừa chạy vừa tung bay trong gió! Tôi nhìn cái má đỏ hây hây, hàm răng trắng ngần mà chỉ ao ước được một lần thơm lên đôi má ấy, được vuốt ve đôi má ấy và khẽ khàng hôn nhẹ bờ môi cong cong ấy!
Tôi bố trí để xem nó đứng đâu chụp ảnh rồi mới xuất hiện giả bộ vô tình đứng cạnh nó “ Ơ Lan ah đi đâu từ nãy! Cậu tìm để mấy cậu cháu và a e trong họ ngồi 1 mâm ăn cho vui”

Lan nhoẻn miệng cười khẽ rồi hơi cúi đầu để lộ cái gáy trắng ngần dưới mái tóc buộc đuôi gà “Ah cháu sang nhà cậu ruột cháu chơi với bọn trẻ con bên đấy và ăn luôn bên đấy cậu ah” Rồi nó ko nói gì them, đang định bắt chuyện nữa thì có tiếng bố tôi gọi “thằng H đâu! Ra đây đứng cạnh ông nội xem nào! Mấy đứa cháu gái đứng lên hang trên đi” thế là tôi và Lan chia ra nó thì vô tư bước đi còn tôi thì tần ngần đứng lại nhìn theo bờ vai nhỏ nhắn ấy đầy tiếc nuối. 

Chụp với ông xong tôi bèn nảy ra sáng kiến, bảo tất cả a e họ vào chụp một kiểu với tôi, sau nó tôi lại gọi tất cả các cháu lại chụp với tôi, nhưng gọi kiểu nào cũng đông như kiến chả có cơ hội mà xích lại gần Lan! Cuối cùng tôi bèn gọi con em họ và thằng em họ(con ông chú ruột) vào chụp nốt kiểu vừa lúc đấy Lan đi qua tôi bèn gọi bảo “Lan vào đây chụp với cậu cho đỡ chụp 3 nào” Lan ngó nghiêng 1 lúc rồi cũng lăng xăng chạy vào. Tôi mừng thầm bảo Lan đứng sang bên cạnh tôi thằng em tôi đứng vào giữa và con e gái đứng phái ngòai(2 trai ở giữa 2 gái ở ngòai). Rồi tôi hô nào cùng bá vai nhau hô 1,2,3 chụp nhé rồi không chờ Lan nói gì tôi quàng tay qua cái cổ trắng ngần ấy kéo Lan lại gần mình, mùi hương hoa trên tóc Lan phả vào mũi tôi thơm một mùi thơm dễ chịu mà không hề gắt(sau này mới biết Lan hay gội đầu bằng nước nấu từ hương hoa tự nhiên) Lan đổ người về phía tôi hơi mất thăng bằng vì tôi thèm quá nên kéo hơi mạnh! Lan khẽ gỡ tay tôi ra bảo “Nhưng cháu không thích thế này” tôi vẫn để yên và khẽ kề sát tai Lan thì thầm “But i Want it that way” Lan ngỡ ngàng quay sang nhìn tôi ánh mắt như tìm được người tri kỷ và ánh lên niềm vui thì cũng là lúc thợ ảnh bấm máy! Tôi phải bảo thợ ảnh chụp lại lần nữa rồi chụp riêng chụp chung với mấy người nữa mới thôi!
( Hãy truy cập :http://sex.3vn.us/ luôn cập nhật truyen sex mới nhất)
Lúc xong tôi cũng chả thấy Lan đâu nữa! Chán tôi cũng đi vào nhà cởi bớt áo cho đỡ nóng phông bạt cũng đang dần dỡ xúông bàn ghế cũng đang được dọn dần! người cũng thưa dần và đến 6h chiều thì không gian cũng trở lại cái vốn yên tĩnh ban đầu của Lan! Tiếng gà mẹ gọi con chuẩn bị về ổ những chú bò kêu vài tiếng trên đường về chuồng! xa xa đã thấy ánh đèn ở một vài nhà lóe lên mặc dù chưa tối hẳn. Bất ngờ tôi nghe thấy một giọng nói trong trẻo vang lên “ Cậu đứng đấy làm thơ ah! Trông thi sĩ thế đang tương tư em nào phải không” quay lại con cháu tôi đã đứng đấy bao giờ tóc đã để buông xúông ngang vai không còn buộc đuôi gà nhìn Lan trong tư thế này thật là dịu dàng và nết na khác hẳn cái vẻ rắn rỏi khi buộc tóc đuôi gà. “Ah cậu đứng hít thở không khí tí trên HN ít khi có được không gian như ở quê lắm” Lan khẽ ah lên 1 tiếng rồi tiến lên đứng song song với tôi khẽ nói “Lúc nãy cháu thấy cậu nói câu tiếng anh đấy! thế cậu cũng thích BSB ah” Tôi bảo “uhh cậu cũng hâm mộ lắm nhất là thằng Nick carter! ở lớp cậu có mấy đứa hay trêu cậu toàn gọi nó là Nick cứt trâu nên cậu cáu lắm”(thật ra chính tôi mới hay là thằng đi trêu cái bọn thích Nick và BSB như thế). Lan bật cười trong trẻo và nhảy cẫng lên “ Thật thế hả cậu sao cậu giống cháu thế! Đúng là tri kỷ gặp nhau rồi” Tôi không nhảy lên như Lan nhưng trái tim tôi thì lại đang muốn đập tan lồng ngực vì sung sướng bàn tay ra đầy mồ hôi vì cơn căng thẳng đã đi qua, tôi đã thành công ban đầu trong việc làm thân. Rồi cứ thế tôi và Lan nói chuyện qua lại ban đầu chỉ là các bài hát của BSB(Thật ra thì tôi cũng thích BSB nhưng chẳng đến nỗi điên cuồng như mấy đứa fan khùng) rồi việc học, rồi bạn bè, rồi môi trường, rồi các khó khăn hay gặp phải khi thi đại học.

Tôi trổ hết tài ăn nói để mua được những giọng cười khúc khích, thi thoảng là những lần Lan lấy tay đánh nhẹ vào vai khi tôi trêu nó. Loắng cái đã hơn 7h trời đã bắt đầu lạnh hơn tôi bảo Lan vào nhà lấy ghế ra ngồi trước hiên rồi lại nói chuyện tiếp hai cậu cháu đang rôm rả thì đứa con cậu ruột Lan đến gọi Lan về trên nhà cậu Lan ăn cơm! Lan bèn đứng dậy chuẩn bị ra về nhưng tôi thấy Lan có vẻ co ro trong cái áo len mỏng bèn bảo Lan “Đứng đấy chờ cậu 1 tí” rồi chạy vào nhà luôn không chờ Lan hỏi thêm gì. Lúc quay ra tôi mang theo cái áo khoác! Bốc 1 vài thanh kẹo cho vào túi áo khoác rồi khoác lên người Lan bảo “ trời lạnh cháu mặc vào không ốm! mai cậu lên đấy lấy về sau cũng được” Lan dưa ánh mắt cảm kích sau hàng mi cong vút nhìn tôi rồi bảo vâng! Tôi bảo Lan cho 2 tay vào áo rồi khoác lên sau đấy xoay người Lan lại và kéo áo giúp nó! Lan vẫn đứng yên khi kéo cái khóa đến ngực Lan tim tôi đập thình thịch có khi còn hơn cả lúc tôi đối diện với bố khi bị điểm kém

Tôi khẽ khàng cho tay cọ nhẹ vào ngực Lan rồi kéo lên, dù chỉ là chạm vào cái lớp áo len bên ngòai cái ngực thôi tôi cũng biết rằng ở dưới đấy là 2 quả núi lửa đang phập phồng theo từng hơi thở chứ không phải cam mà cũng chẳng phải bười nữa! một bộ ngực đã phát triển hết của 1 người con gái! Rồi tôi khẽ xoa nhẹ lên tóc Lan và vuốt xuống má bảo “Thôi 2 đứa đi đi” (Lan và đứa xuống gọi nó). Lan đi nhưng một lúc sau lại thấy chạy lại hỏi “ bao giờ cậu về HN” tôi bảo “chắc trưa mai” Lan bảo “ cháu còn ở đến chiều tối mai bố cháu mới đón về cơ! Hay cậu ở lại chơi đến tối mai rồi hãy đi được không! ở đay nói chuyện với cháu chả có ai hợp cả chán lắm ‎ấy” Tôi mừng thầm trong bụng nhưng vẫn cố bình tĩnh trả lời “Uhm để cậu xin phép ông(tức bố tôi) cậu sẽ cố hết sức” Lan chạy đi rồi nói vọng lại “ Cậu nhớ đấy nhé!”.
( Hãy truy cập :http://sex.3vn.us/ luôn cập nhật doc truyen sex mới nhất)
Lan đi rồi tôi ngồi lại 1 mình lòng thầm nghĩ, mình yêu Lan rồi chăng nhưng soát đi soát lại thì tôi vẫn thấy tình cảm tôi dành cho 1 bạn gái tôi đang theo đủôi trên HN khác hơn nhiều tc này! Tôi chỉ muốn có được Lan được thỏa mãn hơn là có được tc của nó! Và tôi biết mình không sàm sỡ được. Lan là đứa có học và giáo dục ở môi trường tốt hơn đây rất nhiền! Lan có cá tính và nhìn cái cách Lan cãi mẹ thì tôi biết là nếu tôi sàm sỡ chắc chắn sẽ lãnh đủ! Tôi mien man tính toán và tôi nghĩ chỉ có cách chinh phục nó, làm Lan yêu mình thì mình mới có thể tiến đến các bước tiếp theo được và tôi bắt đầu vạch kế hoạch cho riêng mình. Ngồi suy nghĩ nhưng tôi chưa biết bắt đầu thì đâu thì câu trả lời chợt đến trong lúc tôi ko ngờ nhất....

