Thứ Bảy, 7 tháng 4, 2012

truyen sex - quan huyện lắm trò

Quan Huyện và cô Duyên.


Chiếc đèn dầu lụi dần, trong phòng tối hẳn. Duyên còn thức nên tiếng động gì ở bên ngoài nàng đều biết. 
Quan Huyện đi tuần về. Đám lính lệ nói ồn ào... 

Tiếng giầy đi rất nhẹ của Quan Huyện đang tiến vào phòng Duyên nghe rất rõ. 

Nàng giả vờ ngủ, nhắm mắt lắng tai nghe tiếng chân bước đi của Quan Huyện Hương Trà. 

Căn phòng tối đen. Chiếc đèn dầu lửa đã lu, không còn chút ánh sáng nào... Quan Huyện vội bấm đèn pin loáng một vòng soi quanh phòng. Khi chiếc đèn Pin chiếu vào chiếc giường Hồng Kông, Quan Huuyện thấy Duyên nằm ngủ. Đôi chân khép chặt, còng queo lối con tôm. Chiếc lưng thon thon của Duyên làm nổi bật những đường cong tuyệt mỹ của nàng gái quê còn trinh nữ. Bờ mông no tròn sau chiếc quần lãnh đen mướt rượt. Cặp vú căng cứng cũng no tròn vung săn chắc nụi làm nổi bật cái vòng eo thon, lẳn chắc sau chiếc áo tơ hồng phấn. 

Quan Huyện thấy thương Duyên vô hạn. Trong tương lai, nàng về hầu cậu Chó em ruột Quan Huyện thì thôi rồi bao tuyết sạch, giá trong còn đâu nữa? Với cậu Chó thì chỉ có tình dục. Cậu không thể nói được, nên nàng không thể nào được nghe những lời êm dịu của chàng trai say mê nhan sắc của nàng. Nàng phải chịu đựng những gì phũ phàng nhứt đối với một trinh nữ... 

Quan Huyện nhẹ bước đi vào nhà trong, thay quần áo nhưng rồi ông không thể nào bỏ qua được trước sắc đẹp của Duyên, ông ngồi thừ ra trên ghế salon đốt thuốc điếu hút, ông ngồi suy nghĩ. 

Trong lúc thanh vắng này. Vợ lại đi vắng, một nàng trinh nữ nằm hơ hớ trên giường trước một Quan Huyện trẻ sung sức thì đó là miếng mồi ngon cho Quan Huyện. Ông chặc lưỡi nói nhỏ : phải phá tân con nhỏ này không thì uổng của trời ban. Thú tính đã thắng thế trong con người của bậc “phụ mẫu chi dân”

Ông đứng dậy rồi lại ngồi xuống mấy lần. Trong người ông rạo rực nhưng lại pha chút sợ hãi. Vợ ông con gái Quan Tham Tri làm dưới quyền thân phụ ông. Nàng là nữ sinh hoa khôi trường Nữ Trung Học Ðồng Khánh nhưng hôm nay sao ông so sánh vợ ông với Duyên, cô thôn nữ trong trắng con gái thầy Lý Trưởng thì vợ ông còn kém xa. Sắc đẹp của Duyên thật là mặn mà, Duyên cười rất duyên dáng làm say mê người đối diện. Bây giờ nàng nằm kia hơ hớ, những đường cong tuyệt mỹ của chiếc lưng thon làm cho chiếc áo cánh căng ra, ông trông thấy lằn da và thớ thịt chắc nịch. Ông Huyện tắc lưỡi rón rén bước ra đến cửa phòng rồi ngừng lại. Ông lục chiếc đèn bấm trong túi ra nhưng ông đã để quên nó trên bàn salon nên Quan Huyện đành rón rén quay lại lấy chiếc đèn bấm. Ông trở ra cửa phòng bấm đèn pin chiếu về phía giường Hồng Kông mà Duyên đang ngủ. Nàng đã xoay mình nằm thẳng ra nên trông càng phơi phới. 


Quan Huyện xịt nước hoa TaBu lên khắp người Duyên 

Quan Huyện tắc lưỡi rón rén ra ngoài giường. Hình như Duyên ngủ say không biết gì cả. Ông Huyện ngồi bên giường nhưng ông bất động, có lẽ lúc ấy lương tâm của vị Phụ Mẫu Chi Dân của người anh ruột có thằng em tật nguyền nhưng lại có máu Dê Cụ đang lục đục, tranh đấu giữa sự thèm muốn, khao khát nhục dục và tình nghĩa của con người, giá trị của giai cấp. 

Quan Huyện đứng dậy quay trở vào thì ngoài này Duyên cũng cựa mình. Nàng vẫn còn thức. Tất cả những gì xảy ra nàng vừa lo lại vừa sợ, không hiểu Quan Huyện ra chỗ nàng nằm làm gì. Có lúc nàng nghĩ: 

Hay là mình ngồi dậy cho Quan Huyện biết mình thức... 

