Hiển thị các bài đăng có nhãn set. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn set. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Ba, 8 tháng 5, 2012

ký ức về những người tình phần 2

Tôi và chị cứ nằm ép sát vào nhau như vậy, tôi hôn môi chị còn chị thì nằm im nhưng không như lúc đầu, giờ thì chị đã ép chặt thân thể chị vào thân thể tôi, tôi nghe rõ tiếng chị thở gấp, có lẽ chị cũng đang hồi hộp hay gì đó. Tôi đưa tay vòng ra sau lưng chị rồi luồn vào trong áo xoa lưng chị, lúc này chị bắt đầu có phản ứng.


 Chị hé môi đón lấy môi tôi, tay chị thì quàng qua người tôi , tuy không thật chặt vàn gần như chị chỉ đặt tay lên người tôi nhưng như vậy cũng đủ làm tôi thấy rạo rực trong người. Tôi hôn chị say đắm hơn, ngấu nghiến hơn, tay tôi cũng mạnh bạo hơn, tôi xoa khắp lưng chị rồi lại luồn tay vòng lên phía trước xoa bụng chị. Tay tôi nhích dần lên phía trên luồn qua áo lót của chị, cứ thế vừa hôn chị tôi vừa vày vò cặp vú căng tròn của chị. Có lẽ chị cũng bị kích thích nên chị ôm có phần chặt hơn, chị đã chủ động hôn lại tôi, chị lùa lưỡi vào trong miệng tôi rồi hôn tôi ngấu nghiến, mắt chị thì lim dim, không gian yên tĩnh lúc này chỉ còn những tiếng ư..ư..ư của tôi và chị.