Thứ Hai, 28 tháng 5, 2012

Truyện sex hồi ức thời xưa

Truyện sex hồi ức thời xưa

Reng.....eng...en...eng!
Con 3G .1202 rung lên đùng đùng trong túi, Rút Alo ra lau chùi cẩn thận không sợ nó xước, bọc khan mùi xoa ra bọc và dí vào tai nghe. Alo.......
...... Đồng chí bàn giao công việc rồi về HN nhận công tác mới.....? D...t. m...mày chưa kịp hỏi đi đâu Nó ( sếp) cúp mẹ máy rùi y như cái kiểu ngày xưa thời 2004-2005 Viettel gọi blog 6s không mất tiền ý.
Nghĩ bụng về cặc bố đang ở dưới Ninh Bình chưa kịp ăn con '' Dê'' nào đã về, mày đi mà đi bố đéo đi....Nghĩ bụng thôi chứ mấy thằng đồng nghiệp nó nghe thấy nó tâu vua chít bỏ mẹ.... Chán...... về phòng dọn đồ đạc làm ly nước lạnh rồi ngược về HN
Sáng thứ 2 đầu jo giao ban ngành nên phòng họp mà tâm trạng cứ mênh mang đéo biết nó cử mình đi đâu.... thằng này nó ghét người tài lắm khéo lại đi miền núi bỏ cụ.... Hix hic
Lần này mình lại may mắn thế hok bít, '' Đồng chí lần này đi công tác trong Đà Lạt hy vọng Đ/c sẽ hoàn thành công việc mà cty giao phó'', mình như được mở cờ trong bụng thoang thoáng nghe đc bài hát mà thằng Đàm nó hay hát : '' Lắng nghe chiều xuống thành phố mộng mơ'' ặc....ặc ( xin lỗi anh Đàm nhé đéo bit anh có vào đây đọc ko, mà tao có bít mày nhiêu tuổi đâu hehe). Nó vui lắm vì lâu rồi 4 năm chưa trở lại đây không bít bây jo có ji thay đổi không....mối tình 4 năm trước không bít bây jo thế nào ( gọi là mối tình thui chứ hồi đó làm ăn đc đéo ji đâu chỉ có 3 ngày thì làm ăn được đéo ji yes sờ đc tí là may lắm rồi) úi gần 6h pm rùi hết mẹ jo làm việc từ bao jo rồi, té đây tối viết típ nhé.
( Hãy truy cập :http://sex.3vn.us/ luôn cập nhật truyen sex mới nhất)
NEXT!
Tối đó Hắn ko sao ngủ đc, trằn trọc suy nghĩ làm sao bây jo 4 năm ko gặp chỉ thi thoảng online trên YM, chém jo trên facebook hoặc sms mà thôi, nhưng rồi hắn cg nhắm mắt đc và ko quên để lại lời nhắn :'' Cuối tuần anh vào''
Vào đến nơi thấy không gian nơi đây vẫn vậy, thời tiết lạnh kém ji ngoài bắc đâu, cái lạnh làm hắn tê người rồi hắn giật mình bởi tiếng gọi.
-Tacxi ko anh?
- Dạ em ít tuổi anh ạ, ko có ji thay đổi sang năm em mới có 32 thôi
- em mới có 28 mà anh
-Cho em về Nhà Nghỉ Hàng Không với
-???? tròn xoe mắt ( như kiểu trẻ con đc nhận quà noen ý) làm ji có nhà nghỉ Hàng không hả anh, chỉ có KS Hàng Không và nhà trọ thôi
- uhm Nhà nghỉ Hàng Không , anh cũng chém jo kinh nhỉ
Xuống xe vào nhận phòng và ko quên lấy cái hóa đơn VAT đút túi về còn trả con mụ kế toán già nữa chứ
- Cho anh xin phòng anh đặt cách đây 3 hôm
- Dạ anh tên ji anh đi mấy người ạ
- ( mù ah : ở đây chỉ có tao và mày chẳng nhẽ tao đi cùng với mày ) . 1 người độc thân vui tính
- Dạ anh cho em mượn CMT ạ
- CMT anh còn dùng, em lấy tạm passpost của anh đi, nếu thích em lấy luôn cg đc lúc nào thích trai Bắc bỏ ra mà ngắm vì sang tháng nó cg hết hạn rồi
Đang nhận chìa khóa phòng thì tít....tít. ah sms
- anh vô chưa? mệt lắm không anh
realy
- anh vào rồi, ko mệt lắm, tối nay anh mời em đi ăn nhé
new messges
- Dạ, nhưng 7h tối em mới rảnh anh ạ
realy
- okie, No vấn đề anh chờ em
Đến 5h chiều đói đéo chịu đc đành lang đến cái chợ ven hồ làm cái bánh mì pate rồi ghé vào quán sữa đậu lành làm 1 cốc nóng hổi, đang suy nghĩ miên man về nàng 4 năm rồi ko gặp nàng sao nhỉ? có xinh hơn truớc nhiu ko....khói thuốc làm hắn cay xè mắt rồi lại giật mình bởi tiếng chuông điện thoại nhưng hắn ko nghe cúp máy gọi lại cho nàng
- sao anh cúp máy vậy
- ờ nút nghe bị hỏng anh gọi lại cho em ( tiền chùa ấy mà)
- anh ơi! gia đình có khách em phải nấu ăn rồi mới đi đc, 8h anh nhé
- okie ( tức lần 1 mày định bỏ bom bố mày ah)

Làm cái ji bây jo cho giết time, 2 tiếng nữa hic..hic... ah đây rồi game online. hắn tạt vào quán game làm trận Đế Chế mà thời SV hắn hay chơi. úi... tụi bay sao hack nhiều vậy, chơi thế xấu và chán lắm thôi chuyển sang làm tí CF vậy... chán lại hack... thui chơi tạm giết time
8h kém hắn alo cho nàng
- Em chuẩn bị đi chưa?
- Dạ chuẩn bị anh ạ, anh chờ em chút xíu nhé ( mía lùi gọi bằng cụ)
- Anh ơi, mình gặp nhau ở đâu hả anh
- Chợ Đồng Xuân ven Hồ Xuân Hương
-- ???? Chợ ji zay anh? ( ngu thía ko bít)
- Chỗ đầu cầu mà mấy anh chụp ảnh đứng đấy
- Dạ anh chờ em nhé
Rồi hắn dời quán game, lang thang đứng cạnh cầu ngồi ngắm những đôi tình nhân đi ngoài phố mà lòng hắn trực nên những ham muốn đời thường
8h trôi qua...8:30.....9h kém lòng hắn như phát điên bụng chửi thầm ( dyt định bỏ bom bố mày lần 2 ah). Rồi nàng xuất hiện hắn ngờ ngợ nhưng ko dám nhận rồi quay mặt đi trả vờ coi như ko bít. Nàng rút điện thoại ra và alo cho mình:
- Em đang đứng ở giữa cầu nè
- Anh nhận ra rồi
Thật không thể tuởng tượng đc, nàng vẫn như 4 năm về trước vẫn xinh đẹp, bộ váy màu đỏ nàng mặc + với con alizabet màu đỏ nàng đi càng tôn thêm nét đẹp của nàng
- Chào em, mấy năm rồi ko gặp em vẫn vậy xinh hơn truớc rất nhiều đó
- Dạ, anh cg vậy ko mấy thay đổi ji hết trơn hít, Đi ăn ji đi anh chắc anh đói lắm ah
- uhm anh đói lắm, mình ăn ji bây jo hả em
- Dạ , em pít 1 món bún bò Huế ở đây rất ngon, mình đi ăn nhá
- okie, em cầm lái nhé anh chưa thi đc giấy phép lái xe nhỡ CA hỏi làm sao ( nói phét đấy định cơ hội ngồi sau ấy mà)
- Sao đc hả anh, anh cầm lái chứ, ai lại để em đèo
-okie đc rồi em ngồi vững nhé, anh mới đi xe ga lần đầu
Đường phố Đà Lạt lúc này vắng vẻ hơn, chỉ có nhừng đôi tình nhân đi lang thang dạo phố mà thôi, nhìn những đôi đó mà lòng hắn dạo dực.. kít... kít tiếng phanh đĩa làm nàng giật mình, 2 trái buởi của nàng ép sát vào ng hắn, hắn cảm nhận đc từ cơ thể của nàng chợt nàng hỏi:
- Sao vậy anh
- Anh mới đi mà em:biggrin5:
Quán ăn đây rồi, lễ phép lịch sự hắn rút ghế ra cho nàng, cuộc chém jo bắt đầu từ đây nàng và hắn nói chuyện rất rôm rả chuyện đông tây nam bắc, chuyện trong nc và quốc tế chuyện ai làm tổng bí thư đại hội đảng sắp tới, chuyện Bắc Hàn đánh nhau với Nam Hàn, rồi cả chuyện tại sao ông obama lại là tổng thống da màu đầu tiên ở Mỹ....


Sorry đã đến 11h đêm ''các bạn có thể vặn nhỏ máy thu thanh để khỏi ảnh hưởng tới người khác'' câu chuyện này sẽ đc típ tục nếu bạn đọc có hứng, Gia Đình xin trân thành cảm ơn! chúc các bạn ngủ ngon!

Next ( tranh thủ buổi trua)
- Mình ăn xong, anh có muốn đi dạo TP ko anh? ( nàng nhẹ nhàng nói)
- yes, cho anh đi xem hoa "" nồi cơm điện'' nhé!
- ( đôi mắt tròn xoe) hoa ji hả anh?
Hắn cười tủm tỉm 1 mình, nàng hiu hắn nói, hắn đang trêu nàng, nhưng thú thật lần truớc mình vào lần đó gần lễ hội hoa Đà Lạt chẳng hiểu có loại hoa ji mà to thế, nên mình mới gọi là '' Hoa nồi cơm điện''
Hắn và nàng dạo quanh hồ 1 vòng, đi mãi rồi cg mỏi chân chứ, hắn tìm chỗ đáp bến, nhìn xung quanh hắn thấy hàng ghế đá nơi mà cái bóng đèn cao áp nó cháy rồi ( đen thế ko bít mấy ông chiếu sáng đô thị thay chưa)
- Mình ngồi đây nghỉ nhé ( quá thông minh, chọn đúng chỗ tối)
-Dạ
- Em có mỏi chân và mệt ko?
- Dạ mỏi chân, nhưng ko mệt, em thấy vui lắm lâu rồi em ko đi chơi như thế này
Hắn bất chợt nắm lấy tay nàng và hỏi.
- em có nguời iu chưa? ( câu này ngu nhất trong ngay)
Nàng chỉ cười nhẹ, ko nói ji, hắn và nàng im lặng ko nói ji, hắn nắm lấy tay nàng, nàng chỉ?
- Mình ra chỗ cầu kia đứng đi anh?
-( oh my god! chỗ kia là chỗ ji thế này, sao lại có đôi kia nhỉ) , yes sir

Hắn và nàng tay trong tay cùng dắt nhau ra chỗ cầu kia đứng, không gian thật đẹp và im lặng, tự nhiên hắn nghĩ : Giá mà mình đem theo cần câu ở đây thì tuyệt, chỗ này chắc chẳng ai câu nên nhiu cá to lắm chẳng bù với cái Hồ Thạch Bàn bên Gia Lâm mà hắn hay câu toàn cá nhỏ téo, đang suy nghĩ nàng hỏi
- Sao anh chưa có Gia đình?
- (Hắn cãi bay biến), ai bảo em anh chưa có GĐ
- ơ, sao anh chẳng nói với em anh chưa có GĐ, anh xạo em sao?
- Anh thề anh ko nói dối, nói dối em thì đc ji, anh có GĐ chứ, GĐ anh chẳng có 4 ng mà anh đã nói với em đó sao
Nàng hiu điều hắn nói, hắn vẫn vui tính như ngày nào, hắn luôn làm cho nàng cười khi mọi khi mặc dù đó là những lời của internet. Tay hắn bắt đầu bít hoạt động, hắn vòng tay qua sau ôm sát eo nàng, thấy lò phản ứng hạt nhân ko hoạt động hắn càng bạo hơn dùng cả 2 tay ôm nàng từ phía sau.
Hix...hic lò phản ứng hoạt động rồi, nàng ưỡn ng như né tránh mình, nhưng mình đâu có ngu, cá vào vợt rồi mà để nó tuột thì Giang Hồ nó bít nó cười cho thối mũi
Lạnh, cái lạnh làm hắn và nàng như ko muốn dời nhau ra, hắn và nàng ko nói ji cả chỉ ngồi ngắm nc và hoa. Sao lắm Hoa vậy trời chỗ nào cg mọc hoa, đât ở đây có ji tốt đâu mà nhiu hoa vậy, có lẽ do Đà Lạt có thời tiết 4 mùa đó các bạn ah.
Hắn bạo dạn hơn, tay hắn đc đẩy cao hơn 1 chút, cái môi hắn bắt đầu biết hoạt động rồi, đầu tiên là vai nàng, cổ nàng, dần dần nên má nàng, ơ cái ji thế này lò phán ứng sao thế nhỉ, ko hoạt động ah, . next nào! hắn quay ng 180 độ môi hắn bắt đâu kiếm ăn từ từ tìm đến môi nàng, nàng ko phản ứng nhưng cg ko ủng hộ nhiệt tình, nhưng hắn cg đâu đến nỗi kém sử dụng những kinh nghiệm mà bản thân hắn có rồi hắn cg bắt nàng hưởng ứng.
Đc khoảng 5- 7 phút ji đó đang lúc say đắm nhất nàng lại tự tuyệt ra đi kèm theo 1 lời di chúc
- Mình về đi anh, muộn rồi, sợ má em mong, mai má còn về sài gòn với ba em
-
- Em chở anh về KS sau đó em đi về cg đc
- No, ko đc, anh đưa em về sau đó anh đi xe ôm về cg đc mà
Nàng và hắn lại tip tuc cuộc hành trình '' dạo qua phố phường, dạo qua thị trường'', nàng có tiến bộ hơn, ng nàng đã ép sát vào ng hắn có điều tay nàng để trong túi áo ủ ấm thì fai.
Chia tay nàng hắn cảm thấy bâng khuâng khó tả, đầu hắn nghĩ sao kém vậy nhỉ, tối nay sao đây nhưng rồi hắn tự động viên mình '' từ từ ngoan thì cái ji cg có, quan trọng là phải ngoan'' . note 1 ko thành thì note 2, 3... mình ở đến nửa tháng cơ mà lo ji