Ý nghĩa ấy tắt ngay. Nàng vẫn nằm trên giường để chờ đợi... 


Quan Huyện vào trong nhà, rót nước uống. Ông cầm cả ly nước rón rén đi ra, đến chỗ Duyên nằm, ông Huyện nhúng năm đầu ngón tay vào ly nước rồi vẩy vào mặt Duyên thử coi Duyên còn thức hay đã ngủ say. Ông Huyện mong cho giai nhân ngủ say để ông dễ dàng hành sự vì ông nghĩ có lẽ khó nhứt lúc ban đầu. Hễ đầu đi thì đuôi sẽ lọt. 
Quan Huyện thấy Duyên vẫn nằm im. Ông tưởng Duyên đã ngủ say. Nào ngờ Duyên biết tất cả nhưng nàng cố chịu đựng. 
Giọt nước đọng trên má nàng lăn chảy xuống làm nàng buồn buồn. Duyên phải trở mình vờ như ngái ngủ, đưa tay xoa giọt nước. Quan Huyện khẽ gọi: 
- Cô Duyên! Cô Duyên... Cô còn thức đấy à? 
Duyên vẫn vờ như không nghe gì hết! Nàng quay mặt vào trong... 
Quan Huyện ngồi xuống bên giường cầm lấy vai nàng kéo lại và hỏi: 
- Duyên còn thức à, sao không lấy chăn đắp cho đỡ lạnh. Nằm một mình thế này lạnh lắm... 

Duyên vội giằng vai ra. Quan Huyện thấy không có phản ứng quyết liệt đã mừng. Ông vội đứng dậy vào trong nhà lấy chiếc khăn chiên ra phủ lên người Duyên: 

- Duyên, em đắp chiếc chăn này cho đỡ lạnh. Tội nghiệp em tôi xinh đẹp quá... 

Duyên giật mình vội lồm cồm ngồi dậy Quan Huyện thấy nàng đã biết việc làm kỳ quặc của mình rồi, thôi thì một liều ba bẩy cũng liều ông xà xuống kéo tay Duyên lại phía mình nói: 

- Ngồi xích lại đây với anh, em Duyên... 

Duyên hốt hoảng giằng tay Quan Huyện ra, khẽ nói: 

- Con lạy Quan Lớn, con xin Quan Lớn, lỡ Bà Lớn biết thì con chết. 

- Vợ qua đã ra Huế rồi, ngày mai cũng chưa chắc có về không? Em yên tâm không ai biết đâu... 

Duyên lắc đầu: 

- Còn đám lính lệ, còn người làm trong nhà Quan Lớn...mà quan tính làm gì em vậy?
Quan huyện cợt nhả :
- Thì em coi đêm khuya thanh vắng, một trai một gái anh còn muốn gì hơn…là…
- Chết em …em chưa biết…gì hết…quan tha cho em… giọng Duyên van lơn dịu dàng càng kích thích con quỉ dâm dục của ông. 
Quan Huyện lắc đầu đáp: 
- Em đừng sợ, chúng nó nằm cả dưới nhà không đứa nào dám léo hánh lên đây đâu. Trên này chỉ có mình anh mà thôi. 
Duyên vẫn lắc đầu: 
- Quan Lớn ơi, con sợ lắm... Con lạy Quan Lớn con quê mùa không biết chi hết... 

Thấy Duyên có những phản ứng yếu ớt Quan Huyện càng thấy hứng thú. Lòng dâm của Quan Huyện sôi lên. Ông xả vào kéo mạnh tay Duyên nhào sấp xuống đè lên ông. Quan Huyện vội ôm lấy Duyên: 
- Anh yêu em Duyên ơi! Em không muốn làm Bà Huyện à! Anh sẽ giúp đỡ cho thầy em làm Chánh Tổng, rồi anh cho tiền cho bạc. Đời em sẽ sung sướng chớ không cực nhọc như thế này đâu. Em là nàng tiên, em đẹp lắm. Thật phí của Trời nếu em lấy một thằng nhà quê nào đó... 