Nói thêm về tình cảm của tôi và chị trước khi có buổi tối ngày hôm nay. Ngay từ khi quen chị tôi cảm nhận được rõ sự quan tâm của chị đối với tôi. Đi làm về muộn nhưng ngày nào chị cũng sang phòng tôi, nhiều hôm chị sang thì tôi đã ra quán net, thi thoảng chị cũng mò ra quán net xem tôi làm gì, rồi lấy ghế ngồi cạnh tôi, đến 9h là chị giục tôi về đi ngủ. chị thường hỏi tôi những câu hỏi như thể sáng nay đi học bắt xe có dễ không, trưa đi học về nhà luôn hay lại đến nhà bạn chơi, rồi thì tối nay có nấu cơm ăn không..vv.vv.. đối với tôi đó là sự quan tâm của một người chị gái dành cho em trai nên tôi cũng không để ý. Thi thoảng 2 chị em đi bộ từ quán net về chị vịn tay vào vai tôi và đi như 2 chị em thực sự. Có đôi lần tôi cũng để ý đến thân thể chị mỗi khi chị đi trước tôi nhưng cũng chẳng có ý đồ gì trong đầu lúc đó. Còn tôi, mỗi khi chị nhờ việc gì như là dắt xe vào nhà, cài đặt cho chị mấy phần mềm hoặc chở chị đi việc này việc kia vào ngày nghỉ hoặc vào buổi tối tôi đều làm với sự nhiệt tình và đôi khi tôi còn nghĩ đó như nghĩa vụ của thằng em trai đối với chị gái của mình. Chỉ có buổi tối hôm nay, nếu như tôi không cầm điện thoại vào cho chị, nếu như chị không vì mải lấy điện thoại mà kéo cửa hơi quá tay, nếu như tôi không nhìn thấy một nhúm lông đen, một đầu ti hồng hồng của chị thì có lẽ nó cũng như bao buổi tối khác tôi đưa chị đi đến nơi chị có công chuyện xong rồi về đi ngủ và chắc chắn trong đầu tôi cũng không lởn vởn những hình ảnh gây cho tôi sự tò mò và kích thích đó. 
Trở lại với đêm nay, sau một hồi tôi và chị hôn nhau ngấu nghiến, tôi mạnh dạn lột hẳn chiếc áo ngủ của chị ra khỏi đầu chị, trước mắt tôi là một thân hình trắng nõn nà, chiếc áo lót màu tím xộc xệch không che hết được cặp vú của chị vì khi nãy bị tôi vày vò. Tôi nằm đè lên chị rồi lại hôn chị say đắm, chị cũng vậy, lúc này có lẽ không còn khoảng cách nào giữa tôi với chị nữa nên chị hoàn toàn tự nhiên và chủ động trong chuyện này. Bỗng chị ghì đầu tôi vào sát mặt chị rồi chị thì thầm:
- Đừng để mọi người ở xóm biết chuyện này nhé.
Có lẽ chị không cần nói thì tôi cũng biết rằng mình phải giữ kín chuyện này. Tôi ngẩng đầu lên nhìn chị gật gật. Chị nhìn tôi cười rồi lại kéo đầu tôi xuống, tìm môi tôi và hôn. Tôi vừa hôn vừa xoa khắp thân thể chị, rồi tôi tụt dần xuống cổ, liếm láp cổ chị, rồi tuột dần xuống ngực chị. Chị ôm chặt tôi, chị luồn tay vào trong áo tôi và cũng xoa khắp người tôi, miệng chị khẽ rên lên khi tôi hôn đến cặp vú của chị. 
- ưm...ưm...ưm...
Tôi ngồi dậy cởi chiếc áo phông đang mặc ném xuống phía cuối giường rồi lại tiếp tục cúi xuống hôn ngực chị. Liếm láp đầu ti chị, một tay tôi vân vê đầu ti bên kia, có lẽ chị cũng bị kích thích nên chị rên mỗi lúc một to hơn. Mỗi lần tôi mút đầu ti chị là một lần chị rên lấc lên. ơ.. ơ.. ư... tay chị thì vẫn ôm chặt lưng tôi, mặt chị ngửa lên, mắt lim dim, miệng vẫn rên rỉ. Tôi dời tay khỏi một bên vú chị rồi dê dần xuống rốn, xoa xoa bụng chị rồi từ từ luồn qua chiếc quần ngủ đang ép sát vào cơ thể chị, đến chiếc quần lót, tôi cảm nhận được chị đã ướt từ bao giờ, mặc dù qua chiếc quần lót mỏng và mịn nhưng tôi cũng cảm nhận được có chất gì đó nhờn nhờn trên những đầu ngón tay tôi. Tôi xoa khe khẽ bên ngoài quần nhưng có lẽ chị bị kích thích quá độ nên chị xiết chặt tôi hơn, miệng chị rên lớn hơn. Miệng tôi vẫn đang ngậm đầu ti chị, lúc đó tôi cảm nhận rõ tiếng thở gấp gáp và những tiếng rên đầy kích thích phát ra từ miệng chị. Khẽ kéo đáy quần lót của chị qua một bên tôi luồn hai ngón tay vào bên trong quần rồi miết dọc theo khe bướm chị. Nước từ *** làm ướt nhoẹt mép quần lót, tay tôi làm mỗi lúc một nhanh hơn, có lẽ chị không thể chịu được nữa chị rên thành tiếng to, kèm theo đó là lời chị cất ngắt quãng:
- ưm..ưm...ơ...hờ..hờ..T ơi!
( Hãy truy cập :http://khotruyen.blogspot.com luôn cập nhật doc truyen sex mới nhất)
Miệng tôi rời khỏi vú chị, ngồi dậy cởi chiếc quần sooc tôi đang mặc ném xuống nền nhà, sau đó cúi xuống kéo chiếc quần lót bé xíu của chị xuống tận gót chân, từ từ kéo nó ra khỏi 1 chân, chiếc quần lót chỉ còn mắc vào chân bên kia của chị, từ từ kéo hai chân chị ra nằm đè lên chị từ từ đưa chim của tôi vào trong người chị. Từ từ từng tí từng tí một không mấy khó khăn vì nước từ bướm chị ra rất nhiều làm ướt cả đầu chim tôi. Lúc này chim tôi đã nằm gọn trong người chị, nhấp... nhấp, từ từ rồi lại rút ra lại nhấp nhấp. Chị cong người lên mỗi khi tôi nhấp chim vào bướm chị. Bỗng chị ghì đầu tôi xuống rồi hôn tôi mãnh liệt, thả một tay ra khỏi đầu tôi chị chống tay ra đằng sau làm bàn đẩy, chị ngồi hẳn dậy. Giờ thì chị đã ngồi lên người tôi, tôi ngồi dưới, chị ngồi lên đùi tôi, chim tôi thì vẫn đang nằm sau trong bướm chị, ướt át và ấm áp. chị lại ôm đầu tôi, tôi cúi xuống hôn ngực chị, chị đưa đẩy hông bên trên đùi tôi. Cảm giác vô cùng kích thích, khoái cảm lên đến tột cùng, khi chị vừa rên vừa đưa đẩy hông, chim tôi ngoáy loạn xạ trong bướm chị. Chị rên lên mỗi lúc một to hơn kèm đó là tiếng thở gấp gáp. Rồi như đã đến đỉnh của sự thăng hoa, chị ôm chặt đầu tôi, tay chị vày vò đầu tôi, hông chị lắc mạnh bạo hơn, tôi không kìm nén được nữa, chị ngồi trên lắc hông còn tôi ở dưới cũng đẩy mông lên, chim tôi đóng chặt vào bướm chị, được thêm vài nhịp thì tôi bắn xối xả vào trong người chị. Vẫn ngồi trên đùi tôi, ôm tôi sát vào ngực chị ngửa mặt lên như để cảm nhận nốt sự khoái cảm vẫn còn xót lại. Thân thể tôi và chị đều nhớp nháp vì mồ hôi, vì nước miếng của nhau vẫn còn xót lại trên ngực của 2 người.
Nhấc mông ra khỏi đùi tôi, 1 dòng nước trắng nhờn từ bướm theo đùi chị chảy xuống, còn chim tôi thì có một chút nước đặc đặc sền sệt bắm quanh đầu khấc. Nằm xuống giường chị ôm tôi thì thầm:
- T ơi...Chuyện này đừng để ai biết nhé.
Tôi quay sang ôm chị vào lòng, hôn chị rồi khẽ thì thầm vào tai chị:
- Em xin lỗi, chị có giận em không?
Chị im lặng không nói gì, quay sang ôm tôi rồi dụi dụi đầu vào ngực tôi. Tôi nói tiếp:
- Chị có giận em không?
Chị thì thầm:
- Chỉ sợ T nghĩ P không ra gì, còn P, P thích T ngay từ lần đầu tiên gặp T. T nghĩ về P thế nào?
- Chị rất xinh, em cảm thấy chị như là chị gái của em vậy. - Tôi đáp.
Chị đấm thùm thụp vào ngực tôi nói:
- Đồ... chị gái sao dám làm như thế với P? Ngoài cảm thấy P như chị gái ra T còn có cảm thấy gì nữa không?
Tôi thú thực:
- Em quý chị, thấy chị xinh lại quan tâm đến em, em cũng thích lắm, nhưng thích thì em chỉ thích vậy thôi chứ em cũng không dám nghĩ đến chuyện chị em mình như này với nhau.
- Làm sao? - Chị hỏi.
Tôi trả lời:
- Vì em ít tuổi hơn chị, chị đi làm rồi còn em thì vẫn đang đi học. Nhiều khi cũng...
Chị ngắt lời tôi:
- T có yêu P không.
Ghé sát vào tai chị tôi thì thầm:
- Giờ thì nhiều lắm.
Chị ôm tôi, kéo đầu tôi xuống và hôn tôi. Tôi cảm nhận rõ sự hạnh phúc trên gương mặt chị. Rồi chúng tôi ôm nhau chìm vào giấc ngủ.
Sáng nay, những vệt nắng cuối thu yếu ớt le lói len lỏi qua những ô cửa làm tôi thức giấc, nhìn sang bên cạnh chị đã không còn đó, với đồng hồ xem giờ tôi chợt giật mình vì đã 9h sáng. Hôm nay là thứ 7, lớp tôi học thể dục, giờ này có lên sân tập thì có lẽ cũng không được vào học. Tôi quyết định nghỉ buổi học ngày hôm nay. 
Cuộn mình trong trăn nằm thêm một lúc nghĩ lại những gì xảy ra ngày hôm qua.... một cảm giác lâng lâng nhưng xen với đó là sự bứt dứt. Tôi muốn được gặp chị luôn lúc này, để làm gì lúc đó tôi cũng chẳng biết nữa. Vục dậy lấy quần áo, cảm giác đau nhói và mỏi nhừ một bên tay. có lẽ do đêm qua sau khi ân ái cùng chị chị gối đầu lên tay tôi và ngủ nên giờ một bên tay tê buốt, phải mất vài phút sau tôi mới cử động lại bình thường. Sang phòng chị thấy cửa phòng đã khóa, muộn thế này có lẽ chị đã đi làm rồi. Về phòng ngồi vào bàn học, đầu óc lại vẩn vơ về những gì diễn ra đêm qua. Nhớ chị quá, có lẽ tôi yêu chị mất rồi. 
Đánh răng rửa mặt xong đi ăn sáng. Miền bắc có lẽ sắp sang đông. Chút nắng hanh hao rũ buồn của mùa thu vương nhạt nhoà trên từng khóm lá làm lòng tôi thấy nhẹ nhõm lạ thường. Lại nhớ chị, muốn gặp chị quá. 
Ăn sáng xong tạt vào quán Net ngồi đọc tin tức, vào yahoo thấy nick chị đang sáng, vội vã Buzz cho chị nhưng chờ mãi không thấy chị trả lời. Lại lo lắng, không biết chị bận việc hay chị không muốn nói chuyện với tôi, tôi sợ những chuyện xảy ra đêm qua chỉ là nhất thời, còn bây giờ chị đã nghĩ lại. Cố chờ thêm một lúc nữa nhưng cũng không thấy gì, đành đứng dậy lững thững đi về. Ngồi vẩn vơ một mình chẳng nghĩ được gì ngoài chuyện của tôi với chị, lo lắng, hạnh phúc với bao nhiêu câu hỏi trong đâu, chị giận tôi hay sao mà tôi gọi chị không trả lời. Nhớ chị quá P ơi.
10h30p! Nhớ đến hôm trước mẹ điện lên nhắc trời sắp lạnh rồi, đài báo gió mùa, mẹ đã giặt lại hết quần áo rét, hôm nào được nghỉ thì về lấy, nhỡ trời trở lạnh còn có cái mà mặc. Tôi quyết định về quê, vì chiều nay và ngày mai được nghỉ. Xếp thêm bộ quần áo vào ba lô tôi ra bến bắt xe.
Sau 1h ngồi xe từ thị xã về, xuống xe tôi định bắt xe ôm về nhà nhưng nghĩ thế nào tôi lại quyết định đi bộ. Tạm xa cuộc sống ngột ngạt và khói bụi nơi thành phố, đi qua cánh đồng quê, trời đã chuyển sang hanh, đây là thời gian nhàn nhã nhất của những người nông dân quê tôi. Ruộng để không, nứt nẻ, những cuống dạ khô héo rũ xuống, xa xa mấy bác tay cầm túi, tay cầm cuốc đi bắt chuột. Thanh bình và yên ả quá.
Về đến nhà rửa mặt mũi chân tay rồi ăn cơm, hôm nay có cả bố tôi về (Bố tôi làm trong ngành công an, công tác xa nhà, khoảng 2 tuần hoặc 1 tháng bố tôi về một lần). Ngồi ăn cơm bố hỏi tôi chuyện học hành, rồi nhắc nhở tôi tuần nào không về quê thì thi thoảng phải sang nhà cậu mợ chơi, dặn dò đủ thứ chuyện, tôi chỉ biết ngồi nghe hoặc vâng dạ cho qua.
Ăn xong lên phòng nằm, có lẽ do đêm qua thức khuya, nay lại về quê nên mệt, nằm xuống tôi ngủ một mạch đến 5h chiều. Tỉnh dậy định gọi điện cho chị nhưng rồi lại thôi, tôi nghĩ gọi lúc này cũng chẳng nói được gì vì điện thoại ở ngay phòng bố mẹ tôi. Nhớ chị quá!
Xuống nhà ngồi xem tivi 1 lúc rồi sang nhà chú hàng xóm ngồi chơi, đang ngồi uống nước nói chuyện với thằng cu em thì mẹ tôi gọi tôi về nghe điện. Từ đầu dây bên kia giọng chị nhỏ nhẹ:
- Đi đâu về đấy? 
- E ngủ dậy sang nhà hàng xóm chơi, chị không về quê à? - tôi trả lời kiểu dò xét xem chị thế nào.
Chị tiếp tục:
- Về quê sao không nói gì, mà về chơi hay có việc gì? - Chị hỏi tiếp.
Tôi đáp:
- E về lấy áo rét, trời sắp lạnh rồi còn gì.
- Có cái nào của mẹ mặc đẹp đẹp lấy cho em một cái nhé, hihi.- chị nói.
Nghe xong câu này tôi cảm thấy nhẹ cả người, dù hơi bối dối nhưng tôi như trút bỏ được mọi lo lắng về chị trong người. Tôi ngập ngừng.
- Em... em nào thế?
- Ư, em chứ còn ai.hihi. - chị lại đáp.
- hihi, có mấy cái áo bà ba có mặc không? mà sao sáng nay em hỏi chị không trả lời. - Tôi thắc mắc.
Chị nhẹ nhàng:
- Sáng e không ngồi máy, đến cơ quan bật máy rồi sang chi nhánh giải quyết mấy việc, về thấy anh buzz nhưng mà lúc đó anh out rồi. Sáng nay không đi học à?
- Ngủ dậy muộn quá, nên nghỉ luôn - Tôi đáp.
- ừm, lười nhỉ. hihi. Thế sắp ăn cơm chưa? mà bao giờ anh lên?
- Chiều mai lên, thế ăn cơm chưa? - Tôi hỏi chị
- E chuẩn bị, thôi anh đi ăn cơm đi. mai lên nhé.
( Hãy truy cập :http://khotruyen.blogspot.com/ luôn cập nhật truyen sex mới nhất )  
Cúp máy tôi cảm thấy nhẹ nhõm và vui lạ thường. Chị đã thay đổi cách xưng hô. Giờ thì không còn lo lắng, không còn những băn khoăn mà trong lòng chỉ có một cảm giác vui sướng, nhớ chị, nhớ chị đến vô cùng.
Tối chủ nhật. Gió mùa về, trời đã sang đông thật sự, miền bắc đón đợt không khí lạnh đầu tiên. Lất phất mấy hạt mưa làm cho cái lạnh ngấm vào tận da thịt. Sau gần 2h đồng hồ bắt xe, chen chúc rồi cũng đến xóm trọ. Chiếc đèn vàng đầu xóm đong đưa theo đừng đợt gió, mưa vẫn lất phất bay. Phòng nào cũng đóng chặt cửa để tránh gió lùa vào, về đến phòng tôi cất đồ rồi sang phòng chị gõ cửa.
- Ai đấy? - Giọng chị vang lên.
- Cọc cọc cọc. - Tôi gõ tiếp.
- Ai vậy? - Chị hỏi lại.
- Ra nhận áo rét nào - tôi cất lời.
Chị ra mở cửa rồi nói to:
- Anh!
Rồi như nhận ra vừa lỡ lời chị lấy tay che miệng lại.
Chị hỏi tôi:
- Có lạnh không?
- Lạnh lắm. Ngoài trời lại mưa nữa. - Tôi trả lời.
Chị bảo tôi vào nhà đi để chị đóng cửa lại cho đỡ lạnh rồi chị lại tiếp tục nấu cơm còn tôi trèo lên giường của chị trùm trăn nằm co ro. Chị vừa nấu cơm vừa hỏi chuyện tôi, tôi cứ nằm trong trăn trả lời vì trời lạnh quá. Nấu cơm xong chị lên giường kéo trăn ra rồi chui vào nằm cùng tôi, quàng tay ôm tôi chị xít xoa vì lạnh. Giọng chị nhẹ nhàng:
- Đói không?
Tôi đáp:
- Cũng hơi đói rồi.
Chị cười hihi, rồi bảo chờ cơm chín rồi 2 đứa xuống ăn, chị vừa cắm thêm cơm cho tôi.
Tôi quay sang ôm chị, chị rúc vào ngực và nằm gọn trong tay tôi. Nâng cằm chị lên tôi khẽ hôn lên môi chị đang run vì lạnh, chị hé môi đáp lại nụ hôn của tôi. rồi chị thì thầm:
- Anh yêu em nhiều không?
Tôi gật gật mà chẳng nói gì. chị lại tiếp:
- Từ giờ có em với anh thì anh phải gọi em là em nhé, em cũng vậy. Nhưng khi có mọi người thì chúng mình bình thường anh nhé.
Tôi không trả lời, ôm chị thật chặt rồi hôn lên môi chị. Ép sát người vào chị, luồn tay vào chiếc áo len tôi mân mê bầu ngực căng tròn của chị. Chị kéo tay tôi ra thì thầm:
- Ăn cơm đã mà anh. Tối nay ở đây ngủ cùng em nhé.
Ăn cơm xong chị rửa bát còn tôi thì chạy về phòng lấy đồ tắm rửa thay quần áo, tranh thủ xem qua bài vở để mai đi học. Đang học bài thì chị qua phòng tôi:
- Eo, chăm ghê, sau này chắc làm to, mình được nhờ rùi..hi..hi - chị vừa cười vừa nói.
- Sao bảo phải làm báo cáo gì cơ mà - Tôi đáp.
- Em có làm mà - Chị nói.
Tôi hỏi:
- Thế xong rồi à? Ngồi đây bật máy lên mà chơi game.
Chị trả lời:
- Chưa, đã xong đâu, mẹ gọi anh đấy. Anh cầm lấy máy, chắc mẹ sắp gọi lại. Học xong thì sang phòng em ngủ nhé. Em về làm nốt báo cáo đây.
Tôi gật gật rồi lại học tiếp. Ra đến cửa chị lại quay vào cúi cúi xuống nhìn xem tôi đang học gì, rồi thơm vào má tôi một cái chụt.
- Em về đây. 
Tôi không nói gì nhưng cảm thấy hạnh phúc vô cùng. Một lúc sau thì mẹ tôi gọi lại, mẹ hỏi thăm đã lên chưa, có bị ướt không...
10h tối, đang ngồi thu xếp sách vở, chuẩn bị sang phòng chị thì chị lại mò sang phòng tôi. Vừa vào phòng chị đã tiến đến bá cổ tôi cúi xuống hỏi:
- Áo của em đâu?
- Áo nào? - Tôi hỏi.
- Áo bà ba, anh bảo anh mang áo bà ba lên cho em mặc mà hihi. - Chị nũng nịu.
- Trong balo ấy - Tôi vừa cười vừa đáp.
Chị quay ra balo lục lọi, vừa lục chị vừa lẩm nhẩm.
- xem nào, mang những áo nào lên nào... cái này là một ....cái này.... à à à cái này cho em mượn nhé, mai em mặc đi làm - Chị dơ cái áo gió thể thao màu đen của tôi lên vừa cười vừa nói.
Tôi trêu chị:
- Lấy hết cũng được, còn mấy cái quần đùi bằng len mẹ anh đan cho anh trong ấy, em lấy mà mặc.
Chị lại gần tôi đấm thùm thụp vào lưng tôi và cười khúc khích. Chị nói tiếp:
- Anh...... em nói thật đấy. Mai em mượn chiếc áo này nhé. - Rồi chị lại ôm cổ tôi nũng nịu:
- Hay là tiếc, ki bo thế..hi..hi.
Tôi nói:
- Im lặng là đồng ý. 
Chị cười hì hì rồi cúi xuống ghé vào tai tôi nói:
- Anh học xong chưa? 
- Xong rồi - Tôi đáp.
- Sang nhà em đi. khóa cửa vào.
Khoác tạm chiếc áo gió tôi và chị lấy ô rồi cùng nhau về phòng.
Chị vào nhà tắm thay quần áo còn tôi trèo lên giường chui vào trong trăn nằm tránh rét. Mới đầu đông mà trời đã lạnh giá, tay chân tê cóng, thời tiết này chẳng ai muốn ra khỏi giường nếu không có công việc quan trọng nhưng với tôi có lẽ đây là mùa đông ấm áp nhất từ khi tôi sinh ra. 
Nằm trên giường thò đầu ra xem tivi. Từ nhà tắm chị bước ra, chị mặc chiếc quần tất bó sát và chiếc áo thun nỉ cao cổ ôm chặt cơ thể, tóc chị cột đuôi gà, nhìn chị thật đẹp và trẻ hơn rất nhiều so với những bộ trang phục thường ngày chị vẫn mặc đi làm. Vẩy vẩy tay, rồi xoa xoa vào cái khăn treo trên tường, miệng xít xoa, chạy đến công tắc tắt đèn rồi chui vào trăn nằm cùng tôi, ôm chặt lấy tôi chị bảo:
- Thích quá, thích quá. Anh ôm em đi, lạnh nhỉ anh nhỉ.
Quay sang ôm chị, tôi hỏi:
- vì sao em lại yêu anh.
Chị dúi đầu vào cằm tôi dụi dụi, giọng chị thỏ thẻ:
- Em cũng chẳng biết nữa, gặp anh em rất quý anh, em cũng không biết đó có phải là tình yêu hay không. Đi làm về không thấy anh em cứ thấy thiếu thiếu điều gì đó, nên có nhiều hôm về không thấy anh em ra quán net xem có anh ở đó không. Những lúc đó là những lúc em thấy nhớ anh. Có nhiều lần đi ra quán net nhưng không có anh ở đó em lại lủi thủi đi về. thực sự những lúc đó em cũng không hiểu nổi tại sao em lại như vậy, anh ít tuổi hơn em, em vẫn luôn tự nói với mình như vậy. em cũng đã thử không nghĩ đến anh, không nhớ đến anh nhưng không được.
Im lặng một lúc chị tiếp tục:
- Em cũng nghĩ có lẽ đó chỉ là cảm xúc nhất thời, nhưng rồi em nhận ra không phải như vậy. 1 tháng, 2 tháng rồi 3 tháng kể từ khi gặp anh, có những lúc a hay ở bên e, nhưng cũng có những khi cả tuần em chẳng được gặp anh em vẫn luôn nghĩ đến anh.
Im lặng thêm một lúc chị lại nói tiếp:
( Hãy truy cập :http://khotruyen.blogspot.com luôn cập nhật truyen tranh sex mới nhất) 
- Em yêu anh, nhưng em là con gái, hơn nữa lại hơn tuổi anh, nhiều khi e buồn lắm và em cũng nghĩ sẽ chẳng bao giờ em được ở bên anh như ngày hôm nay. Anh à, nếu ngày đó phải xa anh không biết em sẽ thế nào. Em biết yêu anh nếu mọi người biết em sẽ nhận được nhiều lời châm chọc, anh cũng vậy, nhưng với em thì chẳng sao, vì em biết trái tim em cần gì, vậy là đủ. Em muốn anh giấu mọi người chuyện mình yêu nhau, không phải vì em sợ. Có người yêu em cũng muốn hãnh diện với bạn bè, nhưng em lo mọi người châm chọc anh, rồi anh không yêu em nữa. 
Ngước mắt lên nhìn tôi, thấy mắt chị ướt ướt. có lẽ chị đã khóc. Tôi tự nhủ sẽ cố gắng hết sức để bảo vệ tình yêu của tôi và chị, cố gắng che chở cho chị. 
Ghé vào môi chị tôi đặt vào đó một nụ hôn. chị hé môi đón lấy môi tôi, lùa lưỡi vào quấn lấy lưỡi tôi. Cảm giác hạnh phúc dâng chào, chị cho tay vào trong áo tôi ôm chặt, thi thoảng vuốt vuốt dọc lưng làm tôi cảm thấy khoan khoái vô cùng. Hôm nay có lẽ chị đã thỏa mái hơn khi trút những tâm sự cùng tôi, chị luồn tay xuống quần nhẹ nhàng mân mê chim tôi. kéo áo khỏi đầu chị, đưa tay tháo nốt chiếc áo lót mỏng manh chị mang trên người tôi cúi xuống hôn ngực chị. Một tay tìm xuống chiếc quần tất kéo quần chị xuống đến ngang đầu gối chân, kéo luôn cả chiếc xilip mỏng tang màu đen, cúi xuống ngắm nhìn khe suối thần tiên trên cơ thể nõn nà và căng tràn sức sống ấy. Trên mu là đám lông đen nhánh, bên dưới lưa thưa vài sợi lông loăn quăn, hai mép *** hồng hồng thâm thâm và đã ươn ướt tự bao giờ. Thật đẹp và kích thích. kéo quần ra khỏi chân chị, cúi xuống tôi đặt một nụ hôn giữa hai mép *** rồi ngoáy nhè nhẹ lưỡi. Chị dang chân ra rộng hơn, hai mép *** chị tách ra để lộ bên trong là những miếng thịt hồng hào và ướt át. Tôi ngắm nhìn *** chị một hồi rồi lại hôn lên đó. rê lưỡi từ trên xuống dưới, từ dưới lên trên rồi lại ngoáy nhè nhẹ, chị rên lên thành tiếng. Ưỡn mông lên cao như đón lấy lưỡi tôi, rồi chị ôm đầu tôi vày vò như thể chị không muốn tôi dừng lại. Tiếng rên mỗi lúc một to hơn, nước trong bướm chị ra nhiều hơn ướt sang cả hai bên mép ***. Ngồi dậy nằm đè lên chị tôi cho đưa chim vào cửa mình chị từ từ đẩy vào, hai mép *** chị tách ra ôm trọn chim tôi, chị rên rỉ quàn quại mỗi khi tôi dập mạnh. Rồi tôi nằm xuống, chị ngồi dậy cúi xuống vuốt ve chim tôi, một tay chị vuốt dọc thân chim, một tay chị vân vê hai viên ngọc. Chị cúi xuống hé miệng rồi ngậm lấy đầu khấc, mút nhè nhẹ, rồi lại vân về hai hòn ngọc. Tôi lạc đi trong khoái cảm. Ngồi lên người tôi, cầm chim kê vào cửa mình chị chầm chậm hạ mông xuống. Hai mép *** chị tách ra rồi lại ngậm chặt lấy chim tôi, mông chị đưa đẩy trên người tôi, nhấc lên hạ xuống, nhấc lên rồi lại hạ xuống thật nhịp nhàng, cứ như vậy,cứ như vậy cho đến khi tôi thấy chị rên lớn hơn, chị nhấp mạnh hơn. Biết chị sắp lên đỉnh tôi ngồi dậy để chị ngồi trên đùi tôi, rồi lại đỡ chị nằm xuống nhẹ nhàng, nâng hai chân chị lên tôi nhét chim vào bướm chị và dập mạnh, tay chị cấu chặt vào hai bên giường, miệng chị rên to thành tiếng, rồi giật giật *** thắt chặt chim tôi. 
- Em....e...m .... sướng ...s...ư...ớ...ng quá. Em... e... yêu... anh...ư..ư..ư.
Ôm chặt đầu tôi kéo xuống và hôn tôi ngấu nghiến chị xoa khắp lưng tôi, *** chị vẫn co giật liên hồi. Không thể kìm lại được nữa, tôi hòa cùng với chị rồi ào ạt ào ạt từng đợt nóng hổi bắn vào *** chị. Chị buông tôi ra cấu chặt vào thành giường rên rỉ. Mở mắt chị nhìn tôi với ánh mắt ngập tràn hạnh phúc.