P/s : 13h rùi có ji viết sau nhé, hẹn gặp lại cảm ơn bạn đọc!

next !
Hắn trở về phòng trong tâm trạng buồn chán, thấy 1 máy đt sim thay thẻ card có nhiu cuộc gọi nhỡ, nhiều tin nhắn, hắn bít thừa là ai gọi, ai nt bởi vì hắn có thói quen rất hay off máy trong có việc quan trọng
Tắm, làn nc nóng làm hắn bừng tỉnh, rồi hắn đi ngủ ko quên sms cho nàng
- i miss you! see you tomorrow, good night!
Buổi sáng thức dậy, trước khi đi làm hắn vẫn sms cho nàng, chú nàng buổi sáng tốt lành và ko quên câu quen thuộc '' i miss you'' và hắn cg đc đáp lại bằng những lời âu yếm '' anh ăn sáng nhiều nhé, giữ gìn sk'' . hắn phấn khởi lao vào công việc hăng say miệt mài thoáng chốc đã thấy 3h chiều, bỏ đt ra thì thấy sms lúc trưa của nàng
- Anh đã ăn ji chưa zay?
Hic...hix sao mình ngu vậy điện thoại để ở chế độ báo đèn, hắn vội vàng call lại ngay cho nàng
- Xin lỗi em, anh buys quá quên mất
-( nàng cười nhè nhẹ) ko sao đâu anh ah
Nụ cười của nàng làm hắn quên đi những mệt nhọc, nỗi cô đơn trống vắng khi xa nhà hắn nói.
- Tối nay mình đi ăn , rồi đi chơi em nhé
- Vô nhà em đi anh, má về Sì Gòn với ba rồi , ở nhà chỉ có em với chị giúp việc thui, anh qua đây em nấu cơm mình ăn
- oh yes
Hắn cười 1 mình như 1 thằng điên, đầu hắn tưởng tượng linh tinh, toàn những cám dỗ, nàng ở nhà 1 mình hic.... hix. hắn về phòng tắm giặt, an mặc chỉnh tề, nói chung là rất ngon rồi thong thả bước ra khỏi cửa, hắn quay lại bởi tiếng gọi
- Xe thồ không anh?
Hắn ngạc nhiên quay lại, mắt tròn xoe nhìn xung quay chẳng thấy cái xe thồ nào giống ngoài Bắc cả mà ngày mùa vẫn thấy những ng nông dân lam lũ họ chở lúa cả. hóa ra ko phải xe thồ mà là xe ôm
- Anh cho em ra chợ cái.... rồi chở em đi.....!
Đến khu chợ hoa, hắn ko quên mua 1 lãng hồng tuyệt đẹp rồi nghĩ bụng đi xe ôm xấu hổ quá thui ăn chơi đầu tư 1 tí, hắn vẫy tacxi rồi tip tục cuộc hành trình '' 80 ngày vòng quanh thế giới''
Bính.....bong tay hắn bấm chuông, tay hắn vẫn cầm dỏ hoa hồng
- Oa.... Chào anh, tặng em ah ( nàng nói)
-uhm.. anh tặng em dỏ hoa này 22 bông = tuổi em, chúc em đẹp mãi tuổi 22
- Nhân dịp ji zay anh?
- Kỉ niệm 4 năm mình quen nhau
Hihi... haha nàng và hắn cg cười thân mật, cg nắm tay nhau sánh vai bước vào nhà, căn nhà nàng dưới chân đồi thông 1 biệt thự nho nhỏ nhưng khá đẹp kiến trúc theo kiểu pháp đc bố trí khá bắt mắt, dân design nhìn vào là bít 1 chủ nhân khá kĩ tính và cầu kì
Nàng pha cho hắn 1 cốc trà lipton nóng, nàng ngồi cạnh chàng và nói:
- Tối nay em sẽ tết anh 1 món đặc biệt nghen!
- Anh dễ tính lắm, ăn ji cg đc mà em, để anh phụ em nấu ăn nhé
- Thôi anh cứ ngồi coi tivi, em làm đc mà
Hắn ngồi coi tivi xem foodball, làm điếu thuốc cho đời oi khói, vừa xem vừa ngắm nàng nấu ăn mà hắn nghĩ như là mình đã có 1 gia đình thật hạnh phúc

P/s ( mình đi tý, về sẽ viết típ. Ok?)
__________________

( Hãy truy cập :http://sex.3vn.us/ luôn cập nhật doc truyen sex mới nhất)

Next !

Ngắm nàng trong trang phục đầu bếp, hắn nhớ nhà, hắn mơ mái ấm gia đình, có lẽ đây là lần đầu tiên hắn đc mời ăn trong khung cảnh lãng mạng như thế này, hắn bồn chồn suy tư, từ trước đến jo co ai nấu ăn cho hắn ăn đâu, mấy con vẹo trước và bây jo chỉ đc cái ăn sẵn là nhanh thôi, nào là Vịt quay, Lẩu...
Hắn cười tủm tỉm bước lại gần nàng bất ngờ hắn ôm nàng từ phía sau, rồi hun nên má nàng, nàng thẹn thùng quay lại 2 gò má ửng hồng rùi nói
- Anh cứ ngồi coi tivi đi, em làm 1 mình đc mà
- Để anh phụ em cho em đỡ vất vả
Tay hắn dời khỏi người nàng, vừa nhặt những nắm Hành Hoa vừa gọt những củ cà rốt rất chuyên nghiệp, hắn cg bít nấu ăn đấy chứ hồi nhỏ bố, mẹ đi công tác hắn và em hắn vẫn tự chăm sóc cho bản thân mà
Bữa tối bắt đầu diễn ra trong không gian thân mật, với ngon nến to mình đoán nó phải Phi 42, vừa ăn vừa nói chuyện . Hắn kể cho nàng cuộc sống ngoài bắc của hắn như thế nào, nàng chăm chú nắng nghe và hok ngừng gắp thức ăn cho hắn, Ly rượu vang nàng rót làm hắn thật cảm động, lâu lắm rồi chưa ai chăm sóc hắn như nàng
- Mình đi dạo phố đi em?
- Anh chờ em xíu nhé!
Hic...Hic Phụ nữ mà lại mất toi 30 phút, nàng bước xuống cầu thang.... Ờ ớ Vẫn là mầu đỏ toàn mầu đỏ trên ng nàng ( bên trong ko bít). Hắn và nàng tung tăng trên phố rồi tạt vào Chợ đêm, hắn mua cho nàng 1 chiếc khăn len màu đỏ
- E gửi tiền chị ơi
-.......? thối anh 10k
- Ơ sao lại thối vẫn còn mới mà
Nàng cười khúc khích, cuối cg hắn cg hiểu ngoài bắc mình gọi là tiền thừa trả lại hic...ic! Hắn quàng qua cổ nàng, nàng thẹn thùng đỏ mặt rồi cg thốt thành lời
- Thanks!
- Cô chú đi trăng mật ah ( con mụ bán hàng nói)
Nàng xấu hổ, còn tui nghĩ bụng " Điên'' ( mừng thầm cảm ơn chị nhiều lắm). Hắn và nàng lại lướt phố lần này hắn thấy nàng tiến bộ hơn ng nàng ép sát vào ng nàng, tay nàng ko để ủ ấm nữa rồi, nó bít hoạt động ở khu nó cần phải làm ở khu eo hắn, hắn cười tủm đắc chí. Hắn bít phải làm ji vào lúc này tất nhiên là phải tìm bến đỗ xe kiếm cốc trà đá, chắc chắn hắn sẽ chọn khu bóng đèn cao áp hôm qua nó cháy.
Nàng và hắn tay trong tay cùng nhau sánh vai bước đến chỗ hôm qua mà hắn và nàng đã đứng, ui may quá tụi hôm qua hok có ở đây, hắn nghĩ bụng chắc là tai nạn giao thông rùi ko pít có bị làm sao ko ( xin lỗi 2 bạn nào hôm qua đứng ở đấy nhé, nếu có Die đừng oán tôi nhé).
Hắn ôm nàng thật chặt từ phía sau ko dời nửa bước, rồi hắn cg cưỡng đc người nàng quay lại để ôm hắn, nàng miễn cưỡng nhưng rồi cg xuôi. đc đà xông nên môi hắn bắt đầu hoạt động... má.... đến ....môi. Hắn ngấu nghiến như 1 kẻ nghiện thèm thuốc ý, dần dần nàng cg hưởng ứng cơn nghiện của nó. Đây ko phải là lần đầu tôi kiss nhưng sao cảm giác nó khác vậy, khác hoàn toàn với mấy con '' Vẹo'' trước đây
Kiss mãi thì cg mỏi mồm.... ơ cái ji thế này phía dưới mình bắt đầu hoạt động, sao thế nhỉ? hắn hỏi? rồi hắn hiểu phản ứng hạt nhân bị dò dỉ nên hắn nhiễm xạ
Tay hắn bắt đầu dở trò thô tục, 2 bàn tay toàn xi măng+ cát vàng xoa vào lưng nàng rồi từ từ đưa tay xuống phía dưới hông, nàng ưỡn ng xa môi hắn, môi hắn trượt khỏi đường Ray tầu hỏa từ từ lăn bánh rồi đâm ầm 1 phát xuống cổ... vai nàng. Ơ hay nhỉ nàng vẫn ưỡn người, hắn nghĩ " Tôm ah'' quái lạ lúc nãy vừa ăn xong bây jo đã thèm ăn rồi ah.
Hắn đang tính : bây jo mà luồn tay vào lưng nàng thì khó kinh khủng, khó hơn cả chuyện đi thi toic, bởi vì sao nàng mặc váy... hic.... hic
Hắn bạo dạn hơn lôi nàng tiến lại gần ghế đá ( chỗ đấy còn có chỗ tựa), nàng ngoan như em bé theo hắn vào đó, chít roài em ơi nó lừa đấy
Môi hắn và môi nàng vẫn hoạt động, chỉ có bàn tay hắn là bắt đầu xuôi về đồng bằng nơi mà nơi có nhiều chân giò lụa . tay hắn cầm lấy dùi nàng đặt nên chân hắn hắn vuốt nhẹ bắp chân nàng, éo sờ đc da toàn thấy bít tất, hắn nghĩ bỏ qua khu này bởi vì nó không có màu mỡ mấy nên ko thể phát triển kinh tế đc.
Tay hắn tiến cao hơn, đây rồi đùi, hắn xoa nhẹ đùi nàng, hắn thấy nàng run hơi thở của nàng nóng hổi gấp gáp, ko thấy phản ứng ji mấy, tay hắn tiến cao hơn nhưng hắn bỏ qua khu trung tâm của địch bởi hắn nghĩ ( như vậy quá thô), cao hơn nữa hắn xoa bụng nàng, đc đà chiến thắng tay hắn bắt đầu chinh phục dãy núi " Hoàng Liên Sơn''.
Nàng giật mình bởi hắn đã chạm vào phía dưới dãy núi, 5 ngón tay hắn đã bắt đầu vượt qua đc lớp vỏ của dãy núi rồi đang tiến đến trung tâm dãy núi, hắn nhẹ nhàng bóp, tay kia của nàng cứ đẩy vào ngực hắn. thoát sao đc hả em
2 tay hắn đã chạm đc vào 2 dãy núi, hắn cảm nhận đc sự săn chắc của dãy núi, bỗng dưng nàng nói
- Đừng Zay anh
Hắn ko vừa típ tục môi hắn dời khỏi môi nàng và chui xuống cổ nàng Hắn nói:
- I love you!
Nàng không nói ji , im lặng 1 lúc lâu, cuối cg '' Cóc'' gặp trời mưa thì cg phải mở miệng
- Như zay có nhanh quá ko anh?
- Ko anh nói thật , anh rất nhớ em dù phương xa, anh vẫn luôn muốn đc gặp lại em, có lúc anh ko muốn nhớ về em vì như thế thật vô vọng, mình xa nhau quá, nhưng thật may mắn là lần này mình có nhiều time bên nhau hơn
Hắn cảm thấy sự chân thật trong lòng hắn, nhưng nàng im lặng ko nói ji , 1 lúc sau nàng nói.
- Mình về đi anh, em thấy hơi nhức đầu?