Duyên vùng ra nhưng không thoát khỏi cánh tay vạm vỡ, chắc nịch của Quan Huyện. Ông kéo đầu Duyên lại gần và đặt ngay chiếc hôn vào miệng Duyên. Nàng ấm ớ lạ lùng vì lưỡi của ông thoa lấy lưỡi nàng, bàn tay của Quan Huyện đã ve vuốt trong lằn áo của Duyên nhột nhạt khó chịu mà nàng không làm sao nói được. Duyên không dám la vì sợ lính hầu nghe được
Mãi cho đến lúc Quan Huyện chận nàng xuống ông không còn hôn miệng nàng nữa, ông hôn lia lịa trên cổ, trên mặt nàng. Chiếc chăn chiên lùng bùng làm cho Duyên thoát được bàn tay của Quan Huyện. Duyên vội lùi ra xa và quấn chặt chiếc chăn vào người. 
Quan Huyện có vẻ mệt nên ông ngồi dậy thở. Ông để mặc cho Duyên nằm cuộn tròn chiếc chăn chiên, ông chuẩn bị chu đáo hơn. Ông đã dứt chiếc giải rút trên quần ông rồi. Chiếc quần ngủ có thề tụt xuống dễ dàng nếu ông muốn nhứt là khi ông đã cởi trần truồng được Duyên. 
Quan Huyện lại kéo Duyên lại phía ông:
- Duyên chóng ngoan rồi anh yêu, anh cho tiền, cho bạc, giúp đỡ cho thầy mau thăng quan tiến chức, gia đình em sẽ giàu có thần thế... 
Duyên cũng thấy sung sướng qua giấc mơ mà Quan Huyện vừa vạch cho nàng. 
Duyên vẫn lo ngại. 
- Con sợ lắm, con không biết gì hết! Sợ chửa làng bắt vạ thì con tự tử mất. 
Quan Huyện cam kết: 
- Em chửa thì anh lấy em. Con em là con anh, cháu nội của Quan Thượng Thơ nhất phẩm triều đình. 
Nói đến đây Quan Huyện không còn kềm giữ được thú tánh của ông nữa, ông nhào đến giật chiếc chăn chiên ra, Duyên cuống lẹ nhưng không kịp, Quan Huyện đã ném chiếc chăn chiên xuống đất và ông vồ lên giật bung hàng nút bóp trên áo của Duyên làm Duyên hở cả nữa thân trên. Duyên hốt hoảng kéo tà áo lại cố che cặp vú, Chiếc yếm còn dính đeo trên cổ Duyên cũng đã bị Quan Huyện giật ra rồi. Nàng hốt hoảng lạy.
- Con lạy Quan Lớn, xin Quan Lớn tha cho con... con sợ lắm Quan Lớn ơi!.. 
Quan Huyện vẫn trơ tráo. 
- Việc gì mà em sợ, quan yêu em thương em mà! Đời em rồi cũng phải lấy chồng và em cũng phải biết tới chuyện này, thà rằng em để cho quan thương yêu còn hơn là...
Duyên vùng ra nhưng không thoát khỏi cánh tay vạm vỡ, chắc nịch của Quan Huyện. Ông kéo đầu Duyên lại gần và đặt ngay chiếc hôn vào miệng Duyên. Nàng ấm ớ lạ lùng vì lưỡi của ông thoa lấy lưỡi nàng, bàn tay của Quan Huyện đã ve vuốt trong lằn áo của Duyên nhột nhạt khó chịu mà nàng không làm sao nói được. Duyên không dám la vì sợ lính hầu nghe được
Mãi cho đến lúc Quan Huyện chận nàng xuống ông không còn hôn miệng nàng nữa, ông hôn lia lịa trên cổ, trên mặt nàng. Chiếc chăn chiên lùng bùng làm cho Duyên thoát được bàn tay của Quan Huyện. Duyên vội lùi ra xa và quấn chặt chiếc chăn vào người. 
Quan Huyện có vẻ mệt nên ông ngồi dậy thở. Ông để mặc cho Duyên nằm cuộn tròn chiếc chăn chiên, ông chuẩn bị chu đáo hơn. Ông đã dứt chiếc giải rút trên quần ông rồi. Chiếc quần ngủ có thề tụt xuống dễ dàng nếu ông muốn nhứt là khi ông đã cởi trần truồng được Duyên. 
Quan Huyện lại kéo Duyên lại phía ông:
- Duyên chóng ngoan rồi anh yêu, anh cho tiền, cho bạc, giúp đỡ cho thầy mau thăng quan tiến chức, gia đình em sẽ giàu có thần thế... 
Duyên cũng thấy sung sướng qua giấc mơ mà Quan Huyện vừa vạch cho nàng. 
Duyên vẫn lo ngại. 
- Con sợ lắm, con không biết gì hết! Sợ chửa làng bắt vạ thì con tự tử mất. 
Quan Huyện cam kết: 
- Em chửa thì anh lấy em. Con em là con anh, cháu nội của Quan Thượng Thơ nhất phẩm triều đình. 
Nói đến đây Quan Huyện không còn kềm giữ được thú tánh của ông nữa, ông nhào đến giật chiếc chăn chiên ra, Duyên cuống lẹ nhưng không kịp, Quan Huyện đã ném chiếc chăn chiên xuống đất và ông vồ lên giật bung hàng nút bóp trên áo của Duyên làm Duyên hở cả nữa thân trên. Duyên hốt hoảng kéo tà áo lại cố che cặp vú, Chiếc yếm còn dính đeo trên cổ Duyên cũng đã bị Quan Huyện giật ra rồi. Nàng hốt hoảng lạy.