( Từ khóa tìm kiếm: truyen sex , truyen dam , truyen nguoi lon , truyen , sex , anh sex )   
Bản quyền thuộc về KHOTRUYEN.BLOGSPOT.COM

Thứ Bảy, 5 tháng 5, 2012

phá trinh trong ngày mưa phần 2

truyen sex phá trinh





Sau nhiều chặng cuốc bộ, cuối cùng Quang cũng mướn được một căn phòng. Cậu gọi điện về nhà cho mẹ Nhung khỏi lo. Tắm rữa sạch sẽ đâu đó, hai đứa mới ngồi lại bên nhau chờ quần áo khô. Nhung kéo chăn che hết người lại và nằm trên giường, còn Quang thì bối rối với cái khăn tắm quấn chéo ngang ngực.  truyen sex hay nhất




Khốn khiếp thật, cái khăn chỉ đủ để che hạ thể của Quang, còn ba cái sương xườn của Quang lộ hẵn ra hết, trông Quang thật là tệ hại. Quang giục mãi Nhung mới chịu kể lại: (thông qua lời tác giả)
Thật ra Nhung cũng rất mến Hiếu ngay từ cái nhìn đầu tiên khi mới vào lớp. Hiếu thật đẹp trai với khuôn mặt chữ điền vuông vức, đã thế lại còn được trời phú cho thân hình khỏe mạnh, cơ bắp nổi đều đặn, trưởng thành.
Nhờ lợi điểm đó Hiếu dễ dàng lấy cảm tình của Nhung, một cô bé nhà quê chân ướt chân ráo. Hiếu nghe Nhung kể mình là con nhà giàu nên càng thích Nhung hơn. Hắn quyết cua dính cho được cô bé nhà giàu ngây thơ này.