( còn tiếp )

The end!
Chuông đt hắn reo, hắn nghĩ ai gọi mà vô duyên vậy, đang lúc cao điểm, sao hắn lại ngu thế ko bít, thường jo cao điểm hắn vẫn off máy mà.
- Anh nghe phone đi ( nàng nói)
Hắn móc điện thoại ra khỏi túi quần xem ai gọi vao jo này, thui chết nàng cũng nhìn thấy name " rau C6H6Cl6'' ( theo danh bạ tôi đặt nghĩa là Rau đã dính thuốc trừ sâu), nhưng hắn nghĩ nàng ko pít hắn nói
- Đứa em họ a làm bên bảo vệ thức vật, chắc nó nhờ anh mua cái ji đó, thôi tý về anh gọi lại cho nó
- Mình về nhé ( hắn típ tục nói)
Hắn đưa nàng về lòng đầy tâm trạng, vui có , buồn có hắn vòng tay ra phía sau kéo tay nàng ôm vào lòng hắn, bụng hắn suy tính, tối nay thịt hay ko thịt, mà thịt thì làm cách nào bây jo nhỉ
Đầu hắn nảy sinh say rượu ư? ( vô lý chút rượu vang ăn thua ji), nghĩ đến các mẹo '' đau bụng, nhức đầu....'' . toàn những lý do chính đáng có thể dẫn đến 1 nhà nghỉ.......... Hắn lắc đầu, tầm thường.., vớ vẩn truớc sau ji nàng cũng là of mình, thui nhịn đi.........ráng chờ nhé!

2 đứa chia tay nhau bằng 1 nụ hôn thắm thiết, hắn vẫn còn thốt nên đc câu.
- Anh yêu em nhiều lắm!
- Anh đi về cẩn thận nhé ( nàng cười nhẹ)
Trở về phòng mà hắn thấy hụt hẫng như thiếu đi 1 cái ji đó, buồn miên man, mở con laptop cổ điển cách đây 5 năm ra coi ít tin tức..... rồi hắn chìm trong giấc ngủ ngon lành
Hắn tỉnh dậy, hắn hết sức ngạc nhiên nàng nt cho hắn
- Anh đi ăn ji đi nhé, i miss you!
oh yes .Hắn nhảy như 1 thằng điên trên giường may mà đệm nó êm chứ ko chắc hắn phải đi viện bó bột rồi. hắn sms lại cho nàng.
- Anh bit rồi, anh yêu em!
Rồi hắn lại bắt đầu với công việc, buổi trưa hắn gọi cho nàng rủ nàng đi ăn nhưng nàng lại nói.
- Ăn cơm hàng làm ji a, lát em vô đón qua nhà ăn với em
Rồi nàng đến đón hắn, nàng chờ mình ngoài cổng, gặp nàng hắn vui lắm, hắn thốt nên
- A.... Anh nhớ em lắm
Lại cười... cái cười của nàng làm hắn nhớ mãi cho đến ji hắn vẫn ko quên đc nàng, 2 đứa ăn cơm xong , nghỉ ngơi rồi nàng lại đưa hắn ra chỗ làm, 2 đứa chia nhau hẹn tối gặp lại.
Nàng lại đến đón hắn nhưng tối nay thấy lạ toàn đồ trắng... ơ xe đạp mini nhật trắng, hắn nghĩ bụng, sao thể nhỉ? cầm đồ rồi ah?
Nàng và hắn tiến lại gần nhau nàng nói
- Xe đạp nhá anh, lâu rùi em ko đi
- ko vấn đề ji, để anh cầm lái, em cầm cho anh ít bản vẽ nhé
Hắn và nàng đạp xe trên đg, thú thật lâu rùi ko đi xe đạp, nàng trong bộ áo dài truyền thống làm hắn nhớ lại thời SV quá. Hắn dừng xe bên đg và tạt vào cửa hàng hoa hôm qua hắn mua
- Bán cho em 22 bông chị ơi?
Chị bán hàng có vẻ nhận ra tui hôm qua chị nói
- Ng iu chú hả?
- vâng
Thấy em quay mặt đi, hắn bít là nàng đang xấu hổ, hắn mang hoa tiến lại gần nàng và nói
- Ngày nào anh còn ở đây thì ngày đó luôn là ngày 22, anh tặng em nè ( ko quên 1 nụ hôn trên má)
Hắn và nàng trở về nhà nàng, leo nên quả đồi làm hắn ướt hết cả áo, nhưng hắn thấy vui lắm hắn hỏi nàng.
- Hôm nay có ai ăn cg anh em mình ko?
- Dạ ko, hôm nay chủ nhật chị giúp việc xin phép nghỉ sang nhà bà con chơi ạ
Hắn phát điên và nghĩ thầm, tốt quá, kể ra số mình cg hên đấy chứ. Hắn và nàng cg nhau nấu cơm ăn ( diễn biến ko có ji mới nên tác giả ko kể)
Nàng và hắn ăn xong 2 đứa ngồi coi tivi, hắn co sát ng nàng vào lòng mình, hắn hôn nên trán nàng, hắn nói.
- làm ng iu anh nhé!
-( Nàng cười nhẹ, ko nói ji). tối nay mình đi đâu chơi hả anh
- Qua chỗ anh chơi đi, anh còn 1 đống bài chưa học đến, học xong mình đi chơi
- Dạ, anh chờ em xúi nhé, em thay đồ rùi mình đi ha
Hắn bít thừa là nàng làm ji rồi, hắn ra ngoài hút thuốc và ngắm nhìn những dàn hoa Thiên Lý thật đẹp và lạ mắt, hắn và nàng trở về phòng hắn, hắn lấy chìa khóa phòng 2 đứa cùng lên phòng hắn.
- Em ngồi chơi game nhé, anh tắm 1 téo ng dơ wa ( hắn nói)
- Dạ ( vẫn ngọt như thường)
Hắn hôn nên môi nàng rùi chui tọt vào phòng tắm, mọi khi hắn tắm lâu lắm sao hôm nay hắn tắm nhanh vậy, khi ra đầu hắn vẫn còn ướt sũng cái áo font hắn mặc, cái quần sooc hắn mặc trong kì quá, hắn vòng tay ra đằng sau ôm nàng và ngắm nàng chơi pikachu
Tay hắn, mồm hắn hoạt động liên hồi, nàng cg ko chơi game đc nữa, nàng và hắn lao vào cuộc như 1 con thú đói đi săn mồi.
.................................................. .................................................. .................................................. .................................................. .................................................. .................................................. .................................................. ........................................
( Hãy truy cập :http://sex.3vn.us/ luôn cập nhật truyen dam mới nhất)
( xin lỗi bạn đọc phần này ko kể chi tiết bởi vì nó quá bình thường)
Hắn chỉ cảm nhận 1 điều là đêm đó đối với hắn thật hạnh phúc, nhưng hắn hơi bị ngượng bởi áo chip của nàng hôm đó hắn ko cởi đc bởi nó đc bị mã khóa bằng password . điều mà hắn yêu nàng nhất có lẽ là tính thật thà của nàng, lần thứ 2 quan hệ nàng đã nói cho mình bít nàng..... ko còn... em đến với a là ng thứ 2. Hắn cười nhẹ hôn nên trán nàng, nàng hiu đc điều đó.
Cuộc vui nào cg đến hồi kết thúc, nàng tiễn hắn về, hắn và nàng nhìn nhau âu yếm hắn nói.
- Anh sẽ trở lại, chờ anh nhé cưng
- Em yêu a!
Về đến HN tôi thấy trống vắng làm sao, buồn...nhớ... nàng. Cho đến jo hắn vẫn yêu nàng dù nàng sắp phải đi học 2 năm xa nhà, đối với hắn nàng là tất cả cho t/y
Anh sẽ chờ, sẽ đợi em về.... Anh yêu em!
The end!

Thứ Sáu, 25 tháng 5, 2012

Truyện sex thằng hùng thím hai

Truyện sex thằng hùng thím hai

Mối tình chớp nhoáng của Loan và Hùng kéo dài được đúng ba ngày thì Loan khám phá ra một điều quan trọng. Hùng chẳng phải là con nhà giàu gì. Suốt ngày hắn ăn diện đi ngồi quán chẳng qua là để kiếm mối áp phe thôị. Giữa cái lúc trong cộng đồng người Việt đang có cơn sốt đụng xẹ. Đụng thiệt có, đụng giả có. Hùng lăng xăng với công việc dẫn mối nên cũng có rủng rỉnh chút tiền còm. Cứ ai gặp tai nạn gì là Hùng đến gạ gẫm dẫn đi luật sư, bác sĩ và hắn hưởng được tiền cò do bên văn phòng luật sư hay bác sĩ chia cho. Cơn sốt rồi từ từ cũng lắng dịụ. Những vụ dàn cảnh đụng xe cũng giảm dần, sau khi một số luật sư, bác sĩ bị rút bằng hành nghề. Và giai đoạn này là giai đoạn khó khăn nhất của Hùng Bô. Bằng chứng là mới lần thứ ba đến tìm Hùng. Loan đã thấy cửa phòng Hùng khóa chặt. Nàng ngạc nhiên vô cùng. Chẳng biết Hùng đi đâu bất ngờ như vậỵ. Vì chính Hùng mới vừa phone kêu Loan đến đây mà. Loan vừa quay lưng đi thì gặp ba người đàn ông có đàn bà có chận nàng lại hỏi: 
- Cái thằng khốn nạn đó trốn nữ? rồi phải không cô? 
Loan ngạc nhiên hỏi lại: 
- Xin lỗị. Ai ạ? 
- Thì cái thằng Hùng Bô Hùng bò gì đó. Nó thiếu nợ tui rồi trốn luôn. Tụi tui phải đến đây canh. Cô cũng vậy hả 
- Dạ không ... Tôi đến đây để gặp ảnh để bàn chuyện làm ăn. 
Loan nói trớ đi như vậỵ. Những ngừơi kia tưởng thiệt, lật đật khuyên nàng. 
- Đừng, đừng cô ơị. Hết chuyện rồi sao mà làm ăn với cái thằng điếm đó. Nó chuyên môn mượn tiền của ngừơi này, giựt tiền người kia.
Một người nãy giờ vẫn im lặng bây giờ mới xen vô câu chuyện: 
- Có như vậy mới đi gạt được người ta chứ. 
Loan lí nhí cám ơn rồi bỏ đi một nước. Nàng đến với Hùng chẳng qua là vì tiền. Giờ đã biết hắn hỏng có tiền thì nàng còn đến làm gì nữa. Loan cũng đồng ý là Hùng chơi sướng thật. Nhưng nghĩ chới với hắn thì đi chơi với người khác. Trên đời này đâu phải chỉ có hắn mới có ... cu đâu.