. - Con lạy Quan Lớn, xin Quan Lớn tha cho con... con sợ lắm Quan Lớn ơi!.. 
Quan Huyện vẫn trơ tráo. 
- Việc gì mà em sợ, quan yêu em thương em mà! Đời em rồi cũng phải lấy chồng và em cũng phải biết tới chuyện này, thà rằng em để cho quan thương yêu còn hơn đứa khác... 
Quan Huyện ào vô đè lên Duyên, chận lấy hai tay Duyên còn một tay Quan Huyện kéo tuột chiếc quần của nàng xuống. Duyên vội co chân lên chống đỡ thì chiếc quần lại tuột hẳn ra ngoài, Quan Huyện thích thú co chân đạp chiếc quần xuống dưới đất. Quan Huyện bị kích thích tột cùng vì mùi hương nàng trinh nữ, ông hun như mưa lên mặt, lên cổ Duyên, rồi liếm bờ vai trắng nhễ nhại của nàng, rồi quan liếm xuống cồn ngực vun săn, chắc nụi của Duyên , ông áp miệng lên miệng Duyên hai tay ông vân vê hai đầu vú Duyên, nàng thở hổn hển vì bị kích thích, hai bàn tay quan huyện xoa mơn lên cặp mông săn chắc của nàng, rồi ông vỗ nhẹ lên bờ mông núng nính săn tròn của Duyên và mỉm cười hài lòng rồi thở hổn hển,ông lần tay lột chiếc quần lót của nàng rồi kéo mạnh xuống cặp đùi, Duyên im lặng khẽ nhấc cặp mông tròn hây hẩy lên khi quan ta kẹp ngón chân cái lôi tuột chiếc quần lót của nàng hất xuống sàn nhà, cô lõa lồ cái vóc vạc khêu gợi cam chịu trước cơn ham muốn chiếm đoạt của quan, quan huyện kéo Duyên nằm nghiêng áp người sát vô người ông, ông nuốt nước bọt liên tục vì cái eo thon làm cặp mông Duyên vốn đã mẩy mà này lại thêm mẩy, làn da mông mịn trắng nõn nà phơi bày đầy khiêu khích, ông vỗ nhẹ lên bờ cong của cặp mông, ông nhổm lên ngắm cặp mông cho đã mắt, rồi chặc lưỡi: mẹ con nhỏ mẩy quá , chịu hết nổi rồi … ông dằn ngửa Duyên ra mặt nệm rồi thở hổn hển bên tai Duyên : ngoan hỉ cưng, iêng làm cho em sướng đê mê…hưởng thú vui …xác thịt … chừ …chiều iêng …hỉ… em …mình vô động thiên thai…hỉ Duyên. 
Duyên là gái quê đâu biết đến lời văn hoa nhưng cô biết chắc cô phải dâng hiến cái ngàn vàng cho quan huyện.Cổ họng khô khốc cô rên nho nhỏ: dạ…em…
Duyên cảm thấy an lòng không còn sợ hãi nữa, cô thầm thì bên tai ông : Quan..ơi…quan.. nhẹ … nhàng thôi nghen, em… sợ lắm… em chưa bao giờ… cho ai làm như …ri …như…ri…
Quan Huyện biết ông sẽ được phá tân cô gái quê xinh đẹp nõn nà, ông phải từ tốn cho Duyên nhớ đời, phải cho cô nếm mùi hoan lạc của xác thịt, không hấp tấp nôn nóng nên nãy giờ ông đã làm cho người cô nóng ran lên như cục than hồng, giọng nói cô như hụt hơi…và khi đi tuần về ông đã uống liều thuốc”nhất dạ ngũ giao” mà gã thầy Tàu biếu ông với lời dặn: hà cái lầy quan uống trước khi cỡi ngựa là em lào cũng mê tơi à , thuốc Hồng Kong là…mấy bà mấy cô phải mê cái đụ của quan..là…một lêm đụ mấy lần dà..
Quan Huyện muốn Duyên sẽ nhớ đời đêm nay, dù có lấy ai nàng cũng phải nhớ mãi cuộc truy hoan, lần ông phá tân của ông và không có ai đụ gái điệu nghệ như ông, ông vòng hai tay ôm đầu Duyên, tìm miệng Duyên đang nóng hổi rồi ông liếm vành tai Duyên và giọng nói đứt quãng : anh …đưa…em vô động Thiên …Thai …hỉ, truyen sex hay
Duyên thấy tai mình nóng rực , hơi thở nàng dồn dập…quan Huyện chồm lên ghì mạnh bờ vai cô rồi bỗng chiếc giường nệm lò xo bị chòi mạnh xuống 
Duyên khẽ rên: ui ..da.…anh…ơi…quan…huyện ơi…làm sao em có chồng…
Thế là xong một đời trinh nữ...
Hai tay Duyên bấu mạnh lên lưng Quan huyện ,Quan Huyện siết thêm bờ vai Duyên rồi mỉm cười hài lòng qua mớ tóc Duyên đen nhánh xõa tràn trên nệm thơm, mùi hương nước bông hiệu TaBu mà lúc nãy ông đã bắt cô xịt lên khắp tấm thân trinh nữ lõa lồ , mùi hương TaBu làm ông thèm khát , dâm dục ông đi vào…đi vào…Động thiên thai của Duyên êm ái, săn bót nhưng trơn láng, ông nắc mông thong thả nhịp nhàng nhưng thật mạnh …từng cái nhấp điệu nghệ của ông quan hám gái, đã đụ biết bao gái tơ, bà góa, mấy mụ sồn sồn ngó vừa mắt là quan đụ hết, dân trong huyện đặt ông cái tên Huyện ngựa giống là vậy… theo nhịp cót két của chiếc giường Hồng Kong và tiếng rên khe khẽ của Duyên…sau mỗi cái nắc mông của ông mạnh và ấn sâu, mặt nàng đờ đẫn , Quan Huyện nâng tay tát yêu nhẹ lên má Duyên rồi ông thì thầm bên vành tai nóng hổi của nàng : em …vừa ý… chưa em ?, nói xong ông nhịp mạnh mông ông mau hơn , mạnh hơn còn Duyên thì quên hết…cô rên rỉ to hơn lúc trước vì không còn mắc cỡ nữa, con thú dâm đãng bên trong Duyên cũng đang gầm lên…