Sau ba tháng đổ hết biết bao ông sức cua Nhung mà Hiếu vẫn chưa đạt được kết quả nào. Nhung thậm chí giấu không cho hắn biết địa chỉ, điện thoại. Hiếu căm giận lắm, lại thêm phần nghi ngờ. Một buổi chiều, Hiếu theo dõi Nhung thì biết được sự thật nhũ phàng: Nhung chỉ là một đứa nghèo phải mướn phòng ở nhà thằng quang cuối lớp để ở. Hiếu giận Nhung lắm, càng giận hơn là Quang biết mà còn giấu chuyện này. Qua vài cái nhìn kinh nghiệm, Hiếu đoán được quang đang rất thích Nhung và để trả thù chuyện này, Hiếu quyết tâm hãm hiếp Nhung một lần để cho cả Nhung và Quang đều đau khổ. Hiếu cực khổ lắm mới tìm được vài viên thuốc "kích dục" và kế hoạch của Hiếu bắt đầu.

Hiếu biết là Nhung sẽ không bao giờ chịu đi riêng với hắn nên vào một dịp có bài kiểm tra toán sắp đến hắn nhờ Nhung ở lại cùng hắn trao đổi vài vấn đề ngay sau giờ tan học.
Buổi trưa hôm đó trời mưa tầm tã, tất cả học sinh vội vã rời lớp trở về (trong đó có Quang) sau một ngày học đầy căng thẳng. Trong lớp chỉ còn lại mình Nhung và Hiếu. Hiếu bước qua bên bàn Hồng Nhung với nụ cười thật tươi và cuốn sách toán trong tay.
Hai người bắt đầu trao đổi thật hăng say, Hiếu làm bộ chăm chú lắng nghe. Đôi mắt hắn không ngừng dó xét Nhung. Được chừng 15 phút, Hiếu biết là Nhung hoàn toàn chìm vào công việc. Hiếu lấy trong hộc tủ ra một thanh chocolate và mời Nhung ăn. Hắn nói là ba hắn cho hắn rất nhiều kẹo và hắn muốn mời nàng ăn lấy thảo. Nhung giả vờ từ chối nhưng thật ra nàng hết sức thèm, nàng chưa bao giờ biết được mùi vị của chocolate là gì (con nhà nghèo mà). truyen sex  Nàng rất vui khi đón nhận thanh kẹo mà Hiếu cho và bóc ra ăn.


Ôi mùi vị nó ngon ngọt làm sao! Ăn tới đâu thì Nhung thấy lâng lâng tới đó, lát sau cơ thể nàng trở nên nóng ran. Một sựï đòi hỏi cao độ nào đó mà Nhung vẫn chưa hiểu. Nàng không nói được nữa mà cứ dùng hai tay quạt quạt (mặc dù trời rất lạnh vì mưa). Hiếu nhìn là biết con nhỏ nhà quê kia đã thấm thuốc rồi, cứ nhìn vào hai má đỏ hồng của nó là nhận ra ngay. Hiếu giả vờ áp tới gần Nhung hỏi hang đủ điều. Nhung không còn nghe thấy gì cả mà chỉ thấy lùng bùng hai tai. Nàng nhận ra cơ thể mình đang từ từ vùng dậy. Có tiếng nói từ sâu trong cơ thể Nhung phát ra:
"Nóng thì cởi đồ ra cho mát, lẹ lên. Mình cần một cái gì đó ... khó chịu quá!".

Hiếu chẳng phải làm gì, hắn chỉ cần ngồi yên một chỗ từ từ ngắm Nhung lột từng mảnh vải trên người. Đầu tiên là hai hàng nút phía trên cái áo dài, rồi lần xuống từng nút một. Tiếng bực bực trong căn phòng vắng lặng nghe sao đã tai quá. Hiếu rút cái máy ảnh đã chuẩn bị sẵn ra chụp không thiếu một chi tiết. Ánh đèn máy ảnh chớp liên tục Nhung chỉ thấy mắt mình mờ hẳn đi, chẳng còn trực giác gì. Đến kiểu ảnh thứ 20 thì trên người Nhung chỉ còn độc nhất mỗi cái quần silíp. Hiếu dừng lại không chụp nữa bỏ cái máy ảnh sang một bên. Riêng Nhung thì tay chân quờ quạng, lúc thì đưa tay bưng hai bầu vú săn cứng lên, khi thì lòn tay vào cái sìlíp mò mẫn cái lồn... Hiếu từ từ bước lại gần. Hắn ghì đầu Nhung xuống, rồi mút lấy cả bờ môi mọng đỏ của nàng. Như một tay chuyên nghiệp Hiếu uốn éo cái lưỡi hình móc câu của hắn ra và mút lấy lưỡi Nhung. Nhung đáp lại bằng cách mút đầu lưỡi của hắn nhè nhẹ. Hiếu từ từ kéo rê rê chiếc lưỡi ra, và di chuyển môi mình xuống hai vú Nhung. Một bên vú Hiếu kề miệng vào mút lần đầu vú, bên kia Hiếu dùng tay bóp lấy. Nhung chỉ biết ngửa cổ lên trời mà hít hà, miệng rên không ngừng rên trong vô thức mà chẳng biết gì cả.
Sự mút bú chậm chạp của Hiếu chẳng những không làm giảm sức nóng của cơ thể Nhung mà còn làm cho Nhung thấy ngứa ngáy hơn. Người nàng như có ngàn con kiến đang bò. Đột nhiên, Hiếu nghe được tiếng bước chân. Hắn lần tay xem cái đồng hồ mình. Đúng 11h45', bảo vệ sẽ đi xem xét các phòng học. Thấy không phải lúc chơi đùa nữa, Hiếu vội vàng gom hết quần áo của Nhung đang vứt vươn vãi ra đất, nhét hết vào cặp, rồi lấy trong cặp sợi dây thừng ra trói chặt Nhung lại. Nhung bây giờ mềm như cọng búng, nàng không hề chống cự mà hình như còn chìu theo bất cứ ý thích nào của Hiếu. Hiếu vội vàng vác Nhung lên vai đi thẳng một mạch đến căn phòng chứa thiết bị của nhà trường đang bỏ trống. Bác bảo vệ đi ngang qua phòng học, thấy chẳng có gì thì quay ngay trở lại phòng mình ngủ một giấc chờ lớp chiều vào.
Tại phòng thiết bị, Hiếu đặt Nhung vào một góc. Cơ thể trần truồng của Nhung bị mấy sợi dây trói siết chặt, đau ghê gớm mà Nhung có biết gì đâu. Nàng cứ ca cẩm trong đầu:
"Nóng. Nóng. Nóng quá!".
Hiếu đóng chặt cửa lại. Hắn tiến lại gần Nhung, ngồi xuống rồi nói:
- Nóng lắm hả?
Nhung ngước cặp mắt mình lên nhìn Hiếu với vẻ van xin. Nhung nói một câu trái hẵn với tính tình của nàng:
- Khó chịu quá, Hiếu! Nhung muốn, muốn lắm ... nóng quá ... Khó chịu quá!
Hiếu cười sằng sặc. Hắn nói:
- Cái này là Nhung xin Hiếu đó nha! Ha ha ha!
Nói rồi, Hiếu cởi dây trói ra cho Nhung. Dây trói vừa rời ra, Nhung vùng lên theo bản năng của giống cái, nàng không còn lí trí nữa rồi. Hai bàn tay Nhung sờ soạng sau lưng Hiếu và kéo chiếc áo sơ-mi trắng của hắn ra khỏi quần. Nàng quì gối xuống và dùng tay kéo phecmotuya của hắn xuống rồi lột cả cái quần ra. Hiếu co chân đạp cái quần cùng cái quần lót sang một bên. Dương vật Hiếu bật lên, vươn thẳng, lúc lắc diễu võ dương oai. Nhung chớp chớp cặp mắt vô thần của mình nhìn vào đó. Hiếu đè Nhung nằm ngửa ra. Hắn lách mình vào giữa hai đùi Nhung. Hiếu lòn tay kéo cái quần sìlíp của Nhung xuống. Âm hộ trắng bóc của Nhung lộ ra, sưng múp vì thuốn nứng. Hiếu nhìn cái âm hộ mà thèm nhõ giãi. Hai cái mép hum húp nằm trơ trẽn hai cái mòng đóc. Hiếu trườn nhanh xuống, đẩy lưỡi vào giữa thì nước lồn tuôn ra ào ạt. Hiếu điên cuồn nuốt lấy như sợ trôi đi mất. Hắn cọ lưỡi hai bên vách âm đạo. Người Nhung run lên, da nàng nổi lấm chấm hàng triệu lỗ chân lông. Nhung rít lên, hai chân đập loạn xạ trong chân không:
- Hiếu ơi! Nhung chịu hết nổi rồi! Làm gì vậy! Hiếu liếm ... ôi ... Hiếu ... khó chịu ! ưm... ư ư !
Hiếu nhổm dậy, quỳ gối giữa hai đùi Nhung. Hắn vuốt ve dương vật mình một lúc cho nó "bình tĩnh" lại. Đoạn hắn cầm lấy dương vật âm ấm đặt vào giữa hai mép lồn và mơn trớn đầu dương vật của hắn bằng âm hộ của Nhung. Dâm thủy của nàng và hắn ứa ra chan hòa lẫn nhau thành vết đục, bôi trơn hai bộ phận. Hiếu nhét chầm chậm cái dương vật của hắn vào bên trong âm hộ Nhung. Hắn ấn nhẹ vô rồi lấy ra, rồi lại ấn vô. Nhung hít hà lỗ mũi, miệng thì cứ rên: "Hiếu ơi! Nhung ... Hiếu ...! Cái ... gì ... vậy!".

Sự rên la đó làm Hiếu hứng chí. Hiếu đã đưa được một nửa dương vật của hắn vào âm hộ của Nhung. Bỗng dưng hắn cảm thấy có một cái gì đó trong lồn nàng, dường như là một bức màn, nó cản trở không cho cu hắn thọc sâu hơn nữa. Hiếu tự nhủ:
"À! Màng trinh đó mà! Vậy là tới đích rồi! Tấm thân ngọc ngà của Nhung chỉ còn mỗi lằn ranh giới này. Con bé đáng ghét mà dễ thương này".
Hiếu lấy thế ấn mạnh xuống một cái. "Bóc" Một vài giọt máu hồng rịn ra tức khắc. Nhung rú lên:
"Ui da ...!!!"
Tiếng hét như uất nghẹn nhanh chóng chìm vào tiếng mưa. Thế là dương vật của Hiếu bây giờ đã ngập sâu trong lồn Nhung. Nhung bắt đầu cảm thấy đau nên nàng quặp chân ôm ngang mông Hiếu mà chịu lại. Hiếu một tay ôm ngang eo Nhung, còn tay kia hắn đưa xuống rờ nhẹ lên hai mông tròn lẵng của Nhung. Sựï nhột nhạt đã làm cho Nhung có lại cảm giác và nàng bắt đầu mở hai đùi ra. Hiếu bắt đầu nhấp. Lúc đầu Hiếu còn nhấp nhè nhẹ, dần dần hắn làm nhanh hơn. Và khi nghe Nhung rên rỉ và thấy Nhung đưa hai tay tự bóp vú mình thì Hiếu thống khoái lắm, hắn nhấp thật nhanh thật mạnh.
"Bạch! Bạch! Bạch! Bạch! Bạch!"