Từ sau hôm đó, Hùng Bô thấy Loan lạnh nhạt với hắn một cách rõ rệt. Nàng không còn săn đón hỏi han, liếc mắt đưa tình với hắn như trước nũạ Thậm chí Loan còn làm bộ như không nhìn thấy hắn mỗi lần chàng bước vào quán. Hùng cũng chẳng cần thắc mắc. Thật ra thì dù Loan không né hắn thì hắn cũng né Loan. Bản tính của Hùng là lúc nào cũng thích mới lạ Mỗi em Hùng chỉ cần chơi hai ba phát là đủ rồị. Còn phải để đạn mà bắn những con nhạn khác nữa. Hùng nhớ lại cái đêm cuối cùng Loan ngủ lại với hắn. Hùng thiếu điều lên hết nổi. Một phần vì Loan dâm quá, cứ bắt Hùng chơi hết kiểu này đến kiểu nọ. Hể Hùng mệt quá xìu xuống là Loan lại bú cho chàng lên lại để bắt Hùng chơi nữa. Đến gần sáng thì Hùng hỏng còn một giọt khí làm thuốc. Mỗi lần chàng bắn ra, không nghe tiếng nổ mà chỉ nghe "xạch" một tiếng như bắn súng hơị. Còn đạn đâu nữa mà nổ. 
( Hãy truy cập :http://sex.3vn.us/ luôn cập nhật truyen sex mới nhất)
Thủy vừa bước vào quán thì đã thấy Hùng ngồi đó tự lúc nào. Nàng làm lơ coi như không thấy. Cái chuyện Hùng đi đêm với Loan vẫn còn làm nàng ấm ức. Thủy vào đứng trong quầỵ xoay lung lại phía Hùng, làm bộ xếp lại ly tách. Hùng đã có chủ tâm, chờ lúc Thủy quay người rạ. Hùng hỏi với vẻ thân mật: 
- Sao trông Thủy có vẻ bơ phờ vậỵ. Có chuyện gì không? 
Dù đang giận Hùng cành hông, nhưng nghe Hùng hỏi với giọng ngọt ngào như vậy, Thủy không thể không trả lời đươ.c. Nàng nói với giọng nghiêm trang: 
- Cám ơn anh, Thủy cũng bình thường thôị 
Nàng muốn chứng tỏ cho Hùng biết là nàng chẳng quan tâm gì đến chuyện Hùng đi chơi với Loan. Có ngĩa là giữa hai người chẳng có chuyện gì để nói. Nhưng Hùng đâu có buông tha cho con mồị. Chàng tiếp đón:
- Anh thấy Thủy có vẻ hơi ốm nên có mua cho Thủy một ít thuốc bổ. Vừa nói Hùng đưa ra một hộp thuốc lỉnh kỉnh đủ thứ. Chàng ân cần chỉ dẫn: Loại thuốc này Thủy uống vô mỗi buổi sáng hai viên trước bữa ăn, loại kia Thủy uống trước khi đi ngủ, còn loại này là loại bổ máu và giúp sáng mắt. Thủy nên uống. Đối với một người quan tâm, lo lắng cho nàng đến như vậỵ. Thủy đâu thể nào tiếp tục lạnh nhạt nữạ Nàng chớp chớp mắt cảm động, lí nhí cám ơn Hùng. Hùng Bô chơi thêm một đòn tâm lý nữa: 
- Hôm nay anh bận nhiều việc, chỉ ghé đưa thuốc cho em rồi anh phải đi. Thôi, để bữa khác gặp lại nhé, bye em. Nói xong Hùng để lại tiền nước trên quầy rồi quay lưng ra đị. Thủy bỡ ngỡ nhìn theọ lòng vừa cảm động vừa tiếc nuốị. Cả ngày hôm sau, Thủy vừa bán vừa mong ngóng bóng dáng chàng. Nhưng đến trưa vẫn chưa thấy Hùng?ra. Thủy bồn chồn nóng ruột tự nghĩ: "Hay là Hùng gặp chuyện gì? Hay là Hùng giận mình vì thái độ lạnh nhạt đối với ảnh?" Rồi tự bênh vực cho Hùng: "Biết đâu hôm đó Loan nhờ Hùng đưa về nhà giùm mà mình nghi oan cho Hùng. Nếu đã có gì với nhau thì sao Hùng lại dám công khai lo lắng cho mình trước mặt mọi người? Nếu đã có gì sao thấy Hùng nói chuyện với mình mà Loan vẫn tỉnh bơ như vậy?". Hình bóng Hùng với hộp thuốc trên tay cứ lỡn vỡn trong đầu Thủỵ. Mãi đến tối mới thấy Hùng vàọ Thủy nhanh nhẹn bước tới hỏi: 
- Anh Hùng uống gì? 
- Cho anh 1 ly sinh tố bơ. Hùng đáp. 
Thủy chưa chịu đi ngay, Nàng nấn ná lại đó để hỏi thăm Hùng một câụ 
- Sao hôm nay anh đến trễ thế. 
Nghe Thủy hỏi, Hùng biết ngay là chàng đã đi 1/3 đoạn đường rồị. Chàng bịa chuyện: 
- Anh bận ít công việc. Nhưng cũng ráng ghé qua để xem ... Thủy đỡ chưạ 
Thủy cười duyên đáp: 
- Chưa. Cái bệnh .... muốn chồng khó trị lắm anh ơi. 
Hùng bạo dạn hơn, tiếp lời nàng. 
- Anh nghĩ là anh trị được đó Thủỵ. 
- Chắc là anh trị ... Nhiều người lắm rồi phải hôn? 
- Không. Thủy là người bệnh đầu tiên đó.


Thủy cười sung sướng. Nàng bước vô trong làm ly bơ mang ra cho Hùng. Bao nhiêu hờn giận, oán ghét. Thủy đều quên hết. Mà đối với một gã thanh niên đẹp trai, ăn nói có duyên như Hùng. Thủy làm sao ghét đươ.c. Nhất là chàng .... chưa bao giờ có lỗi với nàng. Hùng hớp một miếng xong rồi hỏi Thủy: 
- Thủy có bỏ gì trong đây không? 
- Thì chỉ có đường thôi chứ có gì đâu. ?Mà sao anh hỏi như vậy? 
- Tại anh tưởng Thủy có bỏ bùa mê gì mà sao vừa uống vô đã thấỵ ... 
- Anh thấy cái gì? 
- Thấy Thủy đẹp hẳn rạ 
Thủy háy Hùng một cái, chơi chàng lại một câụ 
- Câu này anh nói trơn tru dễ sợ. Chắc anh nói với nhiều người rồi phải hôn? 
- Không đâụ Anh chỉ nói với người nào anh ... yêu thôị 
Thủy vừa ngượng ngùng vùa hãnh diện. Từ ngày biết Hùng cho đến nay, nàng chẳng chờ đợi để nghe câu này hay sao? Nàng bối rối nói một câu vô thưởng vô phạt:
- Anh .. quỉ sứ lắm nghe.
Hùng thấy khỏe trong bụng. Chàng tấn công luôn: 
- Anh chờ Thủy về.... tụi mình đi ăn nhé? 
Thủy hơi ngập ngừng: 
- Em .. ít ăn đêm lắm. 
- Thủy phải ăn để lại sức chứ. Con gái ốm quá coi xấu lắm. Ăn một chút thôi cũng được. 
- Nhưng mà .. em hỏng đóị 
- Thủy hỏng đói nhưng anh đóị. Chìu anh một bữ không được hay sao? 
Thủy bối rốị - Nàng nghĩ - Hùng đã quan tâm lo lắng đến nàng từng chút. Hôm nay Hùng mời đi ăn mà từ chối thì .. kỳ quá. Mà nhận lời đi thì càng kỳ hơn. Từ trước đến giờ nàng vẫn quá giang xe Tuyết. Nhất là giữa lúc này Thủy và Bạch, anh Tuyết vừa mới "chịt" nhau mấy hôm trước. Nàng tìm cách thốt thác. 
- Thôi để hôm khác đị - Đi như vậy, Tuyết nó biết, nó coi thường em. 
Hùng suy nghĩ thật nhanh. Hắn gỡ rối cho nàng ngaỵ 
- Thôi như vầỵ. Em cứ đi về với Tuyết như mọi ngàỵ. Anh sẽ chạy theo đằng saụ Đợi Tuyết đi rồi hai đúa mình đi ăn. 
Thủy thấy nhẹ trong lòng. Nàng đáp: 
- Ừ .. cũng được. 
Ngồi trên xe mà Thủy cứ liếc chừng kính hậụ. Nàng sợ Hùng theo không kịp. Thủy nhắc chừng Tuyết: 
- Chạy chậm chậm. Có gì gấp gáp đâu mà bồ chạy nhanh dữ vậy.
Tuyết ngạc nhiên nhìn Thủy: 
- Ủa, Tuyết cũng chạy như mọi bữa mà. Có gì đâu mà Thủy có vẻ nhát vậy? 
Thủy bắt theo câu nói của bạn. Nàng bảo: 
- Ờ tại mới xem tivi thấy ban đêm đường vắng nhiều người chạy ẩu nên mình sợ tai nạn. 
Tuyết cứ nghĩ là Thủy và anh mình vùa mới tìm được tình yêu nên trêu Thủy: 
- Cha, lúc này Thủy có vẻ yêu đời dữ nha. Bày đặt ... sợ chết nữa.
Thủy cười như xác nhận lời Tuyết là đúng. Nhưng thật ra nàng chỉ yêu đời là vì vẫn còn thấy xe Hùng ở saụ. Đến trước cửa nhà, Thủy xuống xe, nói "good night" với Tuyết rồi vội vã vào nhà như sợ Tuyết để ý. Chờ xe Tuyết đi xa, Thủy mới trở ra mở của thì đã thấy Hùng đứ?g đó tự bao giờ. Hùng tỉnh bơ bước vào phòng Thủy, nói một cách tự nhiên: 
- Nhà em có... mì gói hay cái gì ăn đỡ không? Đến đây anh .... hết muốn đi nữa. 
Trong bụng Thủy cũng chẳng muốn đi ra ngoài giờ này nên nàng bảo: 
- Vậy anh chờ một tí, em ra bếp nấụ. Ăn ở nhà cho vuị


Không đợi Hùng trả lời, Thủy mở cánh cửa nhỏ bên cạnh restroom đi lên nhà bếp. Thủy vừa nấu nước sôi vừa nhớ đến chuyện xảy ra cách đây mấy hôm. Thủy và Bạch đã...
Từ ngày nàng và chồng ly dị nhau cho đến nay đã hơn 1 năm. Có nghĩa là hơn 365 ngày, đó là cả một thời gian dài đăng đẳng cho một người đàn bà trẻ như nàng. Ba trăm sáu mươi lăm ngày hỏng có... "đồ chơi". Ba trăm sáu mươi lăm ngày đêm nằm phơi chim mà khóc vì buồn tủi vì thiếu "đồ chơi". Thủy cảm thấy rõ một điều là nàng không thể sống thiếu một người đàn ông bên cạnh. Thủy vẫn mơ ước, khát khao một lần ái ân bốc lửa để đề? bù lại khoảng thời gian trước. Vậy rồi nàng gặp Bạch. Một gã đàn ông hiền lành, nhưng chẳng làm nên "nước nôi" cái mẹ gì hết. Càng nhớ tới, Thủy càng thêm tức. 
Ăn uống no nê xong. Hùng lại kiếm chuyện hỏi Thủy: 
- Nhà em có phim gì coi không em? 
- Em đi suốt ngàỵ đâu có thì giờ nên em hỏng có xem phim. 
- Thôi, để anh kiếm đài nào có phim hay mình coi.