Quan Huyện bỗng ôm ghì lấy Duyên. Ông đang lên đỉnh Thiên Thai, miệng ông cắn mạnh lên bờ vai trắng nõn nà thơm tho của Duyên , Duyên ưỡn người lên đưa cặp chân dài lên, hai bắp chân nõn nà của Duyên cặp chặt hông Quan Huyện rồi nàng gào lên vừa đủ cả hai nghe: ui…sư…ướng qu…á…nắc… mạ…nh nữa… quan…anh…mạnh … nữa…đi anh…

Quan huyện nghe Duyên gào lên, ông thỏa mãn vì nhờ thuốc lão thầy Tàu chưa cô nào, bà nào chê ông , ông nhớ bữa trước đi ăn giỗ làng Hương Xá ông ghé nhà thằng hương quản Thân nó đi vắng, con Mịn vợ hương quản đang tắm truồng ngoài bờ giếng, đang lúc ngà ngà say , nhìn cặp mông no tròn rồi cặp vú thây lẩy của con Mịn, không chịu được ông kéo con Mịn lại đống rơm gần đó rồi cởi cái áo “ba đờ xuy” lông cừu trải ra dưới đống rơm, ông đẩy con Mịn nằm xuống, ông hun khắp người con Mịn, cô gái quê da thịt thơm ngai ngái mùi dâm dật, ông cắn mạnh lên vai con Mịn đưa cái ba toong thịt của mình quét lên bờ thiên thai con Mịn, nó rên rỉ sung sướng dâm dật nhưng còn làm bộ kêu khẽ : em sợ lắm quan à, quan làm sơ sơ bên ngoài thôi nghen, chồng em nó về là chết em quan ôi. Quan cười gằn nói trong hơi thở hổn hển: quan sai thằng chồng em qua làng bên lấy thuế rồi, lo làm chi mất vui đa em , vừa nói ông vừa ghim cây ba toong thịt vô con Mịn… con nhỏ rên to hơn: từ từ mà…từ từ… mắt nó lim dim, hai tay nó bíu chặt lưng ông mỗi lần quan Huyện dập xuống thì con Mịn lại hẩy lên rồi nó nguýt quan Huyện : dữ chưa …ui dao…sướ…ng ,
Quan Huyện thích chí cười gằn, ông ngoạm lên cái cổ trắng ngần cùa Mịn rồi thật mạnh bạo ông nắc như nhịp chày giã gạo vì thuốc lão Tàu ngấm lắm rồi
Chiếc drap trắng đã nhuộm màu hồng trinh nữ. Nhìn chiếc drap Quan Huyện thấy thương Duyên hơn. Ông cúi xuống hôn Duyên rồi lấy chiếc quần của nàng phủ lên nữa thân Duyên. 