Tiếng nhịp đều thật đều, nhanh dần. Nhanh dần đến khi sức chịu đựng của Nhung không còn nữa, nàng buông lỏng hai tay, như bất tĩnh nhân sự. Hiếu thấy Nhung bất tĩnh thì cũng hơi hoảng, hắn nhấp mạnh hơn nữa rồi bắn tinh trùng tràn lan trong lồn Nhung. Tinh trùng chảy như suối như không muốn dứt. Thật lòng mà nói dù ghét Nhung rất nhiều, nhưng Hiếu thầm cảm ơn nàng đã cho hắn cảm giác thật tuyệt diệu của lần đầu tiên phá trinh con gái. Hiếu rùng mình trong đê mê và nằm đè lên người Nhung để tận hưởng niềm sung sướng sau khi trở về từ cõi thiên thai..

Một lúc nữa thì Nhung cũng tỉnh lại, cảm giác đau nhói ở dưới hạ thể. Nhung kinh hoàng nhận ra mình không còn quần áo trên người. Hiếu đã mặc quần áo vào, hắn lại gần Nhung nói giọng rất đểu giả:
- Sao! Tỉnh rồi à! Sướng không Nhung?
Nhung chợt hiểu mọi việc, nàng ôm mặt khóc nức nở. Nhung nấc lên:
- Sao Hiếu dám làm chuyện này. Nhung coi Hiếu là bạn vậy mà! Hu hu!
Hiếu giọng ồm ồm khinh khỉnh:
- Coi tui là bạn! Nhung đùa à! Nhung gạt tui, coi tui như thằng khờ mà nói là bạn!
Nhung nấc:
- Nhung gạt hiếu cái gì?
- Còn gì nữa. Dám nói là con nhà giàu, ai dè đâu nghèo kiết xác. Lần này cho đáng đời. Coi như là Nhung trả công cho mấy tháng vất vả đi cua gái vừa qua của tui.
Nhung hét:
- Tui sẽ méc!
Hiếu chìa cái máy ảnh ra rồi nói:
- Méc đi! báo công an đi, rồi tui sẽ trình ra chứng cứ vụ hãm hiếp vừa qua dùm Nhung cho. Trong đây có mấy tấm hình cảnh Nhung tự khỏa thân đó, rồi cảnh Nhung van xin tui đụ Nhung đó, rồi còn mấy cảnh Nhung bê bết máu me và tinh trùng đó! Ngon thì méc đi!
Nhung đuối lý quá, chẳng biết nói gì cứ ôm mặc mà khóc. Hiếu quay mặt đi không quên nói vọng lại:
- Có khôn thì mặc lại quần áo đi! Lớp chiều sắp vào rồi đó. Về trước nha, bye!
Nhung lặng lẻ mặc lại quần áo rồi lê lết bước đi mặc trời mưa to.
Nghe Nhung kể đến đây, Quang chẳng thấy giận gì cả mà chỉ thấy người mình cũng muốn nóng lên, con cu nhỏ bé của Quang dựng đứng lên trong cái khăn tắm trông rất rõ ràng. Nhung thấy vậy thì quay mặt đi. Quang bối rối ôm đầu gối mình lại rồi nói:
- Xin lỗi! Phản ứng tự nhiên thôi mà! Giờ Nhung tính sao!
Nhung thẩn thờ:
- Tính sao nữa! Phải tìm Hiếu đòi lại cuộn phim, nếu không Nhung xấu hổ đến chết mất!
Quang vỗ ngực:
- Để Quang đòi lại dùm Nhung cho!
Nhung chẳng nói gì. Nàng ngồi thừ ra đó rồi hỏi:
- Quang tốt quá! sao mà Quang tốt với Nhung quá vậy!
Quang ấp úng:
- Có gì đâu. Tại ... bị ...
Nhung chăm chú nghe. Quang thấy ánh mắt của Nhung thì không dám nói nữa:
- Tại vì Quang xem Nhung là bạn đó mà. Quang hứa không nói ai nghe đâu. Quang sẽ đòi lại cuốn phim đó cho Nhung.
Nói rồi Quang nhìn ra cửa sổ. Trời cứ mưa như thế. Toàn bộ chỉ là một màu xám bạc của cơn mưa. Lấp lánh. Hai người bạn mỗi người ngồi một góc phòng lặng lẻ ngắm mưa rơi.
Hôm đó về, Quang và Nhung đều cảm lạnh. Hai bà mẹ lo sốt vó. Gặn hỏi mãi mà hai đứa trẻ chẳng chịu nói gì. Tối đến, Quang chẳng ngủ được. Chỉ nằm đó chờ trời sáng ...
Giờ ra chơi hôm sau, Quang chủ động đến gặp Hiếu. Quang nói trước:
- Hiếu! Trả cuốn phim đây!
Hiếu cong cớn trả đũa, vẻ mặt hắn lộ rõ sự sở khanh:
- Phim gì!
Quang bực dọc:
- Phim hôm qua cậu chụp đó! Trả đây!
Hiếu cười xoà:
- À! cuốn phim chụp "người mẫu" đó hả! Tui rửa rồi, định cho mấy bạn xem cho mãn nhãn.
Quang chụp lấy cổ Hiếu:
- Tui cấm cậu! Nếu không đưa đây, tui sẽ ...
Hiếu hỏi gằn:
- Làm gì! Dám làm gì tui hông! Có khôn hồn thì bỏ tay ra, nói giọng lịch sự, không thì ...
Quang bỏ tay ra. Hiếu ngồi xuống nói:
- Được rồi! Bây giờ cậu lấy tiền chuộc đi, cả phim và hình. Còn nếu trể hơn thì tui đem đăng báo đó!
Quang hỏi:
- Thế bao nhiêu!
Hiếu ỡm ờ:
- À! Cỡ chiếc Wave Trung Quốc thôi, 10.000.000(VNĐ)
Quang đăm đăm mắt:
- Giỡn hả! Tui làm sao có bao nhiêu đó!
- Mặc kệ cậu! Nếu không có bao nhiêu đó tiền thì bảo Nhung đến đây, quỳ xuống van xin tui thì tui sẽ trả phim cho.
Hiếu nói lời cuối cùng rồi quay mặt đi. Đã đến giờ học, Quang đành phải về chỗ ngồi. Lòng Quang không ngớt lo lắng. Bây nhiêu đó tiền thì kiếm đâu ra, không lẽ bây giờ lại bắt Nhung đi van xin cái kẻ vừa hiếp dâm mình đấy à. Không! Không bao giờ! Càng nghĩ Quang càng thấy giận. Nhung ngồi bế bên thấy Quang đăm chiêu, bèn hỏi nhỏ :
- Sao hả Quang! Hiếu nói sao!
Quang tức quá, nói tuột ra luôn:
- Thằng khốn nạn đó bảo một là đem 10.000.000 ra chuộc, hai là Nhung phải tới van xin nó. Nó làm tui tức quá!

Nhung thừ người ra. Hiếu thật quá đáng. Chừng ấy tiền làm sao mà Quang có được chứ. Nhung nghĩ vậy là Quang không giải quyết được rồi, chiều nay nàng đành phải đến nói chuyện với Hiếu một phen vậy, coi như vì danh dự của chính mình.
Nghĩ sao làm vậy, ngay chiều hôm đó, lúc Quang đang ngồi trong phòng tính kế tìm cho bằng được số tiền đó thì Nhung lén xin mẹ đến nhà nhỏ bạn hỏi bài. Mẹ Nhung chẳng mảy may nghi ngờ. Hôm nay, Nhung mặc bộ áo đẹp duy nhất mà mình có với chiếc minijip xinh xinh và cái áo thun hồng bó sát người. Nhung đến được nhà Hiếu theo địa chỉ mà nàng mới hỏi được của đứa bạn. Nhung nhấn chuông và hồi hộp chờ đợi. Hiếu bước ra, gặp Nhung, Hiếu lộ vẻ vui mừng, vồn vã mời Nhung vào trong.

Nhà Hiếu khá khang trang. Xung quanh nhà là vườn hoa, bên trong lắp cửa kính rất sang trọng. Nhung ngồi xuống ghế, xoa xoa hai tay, ấp úng nói trước:
- Hiếu à! Chuyện hôm qua Nhung có thể bỏ qua cho Hiếu được. Xin Hiếu trả lại cho Nhung số hình đó đi!

Hiếu không trả lời, đi về phía sau lưng Nhung đóng chặt cửa ngoài, khóa luôn cửa kính mà Nhung vẫn chưa biết (nhà Hiếu rất đặc biệt, đóng kính hết cửa rồi là cho dù bên trong có la lối cỡ nào thì bên ngoài cũng không nghe. Lại được dịp hôm nay ba mẹ Hiếu vắng nhà nữa chứ. Vậy là xui cho Nhung rồi!). Xong xuôi, Hiếu ngồi lại đối diện Nhung rồi nói:
- Đâu có được! Hình đó tui chụp "nghệ thuật" lắm chứ bộ. Tui phải giữ lại để xem cho đã chứ!
Nhung nói thẳng ra luôn:
- Bây giờ Hiếu muốn gì? Muốn Nhung quỳ xuống van xin phải không? Được! Nhung làm ngay! Hiếu trả cho Nhung đi!
Hiếu xua tay bảo:
- Thôi! Thôi! Không cần lạy lục van xin gì đâu! Hiếu chỉ cần một chuyện đơn giản thôi!
Nhung hỏi tới:
- Vậy Hiếu muốn gì!
Hiếu nói thật chậm:
- Thật ra! Hôm qua! Hiếu vẫn chưa thấy đã! Nếu Nhung chịu chủ động làm "chuyện đó" một lần này nữa thôi thì Hiếu sẽ trả lại cho.
Thấy Nhung không phản ứng, Hiếu biết ngay là cá đã cắn câu rồi. Hiếu cười thầm trong đầu: "Tưởng con nhà gia giáo, ai dè đâu bị một lần là đã muốn nghiền rồi. Đúng là con gái mới lớn thèm ‘chua' mà!". Quả thật đúng như vậy, dù hôm qua, Nhung có cảm giác nhục nhã lắm, nhưng khi đêm đến, Nhung nằm một mình trong phòng, cảm giác ề chề ban sáng đó không còn mà thay vào là một thứ gì đó rạo rực, nóng bỏng âm ỉ bốc lên từ giữa hai đùi Nhung. Nơi đó vừa đau thốn, vừa sướng đê mê, cái cảm giác khó tả và lạ lùng của một đứa con gái tò mò khiến Nhung ao ước thử lại lần nữa. Hôm nay Nhung đến nhà Hiếu đòi lại cuộn phim chỉ là cái cớ, chứ thật ra ngay bây giờ Nhung muốn nằm ngửa ra nhà cho Hiếu làm bậyï mà thôi. Thấy Hiếu nói vậy là trúng tim đen mình, Nhung mắc cỡ quá, nàng nhìn quanh nhà xem có ai không rồi mới dám nói tiếp:
- Thật sao! Hiếu hứa rồi đó nha! Phải trả phim cho Nhung đó!
Hiếu như mở cờ trong bụng. Hắn mừng quýnh chồm ngay đến bên cạnh Nhung rồi, ngắm nàng cho thật kĩ. Con gái quê có khác, ê lệ, dịu dàng, nhưng âm ỉ bên trong ngọn lửa tình dục khổng lồ như muốn đốt cháy bất cứ ai đến gần. Nhung vén mái tóc dài óng mượt của mình qua một bên để tăng thêm nét đẹp quyến rủ hơi e lệ của nàng. Nàng ngước mắt nhìn Hiếu vẻ mặt dâng hiến. Như có chuẩn bị từ trước, Hiếu lấy tấm vải đen bịt mắt Nhung lại. Nhung không phản đối chỉ hỏi Hiếu tại sao. Hiếu trả lời âu yếm:
- Để tăng thêm cảm giác đó mà! Bảo đảm với Nhung là Nhung không biết gì, chỉ thấy cái mà Nhung muốn chốc lát thôi!
Hiếu cột xong xuôi đâu đó thì dìu Nhung đứng lên. Hiếu dẫn Nhung từng bước, từng bước tới một căn phòng khác. Nhung lạ lẫm chẳng biết là đâu cứ luôn mồn gọi trong miệng: "Hiếu ơi! Hiếu ơi!" mà chẳng nghe Hiếu trả lời. Bỗng một cảm giác thoải mái lan toả khắp người Nhung. Nhung biết ngay là Hiếu đang đặt mình nằm trên một tấm nệm êm. Nhung nở nụ cười rất duyên dáng, rất trẻ trung như mời gọi.
Nhưng Nhung ơi! đâu dễ dàng như thế. Hiếu làm sao lại tốt lành như vậy. Nhung cười mĩm vô tư mà không biết rằng xung quanh mình có đến mười thằng con trai đang lõa thể, cu đã đựng đứng hết khi thấy Nhung nằm đó, sống động và cực kì gợi tình. Mấy đứa đó là những đứa bạn thân của Hiếu. Hiếu thu của mỗi thằng 100.000VNĐ và hứa là sẽ cho bọn họ được dùi dập đóa hoa khôi của lớp một cách thoải mái. Hiếu nói chẳng sai, cô bé hoa khôi của lớp đang nằm đó, đang chờ đợi được hưởng niềm vui thể xác.
Cả đám con trai đều thầm phục và nể sợ tài năng dụ gái của Hiếu.