Hùng vừa cầm cái remote control đổi đài liên tục. Chàng coi như cái chuyện nửa đêm mà ở lại nhà Thủy để coi phim là chuyện bình thường. Chẳng cần phải hỏi ý nàng. May mắn cho Hùng tìm được một phim ghê rợn vừa bắt đầụ Loại phim về mà cà rồng trên băng tầng của một đài Cable TV. Hùng tỉnh bơ ngồi dựa dài trên giường, với tay tắt đèn xong mới nói với Thủy: 
-Coi phim ma phải tắt hết đèn coi mới đã. 
Cuốn phim mở màn bằng một cảnh thật rùng rợn và cũng thật hấp dẫn. Một đôi nhân tình trẻ đẹp đang oằn oại với nhau trên giường. Hai người không một mảnh vải che thân. Giữa lúc cô gái đang lim dim, tận hưởng khoái lạc thì mắt gã thanh niên rực đỏ. Hai răng nanh chìa ra thật dài ghim vào cổ cô gáị Thủy nhìn thấy hình ảnh hai người đang ân ái mà nước bọt dâng lên. Bỗng thấy gã thanh niên lộ nguyên hình thành qủy hút máụ Nàng thét lên một tiếng, co rúm người lại sợ hãi. Không bỏ lỡ cơ hộị Hùng ôm lấy nàng, nằm đè lên như...che chở. Thủy nghe rạo rực cả người khi hai thân thể áp chặt lấy nhaụ Nhất là thân thể cường tráng của một người mà Thủy xem như thần tượng. Khác với Bạch, Hùng cứ ôm lấy Thủy mà vuốt ve, nâng niu Thủy như một báu vật. Nụ hôn của Hùng cũng nhẹ nhàng, gây cho Thủy một cảm giác đê mệ Hùng vẫn tự hào là một tay bách chiến bách thắng trên tình trường?
( Hãy truy cập :http://sex.3vn.us/ luôn cập nhật truyen dam mới nhất)
Một con cáo già trong vấn đề ân ái cũng có phần đúng. Hắn không bộp chộp, không hấp tấp, cứ thong thả từng bước mà đưa Thủy vào mê hồn trận. Đôi tay Hùng cứ len lỏi khắp hang cùng ngỏ hẻm trên người Thủy mà vuốt ve. Cái giòng đàn bà đã qua một đời chồng, đã có ít nhiều kinh nghiệm về đàn ông thì Hùng đã rành quá cỡ. Khi họ không thích , không cho chơi thì đành chịụ nhưng họ đã thích rồi thì mọi sự rất dễdàng. Thủy cứ tự động đưa tay lên cởi áo ngoài, áo trong, khoe bộ ngực căn phồng đầy nhựa sống trước mắt Hùng như mời mọc. Nhưng Hùng không như Bạch, Chàng cứ từ từ, từ từ một cách không thể nào từ từ hơn nữa. Chàng chỉ đưa môi hôn nhẹ nhàng, nhẹ như một sợ lông hồng rơi xuống ngực Thủy cũng đủ làm nàng muốn điên lên được. Hùng tuyệt đối không đụng đến đầu vú Thủỵ Chàng muốn để cho nàng "ngứa". Càng ngứa càng tốt để khi chàng gãi nàng mới điếng người. Hùng cứ hôn vòng vòng khắp ngực nàng. Chàng chọc cho Thủy thèm khát đến mức độ nóng sốt cả người. Khi môi nàng khô, mắt dại hẳn đi chàng mới chịu le lưỡi khều nhẹ đầu vú Thủy một cáị Chỉ cần bấy nhiêu đó thôi mà Thủy đã rít lên một cách sung sướng. Người nàng run lên bần bật, tự động dùng hai chân chòi chòi để tuột hẳn chiếc quần rạ Biết người biết ta trăm trận trăm thắng. Chàng lại làm bộ lờ đi ba cái điểm nóng nhất trên người Thủỵ Đợi nàng sắp sửa khóc thét lên vì ...sướng. Hùng mới chịu đụng đến khu tam giác sắt bên dưới. Chiếc lưỡi thụt thò như chiếc lưỡi rắn của Hùng cứ liếm vòng vòng hai bên mép lồn Thủy làm nàng cứ vặn mình mẩy, miệng rên hù hụ như đang "lâm trọng bệnh". Giữa lúc bất ngờ nhất, Hùng ban cho nàng một ân huệ bằng cách dùng đầu lưỡi mềm mại của mình mà liếm ngay mồng đốc Thủy một phát. Người Thủy giật bắn lên như bị điện giật. Nàng điên lên vì sướng. Thủy về rên vừa la lên như một con mẹ dại: 
-Ối ...ối, anh ơị..chết em anh ơị.. 


Hùng nghĩ trong đầu: 
"Chết thế nào được, cùng lắm là..đứt dây nứng thôi chứ làm gì mà chết" 
Chàng lại tiếp tục cái màn liếm láp vòng ngoài. Lâu lâu, lại chọt lưỡi vào hột le Thủy một cái. Thủy không thể nào chịu nổi được nữa. Mặt nàng đỏ rực lên như say rượu. Hơi thở đứt quảng. phì phò như sắp chết. Cả người nàng run lên bần bật như người bị động kinh. Nàng đành phải van xin Hùng. Hùng ơi, đút vô lồn em đi anh. Em hết chịu nổi rồị Đến với em đi anh..Hùng. Thấy đã đủ, Hùng mới ngồi thu lu giữa đôi chân dang rộng chờ đợi của Thủy, Thủy tưởng đâu là Hùng sẽ đút cặc vào lồn nàng cho nàng sướng. Nhưng không, Hùng cầm con cặc cướng cứng của chàng mà kéo rê lên mu lồn cương cứng lên của Thủy. Từ trên mu đầu cặc nóng ấm của Hùng kéo dài xuống đến dưới đít., rồi lại kéo ngược trở lên. Hùng cứ kéo lên kéo xuống như vậy cho đến khi chàng cảm thấy đầu cặc mình đã ướt nhẫy khí lồn của Thủỵ Lúc đó Hùng mới chịu cho cặc mình nhắm giũa hai mép lồn Thủy mà chui vào. Thủy nẫy ngược đôi mông lên hưởng ứng. Nhưng ngay lúc đó Hùng lại kéo trở rạ 2, 3 giây sau Hùng lại cho cu mình vào hẳn 1/3 chiều dàị Trong lúc Thủy sắp sửa lên tới thiên đàng thì Hùng lại từ từ kéo ngược trở ra. Hùng làm năm , bảy lần như vậy. Cứ vào nửa chừng thì Hùng lại kéo cu ra, Hùng muốn tập Thủy quen với cảm giác hụt hẫng đó. Đến lần cuối cùng, Hùng cũng đút vào nửa chừng. Thủy tưởng chàng cũng sẽ kéo ra nữa thì đè đầu Hùng nhấn mạnh một phát lún cán. Thủy hét lên một tiếng lớn. Đời nàng chưa bao giờ sướng kinh khủng như vậỵ Bao nhiêu dâm thủy trong người nàng tuôn trào, miệng ú ớ nhũng câu vô nghĩạ Hùng cứ thế mà từ từ nắc. Trong bụng chàng biết là ...từ nay Thủy không thể nào sống thiếu chàng được nữa.


Khách ngồi đầy trong quán. Hết người này đến người khác gọi cà phê, thuốc lá. Thủy vừa làm việc mà mắt nàng mở hỏng lên. Cứ thỉnh thoảng nàng đưa tay lên che miệng ngáp. Đã mấy hôm liên tục, ban ngày bán ở quán, tối đến quá giang Tuyết về. Xe Tuyết vừa rời, là Hùng bước vào. Thế rồi bổn cũ soạn lại. Hai người chơi nhau...long trời lở đất. Thủy bắt Hùng chơi như...chưa bao giờ được chơi. Nàng chơi như chỉ sợ ngày mai động đất, đàn ông chết hết, chẳng còn ai cho nàng chơi. Hùng vẫn đến quán bình thường. Những động tác uể oải của Thủy không qua khỏi cặp mắt chàng. Hùng biết rằng ban đêm chàng đến với Thủy, ban ngày chàng chỉ rong rong uống cà phê rồi...ngủ. Nhưng Thủy thì khác. Ban đêm thì đụ đéo, ban ngày thì phải đi làm. Làm sao nàng chịu nổi. Hùng thoáng thấy thương hại nàng, nên bước tới hỏi nhỏ 
vào tai Thủy: 
-Em có mệt thì...để anh nói với chủ cho em về nghỉ sớm nhé. 
Thủy e ngại trả lời: 
-Hỏng được đâu. Mới có 6 giờ chiều làm sao em về được ? 
Hùng nói cả quyết: 
-Đừng lo. Anh nói một tiếng là xong ngay mà. 
Không đợi Thủy trả lờ, Hùng tiến tới lão chủ quán nói nhỏ vài câu với lão. 
Lão chủ tươi cười rộng lượng: 
-Không sao, không sao mà, anh em mà. 
Rồi lào xoay sang hướng Thủy nói lớn: 
-Cô Thủy có bệnh cứ nghĩ một bữa cho khỏe đi. Hỏng sao đâu, đừng lo. 
Thủy cám ơn rối rít, rồi chuẩn bị ra về. Hùng đòi đưa Thủy về. Nhưng Thủy sợ mọi người biết chuện nên từ chối lớn tiếng cho mọi người nghe. 
-Cám ơn anh. để em đi xe buýt về được rồi. 
Vừa nói, Thủy vừa bước vội ra cửa, đi thẳng. Chờ Thủy đi xa rồi, Hùng mới bưng ly cà phê đến bên Tuyết. Chàng vui vẻ hỏi: 
-Sao, hỏng bao giờ thấy Tuyết cười với anh một cái vậy. Ghét anh lắm hả ? 
Tuyết đã biết vụ Hùng đi đêm với Loan nên nói móc: 
-Mắc mớ gì mà ghét anh. Muốn biết thương hay ghét thì...anh hỏi chị Loan. 
Hỏi em làm chi ? 
Hùng làm tỉnh như mình là một kẻ " đứng đái" đàng hoàng nhất trên đời. 
-Sao biểu anh hỏi chị Loan ? Cả quán này ai anh cũng coi như người nhà. Loan cũng vậy mà em cũng vậy thôi. Có khác nhau gì đâu ? 
-Khác chứ. Chị Loan đẹp, chỉ sang hơn em nhiều chứ. 
Hùng bắt đầu tán: 
-Anh thì...anh không quan niệm như vậy. Cái đẹp bên ngoài làm sao bằng cái đẹp trong tâm hồn được. 
Tuyết là gái mới lớn. Nàng đâu có trình độ để nói chuyện với một con cáo già như Hùng Bô. Nàng ngơ ngác, chẳng hiểu câu Hùng nói: 
-Anh nói như vậy là nghĩa lý gì, em hỏng hiểu 
-Anh muốn nói...dù là em không đẹp bằng Loan đi nữa thì anh vẫn quí em hơn. 
-Tại sao lại quí em ? 
-Tại vì tâm hồn em trong sáng hơn Loan. 
Tuyết cảm thấy tự ái mình được vuốt ve. Thực tình thì từ ngày vào làm ở quán này. Tuyết chưa hề lăng nhăng tình cảm với gã con trai nào. Tuyết rất hãnh diện về việc này. Mà dù cho Tuyết có muốn lăng nhăng đi nữa thì cũng không có dịp. Vì đa số thanh niên vào đây là vì Loan và Thủy nhiều hơn là vì nàng. Có lẽ vì vậy mà Tuyết thành loại gái " tiết hạnh khả phong" Đúng như câu châm biếm: 


"Cái mặt chù ụ, 
Không ai thèm đụ thì nói là chính duyên 
Cái mặt vô duyên, 
Không ai thèm đéo thì nói là khéo giữ."