Nàng mặc vội quần áo vào trong khi Quan Huyện vào trong buồng lấy ra chiếc drap mới thay chiếc drap dính máu tiết trinh của Duyên. Ông cất giữ chiếc drap này để làm kỷ niệm. 
. Quan Huyện nằm xuống bên Duyên vuốt ve nàng nhưng chỉ một lát sau, ông thấm mệt ngủ bên cạnh Duyên. 
Duyên thao thức quay mặt vào để cố dỗ giấc ngủ của mình. Nàng thiếp đi thì rồi nàng lại giật mình vì thân hình Quan Huyện lại đè lên mình Duyên, lần này là cái đụ của thú tính, của con đực thèm thuồng đã lâu khi gặp được con cái , lúc nãy ông đụ Duyên theo cách cô còn tân, còn bây giờ là lúc ông thỏa mãn cái gu thú tánh sẵn có của ông, ngày xưa cha ông là quan Nhất Phẩm triều đình đã cho con ngựa đực giống đụ con ngựa cái ngoài sân để nhìn rồi ông đụ quan bà và đẻ ra quan huyện nên quan huyện là người rất dâm dục, quan hùng hục ghì mạnh, hun mạnh, cắn mạnh lên khắp người Duyên ông nói những lời tục tĩu mà thường bà Huyện rất ưa khi ông đụ bà do thuốc kích dục của lão thầy Tàu đã ngấm : em đã chưa?,yêng đụ như vầy em sướng chưa? Ông hét to khi cực sướng: đ…ã …khô…ng e..m Rồi ông nằm vật qua một bên, thở phì phò thỏa mãn ngắm Duyên đang ngồi lên mắt liếc xéo qua ông, nàng chỉ ngón tay lên trán quan Huyện mắng yêu : con chó đực này cắn có dấu khắp thân em nè… Quan Huyện sung sướng chồm lên hun lên tai Duyên thì thầm: tối nay nghen , em sẽ thấy tài anh nghe…anh còn chơi kiểu tây xi nê cho em biết tài nghen… truyen sex
Sau những phút ái ân, Quan Huyện thấy Trời đã gần sáng. Ông hôn Duyên và nói: 

- Gần sáng rồi, em nằm đây hỉ, anh vô trong kia nằm. 

Nàng khẽ gật đầu. Quan Huyện vào giường đặt trong buồng riêng nằm ngủ. Trời lạnh, ông kéo chiếc chăn bông đắp và ngủ ngay được. 

Sáng hôm sau Duyên dậy thật sớm. Nàng bần thần vừa khó chịu, vừa lo. Nàng không hiểu cái kết quả này sẽ đi đến đâu. Cả ngày hôm ấy cả ông Huyện lẫn Duyên chờ bà Huyện về bà không về. Nhờ đầy tớ đông nên ban ngày Duyên yên thân. Ông Huyện chỉ hôn nàng khi vắng người nhưng sau đó ông lại làm vẻ đạo mạo của vị Phụ Mẫu của dân. 

Đêm thứ hai, Khi trống điểm canh báo canh hai quan huyện uống thuốc thầy Tàu xong môt lúc thuốc vừa ngấm ông rạo rực, bồn chồn vì cây ba toong thịt đã ngổng lên đòi hỏi, ông đốt điếu cotab rồi lò mò xuống phòng Duyên.
Duyên tắm xong cô cũng đang hồi hộp và càng rạo rực khi nghe tiếng dép quan huyện lê bước về phía phòng mình, cô đã bận bộ áo xẩm tơ vàng bó sát tấm thân tròn lẳn săn chắc, những đường cong lồ lộ như muốn nứt lớp vải mỏng.
Bước vô phòng , quan sững sờ vì nhìn thân hình như bốc lửa đang mời gọi của Duyên ông sà tới ôm riết cô vô lòng, ông hun tới tấp, miệng run lên ấp úng không ra lời: chao ơi … anh tu… bao kiếp… mới được như vầy, tay ông thô bạo bóp lên cồn ngực vun cao, rồi ông háo hức và thành thạo tuột quần cô dùng chân đạp chiếc quần tơ vàng xuống đất, ông lùi lại ngắm thô lố vô cái động thiên thai của Duyên qua lớp quần lót, ông tiến lại bứt mạnh hàng nút bóp trên chiếc áo xẩm của cô, ông bế thốc cô đặt lên chiếc giường Hồng Công rồi chồm lên người Duyên hun như mưa bão , miệng quan gầm gừ: đêm nay em biết tay iêng…nghen …
Duyên đã quen với đêm đầu nên nàng cảm thấy khoái lạc của ái ân tràn trề hơn, mãnh liệt hơn. Nàng đón nhận sự giao hoan với Quan Huyện bằng sự thèm khát của thân xác, bằng sự chờ đợi, bằng sự rên siết, bằng cử chỉ thoải mái.Những cử chỉ suồng sã nhất, tục tĩu nhất mà Quan Huyện đã dạy cho nàng cách chiều đàn ông khi ân ái. Nàng đã nghe ông nói : trời cho thì phải biết hưởng… khi ông dìu nàng xuống chiếc giường Hồng Công êm ái…Duyên ưỡn người lên khi bàn tay ông kéo chiếc quần lót của cô chạy dọc xuống chân, cô cảm nhận sức đè nặng nhưng êm ái lên mình rồi cô thấy mình bồng bềnh trên cái thảm lửa nóng rực , một phần của quan đang nằm sâu trong người cô nóng hổi, trơn tru nó cứ vào ra nhịp nhàng nhưng mạnh bạo, cô cắn lên vai ông miệng rít đứt quãng: ui …quỉ nè…con ngựa…giống…nè…chiếc giường Hồng Công nhún mạnh cót…kít…cót…kít