Hiếu hất hàm ra hiệu, thằng đầu tiên bước tới. Chẳng ai xa lạ, đó là thằng lớp phó học tập của lớp. Nó mê Nhung như điếu đổ. Thấy Hiếu ra hiệu, nó nhẹ nhàng như con sóc nhảy ngay lên giường đưa hai tay kéo cái minijip của Nhung xuống mang theo cả cái sìlíp trắng tinh mà thường ngày Nhung thích nhất. Nhung vô tư tưởng Hiếu nên thản nhiên đẩy chân phụ với hắn đẩy cả cái minijip mình xuống giường. Mấy thằng âm thầm nhào tới chụp ngay cái sìlíp, chúng đưa mũi hít hà như thèm lắm vậy. Tới lượt cái áo thun bó sát cũng thế, tên lớp phó lanh lẹ cởi ngay (tất nhiên có sự phụ giúp của Nhung).
 Bộ ngực Nhung tưng lên khi cái áo vú được vất sang một bên. doc truyen sex Chu choa! Quả là chẳng sai. Từ trước đến giờ cả lớp đồn ầm lên là vú Nhung lớn hơn trái thanh long, căng tròn như cái bánh bao, mãi đến giờ khi được mục kích tận mắt thì hắn mới tin.  Cả đám con trai che miệng lại, kềm hãm sự hứng khởi của mình. Một vài đứa thầm kín nuốt nước giãi tỏ vẻ khao khát . Riêng tên lớp phó, hắn lần ngay xuống hạ bộ, tách hai chân Nhung ra thành thạo đặt lên vai, hắn chĩa dương vật cứng ngắt vào cái lỗ tròn xinh đẹp của Nhung. Dương vật hắn vừa chạm đến cửa mình thì Nhung kêu to:
- Á! Sao Hiếu gấp quá vậy! Hiếu phải làm giống như hôm qua hôn khắp người Nhung cái đã, làm vậy Nhung mới không đau chứ.

Cả bọn che miệng cười, không biết cười tên lớp phó táo bạo hay cười Nhung ngô nghê. Hắn đã không hôn Nhung như yêu cầu mà đưa tay úp lên lồn Nhung. Hắn rờ và cảm thấy cái mu tròn lững nhô cao. Hắn xoa xoa trên đó rồi bóp mạnh hai mép lồn của Nhung. Đã quá! Mềm quá! Nhung thoáng rùng mình bấu chặt hai tay xuống nệm. Tên lớp phó xoa bóp mạnh hơn như mấy ông đấm bóp giác hơi chuyên nghiệp. Một hồi thì cảm giác là cái mu lồn của nàng đang toát hơi nóng ra. Hai mép căng lên, đỏ mọng. Hắn lẹ làng lần mấy ngóc tay vào giữa để thám hiểm hang động kì bí này. Mấy đứa bên ngoài chen nhau để mục kích cho rõ. Tội nghiệp Nhung quá, đem lồn ra cho mấy chục đứa con trai coi mà chẳng biết gì cả. Vậy thì còn nhục hơn là bị đem mấy tấm hình đó đang báo nữa chứ. Chỉ riêng mấy đứa con trai là mát lòng mát dạ nhất, chúng được xem phim heo một cách sống động và trung thực nhất.
Mấy ngón tay tên lớp phó đã men vào bên trong âm đạo Nhung mỗi lúc một sâu. Tay hắn dính đầy nước nhờn của Nhung nhưng vẫn tiếp tục dùng đầu ngón tay xoay quanh lỗ âm đạo, rồi ấn mạnh vách âm đạo. Hắn cho ngón tay vào phía sau vùng xương chậu và ấn hơi mạnh lên. Nhung quíu mình lên. Hắn thụt mạnh ngón tay ra vào trong âm đạo một cách đều đều, phối hợp với ngón tay chà sát vào mồng đóc Nhung. Nhung vô ý banh rộng háng ra theo cảm giác cho Hắn làm hiệu quả hơn. Cực kỳ tham lam, tên lớp phó chụm năm đầu ngón tay lại rồi từ từ ấn vô. Nhung giựt bắn người, la lên "Đau .. Nhung ...aaaa ...aaaa...".
Cả bọn chẳng thèm thương hoa tiếc ngọc chi chăm chú xem phim. Tên lớp phó lúc này nhét luôn ba ngón tay vô âm đạo Nhung; một hồi, nước nhờn trong lồn Nhung tuôn ra lai láng. Thấy Nhung giẫy nẩy dữ dội làm cho hai vú sẵn đã săn cứng bây giờ đang tưng tưng lên, tên lớp phó khoái chí chồm lên ngực Nhung vừa liếm vừa nút vào núm vú trong khi mấy ngón tay vẫn đặt sâu trong người Nhung. Nhung bấu chặt người hắn, rên la dữ dội.
- Ứ! Đau! Ư! Đau quá, sướng quá Hiếu ơi!
Âm đạo Nhung nong ra đến đỉnh điểm. Nhung ngất liệm đi, tinh khí của nàng tuôn ra lại láng trên tay tên lớp phó.
Thấy Nhung gần như đã lịm, tên lớp phó rút mấy ngón tay ướt đẫm nước nhờn ra cho cả bọn xem và hất mặt lên như muốn nói: "Thấy chưa!". Một tên trong bọn chúng nói ám thị nhỏ:
- Ê! Coi hai mép lồn nó sưng mọng, ướt đẫm rồi kìa! Tới lúc rồi đó! mày không đụ là tao đụ trước đó nha! Lẹ lên đi thằng chó!
Tên lớp phó quay lại nhìn thì thấy đúng vậy. Thời cơ đã đến với hắn. Tên lớp phó sung sướng từ từ tách hai mép lồn người con gái mà hắn ao ước bấy lâu nay ra ấn mạnh con cu vào. Cảm giác ấm áp toả ra khắp châu thân, đầu cu hắn sướng hơn bao giờ hết. "Phọt" con cu hắn đâm vào lút cán. Hắn thụt thùi mãi với cơn đam mê đó. Nhưng hình như sức chịu đựng của hắn kém quá nên chẳng bao lâu hắn bắn cả vốc tinh khí ra. Nhung nghe như tiếng nước đang chảy tràn lan khắp thân mình. Nhung khằng khạc thì thào trong hơi thở yếu ớt:
- Hiếu à! Nhanh hơn hôm trước đó nhen!
Nhanh à ! Nhung làm sao biết được. Tên lớp phó vô dụng bị cả bọn âm thầm đẩy ra trong sự luyến tiếc vô hạn vì sự chuẩn bị kém cỏi của mình. Hắn ngồi một góc xem. Lúc này tên thứ hai thế chỗ, hì hục ngay lỗ lồn Nhung bằng cái của quý trời ban. Phải nói Nhung khá ngạc nhiên vì sao Hiếu hồi phục lẹ vậy chứ, nhưng cảm giác sướng khoái phát ra từ hạ bộ làm nàng không còn màng tới gì cả. Nhung lấy hai chân gắp lấy mông tên thứ hai, hai tay ôm chặt hắn rồi đẩy nhẹ cặp mông tròn trĩnh của mình lên phụ hoạ. Rồi tên thứ hai cũng ngã ngựa trong sự luyến tiếc của cả Nhung và hắn. Nhung nằm đó chưa nghĩ được chút nào với số tinh trùng đầy ắp âm đạo thì tên thứ ba nhào ngay vô. Nắc lia lịa, mạnh bạo, hì hục. Từng cú thúc làm Nhung muốn nẩy ra đằng sau. Với tánh thông minh, Nhung nghi ngờ ngay. Nàng lấy tay cởi tấm khăn đen ra khỏi mắt, Hiếu thấy vậy định nhào vô cản thì Nhung đã lấy ra được rồi. Nhung kinh hoàng nhận ra người đang hì hục dưới hạ bộ mình không phải Hiếu mà là một tên xa lạ nào đó mà nàng đã gặp ở trong lớp một lần rồi. Nhung còn hoảng sợ hơn khi thấy quanh mình là mười một thằng con trai, ốm có, mập có, đô con cũng có, hết thảy đang trần truồng nhông nhõng. Còn có hai tên thì cu đã xìu xuống và ướt nhẹp tinh khí. Nhung hiểu ngay ra sự việc, nàng hét:
- Hiếu lại gạt ... tụi bây ... ! Hu hu! Trời ơi! Hu hu!
Nhung khót thét lên, Hiếu vội bịt mồm nàng lại rồi nói với những thằng còn lại.
- Không chơi thay phiên nữa, làm một lúc đi. Hết giờ rồi.
Tên thứ ba rút cu ra ngay, nhào vào trợ sức. Cả mười thằng không nói không rằng chia nhau mười chỗ khác nhau chung quanh Nhung. Chúng hè nhau kéo Nhung xuống giường. Nhung giẫy nãy, la lối phản đối khản cả giọng "Không! không! đừng mà!". Thân thể Nhung quá mảnh mai yếu ớt trước cả một đám con trai mới lớn đang thèm khát tình dục giày vò. Nhìn Nhung vừa khóc, vừa phản đối, vừa van xin, bọn con trai chẳng những không mủi lòng mà càng hứng chí hơn.
Một trong mười thằng nằm ngửa ra đất đỡ lấy mình Nhung áp lên ngực. Mặc cho Nhung giãy giụa, một thằng từ sau, lấy hai tay nong đít Nhung ra, đút dương vật nóng hổi vào. Nhung đau xé ruột, nước mắt trào ra. Nàng không khóc được nữa, bởi một thằng đã lên khía trên đầu nàng, ấn dương vật vào miệng Nhung. Hễ Nhung chống cự là bọn chúng có biện pháp áp đảo ngay nên không bao lâu Nhung ngoan ngoãn mút cu cho tên đó. Thêm hai thằng nữa hai bên, lòn tay bóp bộ ngực của Nhung trở nên bẹp dí. Mỗi tên bắt nàng phải sục cu cho chúng.
Hồng nhan bạc phận hay sao như câu nói đó đã đến cuộc đời Nhung. Nàng đang nằm giữa lưng chừng trong đống bùn nhơ nhuốc, đem hết cả thân thể do cha mẹ sinh ra để phục vụ cho mười tên thanh niên thú vật.
Phải đến một tiếng đồng hồ sau thì bọn chúng mới thõa mãn. Chúng thay phiên xuất tinh lên khắp mình mẫy Nhung. Người Nhung trắng đục với đầy rẫy tinh trùng. Có tên xuất tinh đến ba bốn lần lận cho tận thỏa.