Tuyết thì không nổi mặt chù ụ, vô duyên. Nhưng làm sao nàng có thể so sánh với Loan và Thủy. Tuyết là con gái mới lớn, còn trong trắng. Chưa bén hơn trai nên cái gì cũng nhỏ nhắn. Cặp vú cũng nhỏ nên dĩ nhiên là cái...lỗ lồn cũng nhỏ. Cái gì nhỏ thì Hùng không ham, chớ cái lỗ lồn mà nhỏ thì Hùng thích lắm. Hùng bồi thêm một câu làm Tuyết mát cả ruột. 
-Sở dĩ từ xưa đến nay anh ít nói chuyện với Tuyết là vì...anh đánh giá Tuyết không như những cô gái khác. 
Tuyết hiểu ý Hùng muốn nói gì rồi nhưng nàng vẫn hỏi lại: 
-Tuyết khác ở chỗ nào ? Bán cà phê thì người nào cũng như người nấy thôi. 
-Không, khác nhau chứ. Khác nhau ở chỗ Tuyết có tư cách. Vì vậy mà lúc nào anh cũng tôn trọng Tuyết hơn họ. Tuyết thấy lòng nàng vui hẳn lên. Bao nhiêu thành kiến với Hùng tan biến hết. Nàng thầm nghĩ :" Hắn đẹp trai, dễ thương như vậy thì người ta yêu hắn cũng phải thôi. Có gì đâu mà mình không ưa hắn?". 
Chờ cho Tuyết " thấm thuốc" Hùng mới bỏ nhỏ vào tai nàng: 
-Hôm nào có dịp, anh mời Tuyết đi với anh một bữa nhé. 
Tuyết khoái chí trong bụng. Nhưng vẫn khó khăn một chút cho xứng danh " tiết hạnh khả phong" của nàng: 
-Thôi, đi với anh em sợ người ta cười. 
-Ai cười, có gì đâu mà cười. 
-Người ta cười anh, tại vì từ trước đến gìờ anh đi chơi với người đẹp không hà. Lần này anh dẫn " cô bé lọ lem" đi. Em sợ người ta cười anh. 
Hùng thấy cá có vẻ cắn câu. Hắn nịnh Tuyết một câu. 
-Bạn bè thì mỗi người mỗi khác. Hơi sức đâu mà em so sánh với mấy cô đó. Em là..."người đàng hoàng", khác họ mà. 
Tuyết nghe bùi tai, nàng làm bộ suy nghĩ một chút rồi e ấp trả lời: 
-Cũng được. Mà em chỉ được nghỉ có một ngày thứ hai thôi. 
-Thứ hai hay thứ ba, thứ tư có ăn thua gì đâu. Được đi chơi với Tuyết thì ngày nào đối với anh cùng đẹp, cùng vui hết. Vậy sáng thứ hai đúng 9 giờ anh đến đón em nhé ? 
Tuyết hốt hoảng: 
-Hỏng đưọc đâu, anh đừng đến nhà em anh Bạch ảnh thấy. Anh cứ đậu xe ở đầu đường, em đi bộ ra. 
-Cũng được. 
Hùng thở dài nhẹ nhõm. Trước khi đứng dây ra về, hắn không quên để lại trên bàn tờ giấy 5 đồng làm tiền "tip".


Thủy về đến nhà, nàng ngủ vùi một giấc. Lúc nàng giật mình tỉnh dậy, nhìn đồng hồ đã 2 giờ sáng. Sau mấy đêm thức trắng hành lạc. Thủy thấy rã từng khớp xương thớ thịt. Nhưng sau một giấc ngủ đầy đủ nàng đã lấy lại sức. Thủy nằm trằn trọc nhớ Hùng. Cuộc đời nàng từ lúc lớn lên lấy chồng rồi ly dị. Thủy chưa hề biết lạc thú ái ân. Thủy nghĩ bổn phận của nàng là phải: Tại gia tòng phụ, xuất giá tòng phu. Rồi ...chổng khu cho chồng nắc. Người chồng cũ của nàng cũng thế. Chỉ biết hùng hục hưởng thụ trên thân xác vợ chứ chưa bao giờ biết đến đưa nàng lên đến tuyệt đỉnh ái ân. Sau đó, Thủy gặp Bạch, lại cũng ...tương tự như chồng nàng ngày xưa. Mãi đến bây giờ Thủy mới gặp Hùng, một tay chơi lão luyện đã đem cho nàng những giây phút thần tiên trọn vẹn. Hùng lúc nào cũng thong thả. Chàng đưa nàng đi từ cảm giác nàng đến cảm giác khác. Cho đến khi náo nàng sướng đến mức độ khí tươm ra khắp các lỗ chân lông trên người mới thôi. Thủy mê Hùng quá sức rồi. Chỉ vắng chàng có một đêm mà Thủy đã cảm thấy nhớ nhung bức rức. Nàng nhắm mắt để đỗ lại giấc ngủ. Nhưng hình ảnh Hùng cứ hiện ra: to con, đẹp trai với con cặc to bất khuất, lúc nào cũng vương mình đứng dậy. Chỉ cần nhớ đến bấy nhiên đó, Thủy đã thấy lồn mình rạo rực, chỉ mong sao cho trời mau sàng để đến quán cà phê gặp chàng. 


Quán cà phê vảo buổi chủ nhật vô cùng tấp nập. Có lẽ cuộc sống ở Mỹ là vậy. Sau 6 ngày vất vả làm việc, sáng chủ nhật là cơ hội để anh em bè bạn gặp nhau, ngồi đấu láo, nhân nhi bên ly cà phê thơm ngát. Cả bốn cô tiếp viên: Loan, Thủy, Tuyết và Trâm đều bận bịu. hết bưng nước đến lau bàn, hết thêm trà đến lấy thuốc. Vừa làm việc, Thủy vừa ngóng ra cửa kiếm Hùng. Chàng bây giờ đã trở thành một nhu cầu cần thiết yếu trong đời sống Thủy. Nàng đã thầm nguyện với lòng là:" nếu hỏng phải là Hùng, nàng cũng mua nút chai về bịt kín, chứ nhất định không thèm cho mấy gã đàn ông phàm phu tục tử nào khác chơi." Mãi đến chập tối vẫn không thấy bóng dáng Hùng đâu cả. Thủy quýnh lên. Nàng muốn gọi phone kiếm chàng thì chợt nhớ ra. Từ xưa đến giờ, ngày nào Hùng cũng đến quán, nên nàng không nghĩ đến chuyện hỏi số điện thoại của Hùng làm gì. Rồi cũng đến giờ quán đóng cửa. Thủy thui thủi quá giang Tuyết về nhà như mọi hôm. Đến nhà, nàng ngồi thẩn thờ chờ đợi Hùng đến. Nhưng rồi chàng vẫn bật tăm. Thủy đành lên giường nằm thao thức với ý nghĩ là chàng bận công việc làm ăn... 


Tuyết chuẩn bị thật chu đáo. Mái tóc thề được nàng chải chuốt kỹ lưỡng. Đôi mắt được tô thêm bằng viết chì. Một chút phấn hồng đánh nhẹn lên má. Bao nhiêu đó mà Tuyết mất gần hai tiếng đồng hồ để sửa soạn. Lúc nàng bước ra, Bạch nhìn nàng ngạc nhiên: 
-Ủa, hôm nay nghĩ, sao hỏng ngủ thêm một chút. đi đâu mà diện đẹp vậy ? 
Tuyết cố giữ giọng tự nhiên: 
-Em đi chơi một chút, sẵn chụp vài tấm ảnh gởi về VN. 
Nói xong, Tuyết hấp tấp đi luôn ra cửa. Bạch nói theo: 
-Em đi với Thủy hả ? 
-Không. Chị Thủy mắc bán, em đi chơi với...bạn


Bạch lấy làm lạ. Từ xưa nay có bao giờ Tuyết có thái độ vậy đâu. Nàng muốn đi đâu cũng hỏi ý kiến, xin phép Bạch. Hôm nay, tự nhiên Tuyết dậy sớm, tắm táp, trang điểm rồi đi. Không ngăn được tò mò, Bạch rón rén đi bộ theo xa xa. Nơi đầu ngã ba nhà chàng, một gã thanh niên cao ráo, đẹp trai lịch sự đang đứng dựa lưng vào chiếc xe sport đỏ chói đợi Tuyết. Hai người vào xe. Rồi chiếc xe vọt như tên bay. Bạch đứng nhìn theo bần thần cả người. Nơi xứ lạ quê người, chỉ có hai anh em nương tựa nhau. Không cha không mẹ, không thân nhân nên Bạch thương em vô cùng. Đành rằng Tuyết đã lớn, nhưng lớn đâu có nghĩa là khôn. Bạch không cấm em có bạn trai. Nhưng ít ra Bạch phải biết lý lịch người đó. Đằng này, chỉ nhìn thoáng qua Bạch đã nghi ngờ Hùng là không phải loại đàng hoàng. Thanh niên mà áo quần đầu cổ láng bóng, xe cộ bảnh bao, rong chơi trong lúc mọi người vùi đầu kiếm tiền sống thì phải coi chừng. Bạch càng nghĩ càng lo cho Tuyết. Chàng chỉ mong em về để hỏi chuyện. Đã hơn 8,9 tối mà Tuyết vẫn chưa về, Bạch không thể nào kiên nhẫn được nữa. Chàng gọi phone đến quán cà phê, hỏi thăm các bạn làm chung của Tuyết vế gã thanh niên đó.


Nghe tiếng điện thoại reo, sẵn đứng bên cạnh đó, nên Loan bắt phone, nàng trả lời: 
-A lô, cà phê Bụi đời nghe đây. 
Bạch lúng túng tự giới thiệu: 
-Dạ..Tôi là anh của Tuyết. 
-Chào anh. hôm nay Tuyết nghĩ... 
-Vâng tôi biết, Tôi muốn hỏi cô có biết trong thời gian em tôi bán ở đó, nó có..bồ bịch với ai không ? 
Loan thật tình đáp: 
-Dạ không đâu. Tuyết nó hiền lắm anh ạ. Nhưng mà có chuyện gì không mà anh hỏi như vậy ? 
Bạch thật tình kể lại hết cho Loan nghe về câu chuyện buổi sáng nay. Xong chàng mới kể lể: 
-Chẳng biết sao mà tới giờ này nó vẫn chưa về. 
-Vậy chớ thằng đó tướng tá ra sao. Anh cò thấy nó không ? 
-Có. Tôi nhìn nó kỹ lắm. Tướng to con, tóc dài để ria mép, đi cái xe sport màu đỏ chói... 
Loan reo lên trong phone: 
-Rồi. Đúng rồi. Thằng...Hùng Bô. Cái thằng điếm thúi tối ngày đi dụ dỗ đàn bà con gái... 
Bạch run run hỏi tiếp: 
-Vậy cô có biết nó ở đâu không ? Chỉ giùm tôi để tôi đi bắt con Tuyết về. 
-Tôi có số phone nó đây. Nhưng điện thoại nó hỏng trả tiền nên bị cắt rồi. 
Để tôi chỉ nhà cho anh tới. Anh cứ đi đường...đến ngã tư...quẹo phải vô apartment...nhà nó số....


Bạch rối rít cám ơn Loan. Thủy nghe rõ cuộc đối thoại của Bạch và Loan, nhưng nàng vẫn làm như không biết gì hết. Cả bầu trời như sụp đổ trước mắt. Thần tượng Hùng Bô của nàng đang theo đuổi Tuyết, cô bạn nhỏ ngây thơ mà nàng vẫn quí mến. Nghĩ đến chuyện giờ phút này, Hùng đang tuột quần Tuyết, leo lên mình Tuyết mà hành hạ, giốing như hắn đã từng hành hạ nàng, Thủy giận tìm mặt mày. Chịu đựng hết nổi, nàng bỏ mặt công việc, bước ra phía quán dùng điện thoại công cộng gọi về cho Bạch. Tiếng Bạch vang lên trong máy: 
-A lô
Thủy nói ngay: 
-Anh hả, em Thủy đây, nghe nói con Tuyết làm sao đó anh ? 
-Thủy hả em biết con Tuyết đi chơi với cậu nào từ sáng đến giờ chưa về..anh lo quá. 
-Anh biết thằng đó ra sao không ? 
-Chỉ thấy tướng nó bảnh lắm, để ria mép, đi xe sport đỏ chói. Anh hỏi cô Loan thì cổ nói nó là thằng Hùng Bô, chuyên môn lừa gái. 
Thủy chết điếng cả người. Vậy là đúng rồi. Hèn chi hai bữa nay hắn lặn mất tiêu, bỏ nàng nằm phơi chim một cách thê thảm. 
-Rồi bây giờ anh tính thế nào ? 
-Cô Loan mới chỉ nhà hắn cho anh. Anh định đi đến đó kêu Tuyết về.