Có lẽ vì giòng máu dâm ô, vì mùi vị gái mới và cũng vì Duyên rất xinh đẹp, chắc nịch nên Quan Huyện tiếc của Trời cố gắng hết sức mình trong đêm thứ hai cùng Duyên
truyen sex
Đêm cuối:
Bà Huyện nhắn về là bà chưa về dinh được vì phải ở lại chờ tiếp khách quí của cha mình. Quan huyện nghe tin sướng rơn , lão suy nghĩ đêm nay phải làm cho cô gái quê xinh đẹp này nhớ suốt đời, lão nhẩm tính ôn lại trong trí nhớ các kiểu đụ mà hôm trước thầy Tàu cho lão xấp hình bảy đêm khoái lạc của Hồng Công, ui dao nó tân thời quá cỡ, lão bước lại chiếc bàn đèn ngủ kéo hộc ra lấy xấp hình”động trời”, lão coi qua vài tấm rồi xếp gọn lại thủng thẳng bước qua phòng riêng nơi Duyên đang chờ lão…,từ chiều lão đã ghé thăm cô và ôm ấp ve vuốt cô nhưng không hành lạc vì lão muốn để dành …tối nay ,sau khi đã dặn dò nàng tắm táp cho kỹ rồi xịt nước bông cho thơm tho…
Vừa bước vô phòng quan Huyện đã ngửi mùi nước bông thơm sực nức, lão hài lòng lắm , Duyên đang nằm trên giường thân cuộn tròn trong tấm chăn chiên, lão mỉm cười bước lại hôn nhẹ lên má cô rồi nhẹ nhàng đưa tay gỡ tấm chăn ra , Duyên làm bộ kéo lại một cách yếu ớt, quan Huyệt giật mạnh cho chiếc chăn rơi ra lão cười vừa ý: ngoan quá em hỉ…
Duyên đã vâng lời lão dặn không bận gì hết trừ cái quần lót đen tuyền mà lão tặng cô lúc chiều, dưới ngọn tọa đăng Hồng Công thân cô trắng nhễ nhại nổi bật, quan kéo cô ngồi lên lòng mình đưa xấp hình cho cô : em coi đi, hình tân thời Hồng Công chánh gốc nè.
Mắt cô dán lên từng tấm hình cô khẽ nói: ui…chao, ngượng chết…dị quá hỉ… Hình chụp các kiểu trai gái đang đụ, nào là kiểu hun miệng, hun khắp người, đụ ngồi, đụ nghiêng, đụ đứng, đụ kiểu chó…tai cô nóng rực , quan Huyện mân mê cặp vú cô ,liếm nhẹ tai cô và hỏi nhỏ : em ưng kiểu mô? Duyên rạo rực nhưng làm bộ mắc cỡ : dị quá , quan muốn làm răng cũng được, mà em có biết chi mô?
Quan Huyện nói : thôi anh làm đủ kiểu cho em hưởng nghe, trước nhứt là kiểu Võ Lưỡi nghe, cô ngạc nhiên hỏi lại: kiểu chi lạ rứa anh hỉ . Vẻ ngây thơ của cô làm quan khoái chí, ông dìu cô nằm xuống rồi nói : là như ri…nè…như ri…
Lưỡi quan huyện lướt trên người Duyên từ vai xuống cổ , xuống ngực, lướt trên bụng , ông mút cặp đùi kêu chùn chụt, gái quê đùi săn chắc, Duyên nhột co rúm nhưng hai tay ông ghìm nàng lúc liếm nên Duyên trân cứng người rồi ưỡn lên, sụp xuống theo nhịp rà lưỡi của quan , ông kéo nhẹ ra hiệu cho cô nằm sấp rồi lưỡi ông lại lướt lưỡi từ cổ xuống hai bờ vai trần lún phún lớp lông măng tơ mịn , tấm lưng trắng muốt, rồi cặp mông no tròn săn vo trắng nõn nà, Duyên rên rỉ theo nhịp liếm lưỡi quan Huyện tới đâu như có luồng điện tới đó, nàng rú nhẹ mỗi khi ông ngoạm nhẹ, cắn yêu lên những vùng hiểm, rồi hứng tình quá ông vỗ yêu lên cặp mông nghe bôm bốp, Duyên nhổm lên : chi rứa anh , mần chi dị rứa? 
Ông lật ngửa cô lên và võ lưỡi đưa vô động thiên thai đang ẩm ướt như dòng suối mát , cô ưỡn người, run rẩy miệng khẽ kêu : dị…lắm…iêng…nhột lắm …iêng… ,hai tay nàng nắm chặt tóc quan huyện còn ông không nghe tiếng kêu , ông tăng độ sâu cho chiếc lưỡi đi …vào…, cô gái hết chịu nổi ,tay cô bíu chặt đầu quan Huyện rên to: đ..ụ…đi…anh , quan huyện biết cuộc vờn con mồi đến lúc nó quị rồi, quan huyện cũng cảm thấy quá khó chịu rồi, ông chồm dậy vả nhẹ lên má cô rồi lao mạnh ba toong thịt của ông vào, thật mạnh , ông mỉm cười vì sướng, vì động thiên thai kêu chem chép theo mỗi lần ông nhấp mạnh, Duyên mơ hồ nghe bên tai: mới một kiểu em à, chút nữa…còn kiểu nữa e..m …à..
Ông từ từ rồi ngưng nhấp nhô , ông bảo cô :giờ đụ kiểu Cẩu giao nghe, Duyên hơi bực vì đang chìm đắm trong hoan lạc cô trả lời : em biết mô? Quan huyện đưa tấm hình đụ kiểu chó cho cô coi : kiểu ni nè , Duyên hơi ngượng : dị rứa …làm được răng …nhưng rồi nàng cũng chiều theo ý ông , ông bảo cô lấy hai tay chống, hai chân quì trên nệm rồi nói : ui dao vừa như ri…làm như ri…em.. nì…ông đẩy mạnh ba toong thịt vô Duyên ,nàng chống tay nơi mép giường …hưởng thụ kiểu Cẩu giao…