Hiếu tỏ ra mình rất là nghệ sĩ, hắn chỉ đứng bên ngoài mà mục kích tất cả, thậm chí Hiếu còn quay phim nữa. Cảnh tượng trong phim thật man dại. Người con gái bị hành hạ như món đồ chơi chứ không còn là con người nữa. Sau khi tất cả đã xong, Hiếu cất đồ đạc đi, để cho mười người bạn của mình cứ nằm đó say ngủ. Hiếu kệ nệ lội Nhung vào buồng tắm với sự chống cự gượng gạo của nàng; Ở đó, hắn bật nước nóng rửa sạch mình mẩy cho Nhung. Nhất là rửa kỉ nơi nàng mới giao hoang. Tinh khí ở đó lấp đầy loang lỗ, rịn xuống tới đùi.

Nhung đang nửa tỉnh nửa mê choàng dậy bởi làn nước nóng xoa dịu sự đau nhức. Thấy Hiếu tắm cho mình thì Nhung căm giận hơn. Nàng tát vào má Hiếu một cái đau điếng rồi ôm mặt tránh né. Nàng như không còn nước mắt nữa mà cứ cố ép cho ra. Hiếu kềm tính nóng của mình lại, giải thích cho Nhung:
- Sao lại đánh tui! Tụi tui không phải đối xử tốt với Nhung, chứ hả. Phải! Hiếu biết là Nhung bất ngờ lắm! Nhung nhục nhã lắm! Nhưng như vậy có sao đâu, đôi bên đều được lợi. Bạn bè mình thì được một phen thoả chí. Hiếu thì được cả triệu đồng, còn Nhung thì sướng quá, cứ như bà hoàng vậy. Nhung còn muốn gì nữa?.
Nhung nấc lên:
- Híc! Hiếu đểu lắm! Hiếu thật ... thật ác đã phụ tấm lòng Nhung. Vậy mà Nhung đã yêu Hiếu! Ôi! Sai lầm mất rồi! Hu Hu!
Hiếu chợt dừng lại, hắn hỏi tới:
- Thật không! Nhung yêu Hiếu thật không?
Nhung nhìn Hiếu trả lời:
- Lúc trước thì có! Giờ thì không! hu hu hu!
Hiếu ôm Nhung vuốt ve:
- Có thiệt là Nhung đã yêu ... nếu vậy cho Hiếu xin lỗi nha! Nếu biết từ sớm ... thì ...
- Muộn rồi Hiếu ơi! Ai cũng biết Nhung thế này thì Nhung tự vận chết đi cho rồi. Hu hu!
Hiếu cười nói:
- Nhung chớ lo! Không thằng nào dám hé răng chuyện này đâu! Chúng đâu có dại gì! Chỉ cần mỗi tuần Nhung đến đây với Hiếu là đủ rồi!
Nhung ôm ngực, xua tay:
- Thôi! Thôi! Nhung hổng dám đâu! Đừng bắt Nhung làm tình tập thể như vậy! Nhung sẽ chết mất ...! Đau lắm! Đừng!
Hiếu an ủi Nhung bảo nàng cứ an tâm. Nhung tin thật. Và từ sau cái ngày "tai nạn" kia Nhung hiển nhiên trở thành người tình của Hiếu, và trở thành một thứ trò chơi cho cả lớp một cách bí mật. Có lẽ vì yêu Hiếu quá nên Nhung chấp nhận trò chơi "hủy diệt" này hay là chính nàng cũng đam mê xác thịt. Chỉ biết, tuần nào mấy đứa con trai cũng tụ tập ở nhà Hiếu một lần để chơi cho thoả chí. Thế thì còn Quang thì sao từ cái ngày "tai nạn" ấy ?

Quang thấy dạo này Nhung đổi khác nhiều lắm. Nhung không thân với Quang nữa mà trở nên vồn vã với bất cứ đứa nào trong lớp. Nàng lả lơi đùa cợt, giỡn hớt đến lúc thái quá mà không biết. Nét đẹp hồn nhiên đầy quyến rủ như ngày nào của Nhung còn đâu ? Sự thay thế là những mối tình dẫn đến xác thịt. Nhung thường cặp tay với nhiều thằng cùng một lúc, đã thế nàng còn lưu trữ rất nhiều truyện dâm, sách dâm, phim heo ... mà Quang nào có biết.

Đã nhiều lần Quang bắt gặp Nhung thủ dâm. Thấy lạ, nhưng Quang không dám hỏi vì Nhung hay lãng tránh; Cuối cùng, Quang thu hết can đảm, xô cửa vào ngay lúc ngủ. Quang hỏi:
- Nhung! dạo này Nhung sao vậy! Quang thấy Nhung khác lắm à! Nhung nói đi! Nhung không nói cho Quang nghe là Quang giận đó.
Nhiều lần vặn vẹo hỏi cung, cuối cùng Nhung cũng thành thật kể lại cho Quang nghe. Quang thừ cả người ra, đất trời như sụp đổ. Hèn chi lúc trước, thằng Hiếu tốt bụng trả lại cuốn phim cho Quang mà không đòi hỏi gì cả. Trời ơi! vậy là người mà Quang bấy lâu trân trọng, bây giờ trở thành "món đồ chơi" của Hiếu, trở thành người tình của thiên hạ hay sao ! Vậy mà Quang nào hay biết. Quang đau khổ quá. Quang hờn trách:
- Nhung ơi! Nhung có biết bây giờ Nhung giống gì không? Một con đĩ ... xin lỗi Nhung, Quang nói thẳng ... một con đĩ của cả lớp! Trời ơi!

Nhung rưng rưng nước mắt, im lặng. Quang bỏ ra ngoài ...
Từ đó trở đi, Nhung không nói với Quang một lời nào cả. Quang cũng thế. Họ xem nhau như người xa lạ. Không còn những buổi đi học về đầy ấm cúng và thơ mộng nữa, mà đổi lại, hằng đêm Quang tự vỗ gối trách móc chính mình. Trách mình sao hèn yếu, không đủ sức bảo vệ người mình yêu, trách mình sao ngu quá, không đoán biết mọi chuyện. Ôi thôi! Đủ thứ!

Trong một đêm, Quang quyết định. Cậu sẽ ghi danh học thể hình, học võ, học đủ thứ để không còn hèn yếu nữa.
Vậy là hai người bạn thân ngày nào bước đi theo hai con đường càng xa cách. Nhung thì lao đầu vào những buổi truy hoan, lạc thú. Nàng không chỉ quan hệ với nam sinh trong lớp mà còn cả với những người bên ngoài. Bất cứ ai, chỉ cần qua sự giới thiệu của Hiếu. Hiếu thì rót tiền đầy tay, Nhung thì lạc thú không dứt, có đêm Nhung thức trắng mà quan hệ hai ba cuộc vui, với gần cả chục người. Lớn có, nhỏ có, già có, trẻ có. Còn Quang thì chăm học, cậu mặc kệ tiếng dèm pha của lớp mà chăm chỉ hơn. Quang hăng say tập võ và thể hình. Đến cuối năm lớp 11, Quang và Nhung đều 17 tuổi. Cả hai nhận được hai kết quả khác nhau.

Nhung bây giờ không ngây thơ nữa mà tiều tụy hơn. Cả nàng và Hiếu chẳng ai chịu chăm chỉ học tập nên cả hai đều phải lưu ban. Riêng Nhung thì đau khổ hơn với căn bệnh lậu (hậu quả của những ngày tháng vui chơi vô độ) và còn thêm cái thai ba tháng không biết của ai. Nhung xấu hổ bỏ cả học, đi lang thang. Chỉ tội bà mẹ Nhung, khóc hết nước mắt vì con. Mẹ Nhung cũng tất tả ngược xuôi tìm nàng riết thì mang bệnh, phải về lại quê nhà.
Mẹ Quang thấy Nhung như thế thì lo lắng cho con sẽ học hư nên nhanh chóng cùng con di cư sang Ý với người chồng ngoại quốc của mình. Bà quyết tâm tạo cho Quang môi trường tốt nhất để Quang có thể chí thú vào việc học.

*
* *


Thấm thoát đã mấy năm trôi qua.

Nhà tạo mẫu trẻ tuổi Trần Việt Quang ngắm lại mình lần cuối trong gương. Anh không còn nhận ra mình nữa. Thằng con trai gầy còn ốm yếu ngày nào đã thành một thanh niên điển trai, bắp thịt nở đều. Việt Quang vừa là nhà tạo mẫu chuyện nghiệp vừa là người mẫu điển trai mà bao nhiêu cô diễn viên mê tít. Anh bước ra lễ đài trình diễn bộ sưa tập đầu tiên của mình với các nàng người mẫu nổi tiếng khác ngay tại Milan. Bộ áo lấy tông màu xám bạc, trông như những cơn mưa rả rích, bất tận. Đó là kỉ niệm ngày nào khi Quang gặp Nhung lần đầu tiên. Những cô người mẫu thướt tha trên khán đài trông như cơn mưa phùn ngày nào mà Quang lần đầu gặp Nhung tại bến xe.

Bộ sưu tập đó dù không đạt giải cao nhưng cũng là niềm phấn khích cho Quang bước tiếp trên con đường của mình. Quang xin phép mẹ cho trở về VN sinh sống một thời gian. Bà mẹ của Quang ngày nào cũng đã già, bây giờ bà hoàn toàn yên tâm cho Quang định hướng tương lai.

Về đến VN, Quang lang thang khắp nơi cố tìm lại cho được bóng hình ngày nào. Quang đơn giản chỉ muốn nói với người con gái ấy một câu đơn giản mà anh chưa kịp thổ lộ trước đây vì lí do mất tự tin. Cũng chẳng lạ gì khi anh tìm khắp Sài Gòn rồi mà bóng dáng nàng cứ biệt tăm. Bao lâu thời gian rồi chứ ít ỏi gì !