Thủy càng giận tím ruột. Thì ra Loan đã biết nhà Hùng. Có nghĩa là hắn từng dẫn Loan về nhà để "thịt" Loan. Rồi hắn "thịt" nàng. Hôm nay thì "thịt" Tuyết. Thủy càng suy nghĩ càng thấy rõ cái mặt thật của Hùng Bô. Nàng cảm thấy thương hại tất cả các cô bạn đã là nạn nhân của hắn. Thủy mĩm một nụ cười chua chát. Trong đầu nàng nảy ra một quyết định. "Không thể nào kéo dài cái tình trạnh này được. Bằng mọi giá phải chấm dứt."
Nàng bảo Bạch: 
-Nếu anh muốn đi gọi Tuyết về thì...ghé rước em đi với, để em khuyên răn Tuyết. 
-Vậy em chuẩn bị đi nhé, anh tới liền. 
Trước khi lên xe với Bạch, Thủy vào nói nhỏ gì vào tai Loan. Chỉ thấy Loan gật gật đầu, miệng nói okê o kê. Đúng như lời chỉ dẫn của Loan, Bạch và Thủy tới đúng nơi thì thấy xe của Hùng đậu ở đó. Cửa nhà hắn đóng kín mít. Thủy bảo Bạch cứ ngồi trong xe. Một mình nàng đến gõ cửa. Suốt một ngày Hùng say sưa trên thân xác Tuyết, một cô gái còn trong trắng. Hắn trổ đủ ngón nghề để đưa Tuyết lên chín từng mây hoan lạc. Hùng biết Tuyết là gái tân, đụng đến đâu là dâm thủy ra đến đó. Cái thứ gái mới lớn, lại được ăn nhiều bơ sữa, được coi những tấm ảnh, những cuốn phim khêu gợi hằng ngày. Em nào lại hỏng... nứng lồn. Chỉ cần có cái hơi đàn ông thoáng qua là mấy em đủ chảy nước rồi. Nhưng cái khó là làm sao cho các em sướng đến mức độ quên sợ quên đau. Hùng đã đạt đến tiêu chuẩu đó. Hắn phá trinh Tuyết một cách dễ dàng. Lúc đầu cặc hắn đâm sâu, phá vỡ màng trinh của Tuyết. Hắn để ý chỉ thấy Tuyết rướn người lên, nhăn mặt rên một tiếng " ???ƯƯ'". Vậy là xong. Chờ cho Tuyết bình tỉnh, hắn lại nhắp nhắp thật chậm, thật êm ái để Tuyết khỏi thấy đau rát. Sau phút đầu tiên. Một trăm cô gái như một, cô nào cùng khóc thút thít. Tuyết cũng vậy. Đồng ý là lồn nàng cũng hơi rát. Nhưng mà rát sướng chớ chả có gì mà phải khóc. Tuy vậy, nước mắt vẫn chảy lăn dài xuống hai má. Hùng Bô nghĩ trong đầu:" Đụ mẹ, sướng chết mẹ mà sao con nào cũng khóc tấm tức vậy cà?". Rồi hắn nằm suy nghĩ lẫn thẫn một hồi thì tìm ra chân lý. "A, thì ra em nào lần đầu được chơi cũng khóc chẳng phải vì tiếc rẽ vì chữ trinh đáng giá ngàn vàng mà các em tiếc rẽ là vì: Chơi sướng như vậy mà tại sao tới bây giờ mình mới chơi. Khóc là vì tiếc thời gian đã phơi chim một cách lãng phí mà thôi." 


Sau những giây phút sung sướng tột đỉnh, Tuyết nằm rũ ra như một thây ma. Trong người nàng lâng lâng đủ thứ cảm giác mới lạ. Vừa đau, vừa rát, vừa sướng, vừa mừng, vừa lo. Nàng lo là vì đã quá khuya. Chẳng biết anh Bạch nghĩ thế nào ? Có đi tìm nàng không ? Tuyết xoay qua Hùng lo lắng hỏi: 
-Mấy giờ rồi anh ? Chắc em phải về. 
Hùng thấy cũng đã đủ "đô" rồi. Thường thường Hùng phá trinh em nào rồi hắn cũng chỉ làm một phát thôi. Sau đó, 5,7 ngày cho chim em kéo da non, ngứa ngáy tự động đến nạp thịt cho hắn. Đến chừng đó hắn mới thấy sướng thật sự. Vậy mà nội ngày hôm nay, Hùng đã chơi Tuyết tổng cộng ba lần rồi. Hùng đã xuất khí ba lần, có nghĩa là Tuyết phải ra ít lắm là 9 lần. Hùng thấy đã đủ. Vả lại, hắn nghĩ Tuyết cũng chẳng còn nước nôi gì nữa mà chơi. Nghe Tuyết hỏi, Hùng đưa tay nhìn đồng hồ. Mới hơn 1:00 giờ hơn. Nhưng hắn đáp tỉnh queo: 
-Cũng...12 giờ rồi đó em.


Tuyết hốt hoảng: 
-Thôi, anh đưa em về đi. Sợ anh Bạch ở nhà lo. 
-Em lớn rồi chớ có phải con nít đâu mà đụng một chút là anh Bạch, anh Bạch. 
-Nhưng mà dù sao em cũng phải về, để sáng mai còn đi làm nữa. 
Hùng Bô vừa mệt, vừa buồn ngủ lại bị Tuyết nhất định đòi về. Bất đắc dĩ hắn phải mặc đồ vào, tay cầm chìa khóa xe sẵn sàng. Thì cũng vừa lúc ấy, tiếng gõ cửa vang lên. Nhìn thấy Tuyết cũng đã ăn mặc chỉnh tề. Hùng Bô mạnh dạn đến mở cửa. Cánh cửa về bặt ra, Hùng Bô lạnh người khi thấy người gõ cửa là Thủy. Hắn cố gắng giữ bình tỉnh hỏi: 
-Ủa, Thủy, sao em biết anh ở đây ? 
-Em nhờ Loan chỉ. 
Hùng lúng túng, chưa biết xử trí ra sao thì Thủy đã nói tiếp: 
-Nghe nói Tuyết có đến đây chơi nên anh Bạch nhờ em chỉ đường để đón Tuyết về, sáng mai còn đi làm sớm. 
Hùng nhanh nhẩu lấp liếm: 
-Ôi, hai anh em đi xi nê, shopping cả ngày. Mới ghé nhà để anh thay đồ. Định đưa Tuyết về thì Thủy tới may quá. 
-Thôi anh khỏi đưa, Anh Bạch chở Tuyết về được rồi. 
Rồi Thủy quay sang Tuyết nảy giờ vẵn đứng chết cứng một góc, nàng nói: 
-Thôi, Tuyết về để anh Bạch chờ. Xe ảnh kia kìa. 
Vừa nói Thủy vừa chỉ cho Tuyết chiếc xe của Bạch. Tuyết lí nhí nói một câu gì đó chẳng ai nghe được, rồi lủi thủi đi ra xe Bạch. Chiếc xe trở ra đường và lao vào trong bóng đêm. Còn lại hai người, Thủy lôi Hùng vào nhà. Nàng đánh lạc hướng nghi ngờ của Hùng. 
-Anh đi đâu mà mấy bữa nay không thấy tới quán? Làm em chờ anh muốn chết hà. 
Hùng không biết Thủy đã biết được điều gì chưa nên hắn đáp lấp lững: 
-Ờ, anh cũng bận một chút chuyện riêng. 
Thủy vừa ôm Hùng, vừa nhỏng nhẽo. Làm như nàng chưa biết chuyện hắn lơ nàng, đeo theo Tuyết. 
-Mấy hôm nay, chắc anh đi chơi với cô nào chứ gì? 
-Tầm bậy, đi với ai đâu ? 
-Còn chối nữa hả, chớ ai mới ở đây ra đó. 
Hùng Bô vẫn lẽo mép, chối biến: 
-À, em nói tuyết hả, anh chỉ coi nó như em gái thôi. 
-Con người ta....còn con gái đó. Coi chừng nghe chưa. 
Hùng giả nai. 
-Coi chừng cái gì ? 
-Con người ta là con gái mới lớn còn trinh, Thứ đó mà anh chơi...lâu ra lắm à 
-Cái gì lâu ra ? 
-Thì...ở tù lâu ra chứ cái gì. 
Thủy vừa nói, vừa cười vui vẻ. Hùng thấy...tai qua nạn khỏi. Thủy không ghen tương, làm ầm lên là may mắn lắm rồi. hắn chối bay chối biến: 
-Em nói tầm bậy không hà. Ai mà nỡ lòng nào chơi Tuyết. Mang tội chết. 
-Thiệt hôn, để em khám lại coi. 


Vừa nói, Thủy vừa đè Hùng ra giường. Nàng đưa tay cởi bỏ hết áo quần hai người, rồi bắt đầu cúi xuống ngậm lấy cái củ cặc đang no nê của Hùng mà liếm lấp. Hùng quần Tuyết từ sáng đến gìờ là ba phát. Hắn cũng đã nhừ tử rồi. Nhưng nếu không nứng nổi thì có nghĩa là hắn nói láo với Thủy. Vì vậy, Hùng cũng vận dụng hơi tàn, ráng cho đầu khất ngẩng cao, cố chứng tỏ cho Thủy thấy là hắn và Tuyết chỉ gặp nhau trong vòng lễ giáo. Thủy vẫn mân mê, liếm láp cho cu Hùng thật cứng, rồi tự động leo lên mình Hùng mà phi ngựa. Thủy ngồi trên mình hùng. Nàng nhỗm lên nhỗm xuống gần cả giờ đồng hồ mà hắn vẫn chưa ra. Trong khi Thủy đã ra dầm dề. Khí nàng tuôn ra ướt nhẹp cả cặc, dái Hùng. Hắn chẳng còn hứng thú gì nữa. Bây giờ hắn chỉ muốn được nằm yên, ngủ nghê một giấc cho lại sức. Nằm dưới nhìn lên, thấy Thủy đã quá mệt vì khí ra quá nhiều nên hắn muốn kết thúc cuộc vui cho rồi. Hùng ngồi dậy, đè ngữa Thủy xuống rồi bắt đầu nắn nàng như máy. Thủy đã thiếu Hùng mấy ngày nay, giờ nàng đã được thỏa mãn hoàn toàn. Thủy rên xiết liền miệng. 
-Ư..ư...sướng quá, Hùng ơi...sướng em quá... 
( Hãy truy cập :http://sex.3vn.us/ luôn cập nhật doc truyen sex mới nhất)
Hùng ráng nắc mạnh liên tục một hơi cho khí tuôn ra. Rồi chẳng cần rửa ráy gì cả, hắn ngã quay ra. Không đầy 2 phút sau, tiếng ngáy của Hùng đã vang lên đều đặn. Chờ thêm 5-10 phút nữa cho Hùng ngủ say, Thủy mới rón rén mặc áo vào tươm tất. Nàng mở xách tay lấy ra một lưỡi dao lam mới toanh. Rồi một tay cầm cu Hùng kéo ra, tay kia nàng cắc nhanh một nhát thật mạnh. Cái khúc thịt bị cắc đã nằm gọn trong tay nàng. Đang ngủ say, Hùng chợt thét lên một tiếng đau đớn. Khi hắn nhận ra được là chuyện gì đã xảy ra, thì Thủy đã xuống tới đường. Một chiếc xe đậu sẵn đó tự bao giờ, mở máy phóng đi. Ngồi trong xe, Thủy chờ cho xe chạy thật xa mới đưa cái khúc gân đỏ hoét máu me cho người bạn xem, trước khi quăng ra giữa đường freeway cho xe khác cán. Người lái xe cười khằng khặc nói với Thủy: 
-Uổng quá, sao mày không để cho tao đem về ngâm rượu. 
Tiếng cười và giọng nói nghe quen quen, hình như là tiếng của Loan. 


Hết