Cẩu Giao

Duyên đang mê mẩn thì ông lại ngưng, ông kìm hãm sự xuất tinh bằng liều thuốc lão Tàu, mai là bà vợ ông về nên đêm nay ông cho Duyên nếm vài kiểu đáng nhớ, rồi ông lấy tấm hình kiểu 69 của Hồng Công đưa nàng coi , Duyên thẹn thật vì nhìn nó kỳ lạ, nàng bảo ông : chi mà dị rứa, em biết làm mô? Ông dìu vội nàng xuống nệm và làm ngay kiểu 69 cho nàng bắt chước, trời sanh ra chuyện trai gái mấy ai bày biểu nhưng cứ xáp lại hai con đực cái thì tự nhiên giao phối để truyền nòi sanh giống, có ai dạy vậy mà cờ tới tay rồi phất, Duyên bạo dạn khác lạ nàng ngoạm ba toong quan rồi mút sung sướng như đứa nhỏ biết trò chơi mới lạ, quan Huyện cảm nhận đê mê, ông dập mạnh…dập mạnh ông hài lòng nhìn cặp mắt đứng tròng của Duyên và tiếng rên đứt quãng: Ui…dao…Ui…trời … rồi bỗng đột ngột rút ra , ông xoay người lại đè lên cô rồi đưa vô thiên thai thiệt mạnh , cái giộng như sấm như giông cây ba toong thịt của ông như con cọp vồ mồi vô hang, nó dũng mãnh không biết thương tiếc, chiếc gối rơi xuống sàn nhà, tấm ra giường bung góc, tiếng rít của những chiếc lò xo kêu liên tục như nồi súp de đang sôi, Quan Huyện cắn lên ngực, lên cổ Duyên ông không còn thương hoa tiếc ngọc khi cơn dâm trào lênh láng, Duyên cũng gào lên cô thấy đất trời im bặt hai tay cô cấu xé tấm lưng quan Huyện , 
Ngày mai là hết được đụ Duyên , khi vợ ông về, cô Duyên phải lên hầu em ruột ông là Cậu Chó ông trút hết sự tiếc rẻ bằng trận mưa tình , Duyên hét to : dữ… rứa, chi m..m…à…dữ rứa… rồi cả hai quyện nhau chặt cứng, quan chồm lên bấu chặt lưng Duyên ông phóng tinh xối xả trong nàng…

1 nhận xét:

Unknown nói...

truyen sex nay hap dẫn thật đấy