Sau cái đêm trình diễn đầu tiên tại ĐH Mỹ Thuật Tp, Quang nhanh chóng đạt được sự mến mộ của khán giả. Bộ áo màu mưa xám của anh diễn đạt được nét buồn ngây thơ, nhưng lại đẹp kiều dáng giống như Nhung thuở ấy.
Chợt như có dáng ai thấp thoáng dưới kia. Một người đàn bà khá xinh đẹp. Quang nhìn xoáy vào người ấy thì người đàn bà quay mất hút trong đám đông. Quang mặc kệ, bỏ mặc tất cả những tiếng reo hò cỗ vũ, anh chạy theo bóng người đàn bà kia. Tới được một góc khuất thì Quang bắt được tay người đàn bà đó. Quang nhìn cho rõ rồi thốt lên:
- Nhung! Nhung đây mà! Có phải ...!

Nhung e lệ cũng như ngày nào với đôi mắt hơi phai theo năm tháng. Nét đẹp hồn nhiên của Nhung được thay vào vẻ sắc sảo lạnh lùng. Nhung hơi già hơn lứa tuổi của mình nhưng thân hình nàng cũng còn duyên dáng lắm. Nhung bối rối:
- Quang! Quang đấy à! chào!

Mừng mừng tủi tủi với bao kỷ niệm thoáng nhanh trong tiềm thức chỉ biết nhìn nhau cười ý nhị. Sau đó, Quang dẫn Nhung đến một quán nước. Hai người ngồi xuống trò chuyện. Nhung cho Quang biết rằng từ ngày cô bỏ nhà đi. Nhung lang thang tứ xứ với căn bệnh tình dục này. Trong một đêm mưa bão, Nhung lại bị bọn côn đồ hãm hiếp ngay giữa lề đường lạnh lẽo. Bọn say rượu đáng ghét đó làm Nhung sẩy thai, băng huyết, máu chảy ra đầy chân. Nhung được mấy người dân tốt bụng đưa đi bệnh viện. May sao nàng được cứu sống. Thời gian sau, có lão nhà giàu mến mộ nhanh sắc của Nhung nên rước nàng về làm vợ. Nhung được chưa bệnh rồi trở thành một bà lớn. Ông chồng già của Nhung mới chết thời gian gần đây để lại cho nàng số gia sản, Nhung sống cũng được sung túc. Chuyện nàng kể như một cuốn phim hay, nhưng đời thật nàng là thế!

Quang hỏi về gia đình Nhung. Nhung hơi rớm nước mắt, nhưng không khóc, nàng hết nước mắt rồi. Sau khi Nhung có tiền, nàng về quê rước mẹ thì được biết bà đã thắt cổ tự vận, chết từ lâu rồi. Còn anh chàng Hiếu ngày nào cũng sa vào hút sách nghiệp ngập và đang ở trại cải tạo. Cuộc đời Nhung thế đấy. Bây giờ nàng sống cô độc.
Nhung chợt hỏi Quang:
- Quang à! Anh sống ở nước ngoài sướng lắm sao lại về đây!
Quang không ngại ngần nữa mà nói thẳng:
- Quang về đây cốt là để tìm Nhung. Quang muốn nói Nhung nghe một câu mà từ lâu Quang vẫn còn giấu. Quang ...
- Quang yêu Nhung phải không?
Nhung đốt điếu thuốc rồi nói. Quang gật đầu rất thẳng thắn. Nhung cười chua chát, nàng tỏ ý không tin câu nói ngây ngô sặc mùi tình yêu của Quang, mà đối với nàng vốn đã chết từ lâu. Nhung nói:
- Thôi Quang ơi! Ai mà thèm yêu "con đĩ của cả lớp" này chứ!
Quang bối rối. Anh có cảm giác hình như Nhung còn giận chuyện ngày xưa, khi ấy Quang lỡ lời chửi Nhung là đĩ. Quang hối hận quá.

Những ngày sau và sau nữa trôi qua lặng lẻ, Quang luôn canh cánh trong lòng tình yêu của anh giành cho Nhung không hề đổi thay. Để chứng minh tình yêu của mình, anh không thể chỉ nói bằng lời mà phải hành động cho Nhung thấy.

Thế rồi, tại một căn nhà ở ngoại ô thành phố, nơi Nhung sinh sống, khi cánh cửa cái vừa sập vào thì Quang ôm chầm lấy Nhung, càng ôm càng xiết chặt vào lòng bằng đôi cánh tay rắn chắc của mình. Cảm giác ấm áp mà anh chờ đợi bấy lâu nay đã được đáp đền. Quang hôn ngay vào đôi môi xinh xắn của Nhung, tuy rằng nơi đó đầy mùi thuốc lá nhưng Quang chỉ ngửi được mùi tình yêu thơm tho từ hơi thở của Nhung. Quang đam mê lần tay cởi đi bộ áo sang trọng trên mình Nhung. Phút chốc, cả hai không còn mảnh vải che thân. Nhung trố mắt ngạc nhiên sờ từng thớ thịt rắn chắc trên người Quang, kết quả của bao ngày luyện tập vất vả. Quang thấy Nhung thích thú thì anh hài lòng lắm. Quang vọc dương vật mình lên theo bản năng thường tình của một người đàn ông khao khát, nó vươn cao hùng dũøng như khoe tất cả sự uy nghi trước một đấng mỹ nhân. Anh tiếp tục lần tay vuốt ve khắp lượt thân thể nàng. Tuy Nhung không còn như ngày nào nữa sự tươi tắn, nhưng nét quyến rủ của một người phụ nữ chững chạc làm nàng rất quý phái, trân trọng. Thân thể Nhung lúc này trắng nuốc, da dẻ một cô bé quê mùa đã được tẩy sạch sau năm tháng ăn ngon mặc đẹp.

Chểm chệ giữa ngực nàng là hai trái nhủ hoa căng cứng nhô cao. Lấp ló phía dưới hai đùi nàng là một vùng thiên nhiên đen kín với những sợi lông rất mịn và rất xinh.

Quang ôm chầm lấy Nhung đặt nàng nhẹ lên giường, hai người nhè nhẹ hôn nhau, nút lưỡi nhau như đang nếm lấy trái tình yêu thất lạc. Quang từ từ thụt dần xuống, dần xuống để hai tay xoa bóp hai bầu vú căng tròn, chín mọng của Nhung. Quang dừng miệng mình ngay cái hang sâu rậm rạp của Nhung. Đám lông xoăn đen tuyền che phủ cả làm tôn thêm sự nét nghệ thuật của một người đàn bà xuân mộng. Nhẹ nhàng Quang banh nhẹ hai chân nàng ra hai bên để lộ một cái động thanh âm tươi mát màu hồng xậm, thứ mà Quang ngày đêm ao ước được nhìn một lần ở nơi Nhung. Tuy nhiên, Quang hơi thấy vọng khi thấy các vết xây xát ở đó, kết quả của năm tháng vui chơi của Nhung đây mà. Song, Quang không giận mà còn thương hơn cho số kiếp bọt bèo của Nhung.

Quang đánh lưỡi vào và hít hà cái mùi vị đặc trưng trên người Nhung. Anh rê lưỡi dọc theo hai vách âm đạo như một tay chuyên nghiệp, Nhung sướng rơn nói ú ớ trong cổ họng. Người nàng nóng lên, âm hộ lại tuôn ra nước dữ dội. Quang cứ thế cắn nhẹ cái mồng đóc của Nhung. Nhung đập tay liên tục xuống giường, miệng nàng hít hà:
- Quang! Nhung nhớ anh lắm ... Quang ơi ... anh hãy cho em đi ... cho hết nhen anh! Em xin anh đó!
Quang banh nhẹ hai đùi Nhung ra, càng lúc càng xa, rồi nhét chầm chậm cái dương vật của mình vào bên giữa hai đùi Nhung. Tư thế đâu đó đã sẵn sàng, hai tay Quang vịnh lấy bờ vai Nhung rồi Quang bắt đầu nhịp điệu tình yêu. Cả hai cùng hòa lên một bản nhạc du dương.

"Ưm ưm ah ahhh Ứ ứ ưmmm ưmm, sướng quá đi mất! Yêu em đi Quang. Nữa đi! Ưm". Quang rùn mình, ôm chặt lấy Nhung. Bao nhiêu năm tháng chờ đợi phút giây này đã quá áp tải trong lòng anh, anh không thể nào kéo dài màn ân ái này với Nhung lâu hơn được. Cơn sướng chất ngất đã nâng anh lên tới tuyệt đỉnh vu sơn chỉ chờ lúc nhào lăn xuống đáy vực. Quang sung sướng bắn khí vào trong lồn người yêu. Dòng tinh phọt thẳng, chảy mơn man trong vách âm đạo. Hai người nằm ngã ra thở dốc, ôm nhau trong sung sướng. Kỷ niệm ngày nào có lẫn cả buồn và vui chợt hiện về như kể cho ai nghe một câu chuyện dĩ vãng đẹp.

Tận đến tối Quang mới chịu về khách sạn. Anh tặng Nhung chiếc áo dài màu mưa xám mới nhất mà anh vừa thiết kế, cái màu như để kỷ niệm ngày hai đứa mới gặp nhau. Anh hứa với Nhung sẽ rước Nhung sang Milan và thành hôn với nàng bên đó. Nhung không nói gì, chỉ thoáng buồn ưu tư, không biết nàng có xứng với tình yêu của Quang ?

*
* *


Sáng hôm sau, Quang mặc trang phục thật đẹp đem theo xe hơi tới rước Nhung. Nhưng hỡi ôi! trước cửa nhà Nhung mọi người xung quanh bu đầy. Nhung nằm chết trên giường, nét mặt còn hài hòa. Nhung lõa thể. Thuốc ngủ vươn vãi khắp nơi. Trên tay nàng còn đang cầm chiếc áo màu mưa xám của Quang. Một màu áo tình yêu trở thành màu ly biệt. Nhung để lại thư tuyệt mệnh có viết:
"Quang ơi! em có lỗi với anh. Trước đây, em đã khinh thường cái vẻ ốm yếu của anh nên không yêu anh, em lại lao đầu vào cái gã Hiếu sở khanh đó. Giờ đây em hối hận vô cùng, nhất là trước tình yêu cao cả anh giành cho em bao năm qua. truyen pha trinh Em không còn mặc mũi nào làm vợ anh nữa. Xin anh hãy quên người con gái bạc phận này ...
Vĩnh biệt anh, người mà em cho là duy nhất thực lòng yêu em"


*
* *


Quang ngồi trên máy bay mà trong tay vẫn còn cầm lá thư tuyệt mệnh của nàng. Anh nhìn qua ô cửa sổ máy bay lần cuối cùng để tạm biệt đất nước VN thân yêu, nơi chôn giấu bao kỷ niệm tuổi học trò vụng dại, nơi ấy còn thấp thoáng bóng dáng người con gái với màu áo xám bạc của mưa. Quang sẽ chẳng bao giờ về nơi đó nữa.
Bên ngoài, mưa lác đác ... Quang nhắm mắt lại ...

Hết